Giáo Sư Lục, Anh Ấy Quá Nho Nhã - Chương 19

Cập nhật lúc: 2025-10-31 19:21:25
Lượt xem: 55

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cán bộ thôn giọng địa phương đặc sệt, tươi niềm nở tiếp đãi .

 

Tuy đều cùng một tỉnh, mà cũng chỉ thể khoa chân múa tay đoán mò để giao tiếp, trong lòng khỏi thầm than, hèn gì đây là tỉnh "thiếu đoàn kết" nhất...

 

Địa điểm trường chọn một khu đất bằng phẳng hiếm , đối chiếu với bản vẽ, qua mấy vòng.

 

Đến tối, những khác trong đội thi công cũng lượt mặt, họ bắt đầu đo đạc, đóng cọc.

 

Công việc chuẩn khi khởi công ít, bận rộn đến tận nửa đêm mới trở về căn phòng nhỏ do ủy ban thôn cung cấp.

 

Đang là mùa mưa ở Giang Nam, căn phòng nhỏ ẩm mốc nghiêm trọng.

 

tắm rửa xong, chui tọt trong chăn, lấy điện thoại gõ gõ.

 

Sóng ở vùng núi lắm, gõ xong một đoạn tin nhắn, gửi mất nửa ngày mới thấy báo gửi.

 

Lục Bác Nhã trả lời nhanh.

 

[Lục Bác Nhã]: Anh để áo khoác ở ghế xe em, vùng núi lạnh hơn bên ngoài, em mặc ấm .

 

[Ly Ly Nguyên Thượng]: Em thấy áo khoác , buổi tối ở ngoài trời dựa nó chống đỡ, gió thổi vù vù, em thổi đến ngớ ngẩn luôn! (mất trí lè lưỡi.jpg)

 

[Lục Bác Nhã]: Giờ em đang ở ?

 

[Ly Ly Nguyên Thượng]: Trong chăn ạ, chăn cũng dày, mà ấm lắm... (run lẩy bẩy.jpg)

 

[Lục Bác Nhã]: Chiều mai tiết, mang chăn đến cho em nhé?

 

[Ly Ly Nguyên Thượng]: Anh tuyệt đối đừng đến đây!! (bàn tay Nhĩ Khang.jpg)

 

[Ly Ly Nguyên Thượng]: Ở đây Tô Nam, cũng là đường núi, cái loại đường núi mười tám khúc cua , một ngày thể về về . Hơn nữa em chỉ ở hai ngày, còn về Tô Nam điều chuyển thiết , khi chính thức khởi công, em chắc chắn sẽ mang quần áo chăn màn đầy đủ.

 

[Ly Ly Nguyên Thượng]: Hai hôm nay em chuẩn nhiều việc, ngoan ngoãn đợi em về, đừng em lo lắng theo. (bé ngoan.jpg)

 

lựa lời ngon ngọt dỗ dành " chồng nhỏ" xinh như hoa, văn tĩnh hiền thục của .

 

Mãi mới khiến hứa rằng sẽ ngoan ngoãn đợi về Tô Nam, thở phào nhẹ nhõm, nhắc đến một chuyện khác.

 

[Ly Ly Nguyên Thượng]: Hôm nay em thấy mấy đứa trẻ chăn bò chăn cừu bãi bồi, mấy tuổi , kịp khai giảng trường mới .

 

[Lục Bác Nhã]: Em quan tâm đến chuyện học hành.

 

[Ly Ly Nguyên Thượng]: Học hành vốn dĩ là chuyện lớn mà.

 

[Ly Ly Nguyên Thượng]: Đối với nhiều , học hành là con đường duy nhất trong đời để đổi vận mệnh, bản em cơ hội, nên càng hy vọng những cơ hội, đều thể sách đến trường.

 

[Lục Bác Nhã]: Em thật lòng.

 

[Ly Ly Nguyên Thượng]: Em đối với còn " lòng" hơn! (bắn tim.jpg) (bom tình yêu.jpg)

 

[Lục Bác Nhã]: (chộp chộp chộp.jpg)

 

vui chịu nổi.

 

Ở vùng núi ba ngày, dẫn công nhân trở về Tô Nam.

 

Ra khỏi lối cao tốc, quả quyết lái xe lên đường cầu vượt trong thành phố, chạy thẳng đến trụ sở chính của Đại học Tô Nam.

 

nắm chắc thời khóa biểu của Lục Bác Nhã, giờ đang tiết.

 

Giữa tiết một và tiết hai, thần quỷ , lẻn lớp học, đợi xuống, nội tâm bùng nổ: Ái chà, cô bạn gái to đùng của xuất hiện ở đây còn với nữa!

 

"phụt" một tiếng, tự bật .

 

Theo kế hoạch, lượn lờ tòa nhà Khoa Toán.

 

căn thời gian chuẩn, vặn giữa tiết một và tiết hai, chỉ cần lên tầng ba, phòng học thứ hai bên tay trái, là thể biến ảo tưởng thành hiện thực!

 

...Ảo tưởng thể biến thành hiện thực thì , nhưng...

 

là ai?

 

ở hành lang, xuyên qua đám sinh viên qua , thoáng thấy hai đang bên cửa sổ.

 

Lục Bác Nhã và một phụ nữ mặc váy, tóc dài, khí chất nổi bật, xinh đến mức khó tin.

 

Người phụ nữ ngẩng đầu Lục Bác Nhã, , trong lòng ôm mấy quyển sách.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/giao-su-luc-anh-ay-qua-nho-nha/chuong-19.html.]

 

Thoạt , trai tài gái sắc, vô cùng tương xứng.

 

Nhìn kỹ .

 

Vẫn y như lúc thoạt .

 

lặng lẽ ngắm vài giây, bước tới gọi: "Lục Bác Nhã!"

 

Lục Bác Nhã khựng một chút, đầu thấy , ánh mắt lập tức sáng rỡ lên.

 

Anh vội vàng bước tới hai bước, cũng chạy lon ton, lao thẳng về phía .

 

Đứng vững mặt , đến híp cả mắt: "Em về ! Anh bất ngờ , ngạc nhiên ?!"

 

"Ừm," Lục Bác Nhã đưa tay nắm lấy tay , siết chặt một chút, "Đương nhiên là bất ngờ, và ngạc nhiên."

 

cũng là hành lang bên ngoài lớp học, xung quanh đều là sinh viên, cái nắm tay siết chặt đầy kiềm chế , còn khiến rung động hơn cả một cái ôm.

 

"Bác Nhã." Người phụ nữ bước tới, liếc một cái, nụ rõ ràng là khựng , "Vị là..."

 

"Bạn gái , Từ Ly," Lục Bác Nhã bình thản giới thiệu, "Từ Ly, đây là bạn học cũ của , kỹ sư thiết kế cầu đường, Y Lâm, cô đến Tô Nam công tác để tham gia đấu thầu dự án."

 

Bạn học cũ của Lục Bác Nhã, kỹ sư thiết kế cầu đường, hào quang học bá cộng thêm mỹ nữ tinh !

 

và cô bắt tay một cái, còn kịp gì thì chuông lớp reo.

 

"Em đến văn phòng đợi học cùng ?" Lục Bác Nhã hỏi.

 

"Đương nhiên là em học ," , "Đang bệnh cũng bật dậy, ngày nào cũng học hành!"

 

Lục Bác Nhã bật một tiếng, sang Y Lâm: "Vừa bạn gái về , tối nay chúng mời cô ăn cơm, đón gió tẩy trần cho cô."

 

"...Ừm." Y Lâm khẽ đáp, liếc thêm một cái, ánh mắt rõ ý tứ.

 

Khi lớp, liếc mắt thấy mấy Chu Kiệt.

 

"Chị! Chị!"

 

Chu Kiệt vẫy tay với , nhóm nhỏ của họ, hì hì ha ha vài câu, Lục Bác Nhã bắt đầu giảng bài.

 

Tan học, theo Lục Bác Nhã về văn phòng của , hành lang, thuận miệng hỏi một câu: "Môi trường việc của các riêng tư ? Có camera giám sát gì ?"

 

nhận câu trả lời phủ định.

 

Vừa văn phòng, trở tay ấn lên cửa, sáp gần hôn lên má mấy cái.

 

Hôn xong, ôm eo , thở dài một : "Nhớ c.h.ế.t mất."

 

Lục Bác Nhã ôm vai , ấn lòng, một nụ hôn nhẹ nhàng rơi xuống đỉnh đầu .

 

"Ấy, đừng hôn chỗ !" vội vàng thoát khỏi vòng tay , gãi gãi mái tóc ngắn: "Em ba ngày gội !"

 

Lục Bác Nhã dở dở : "Em..."

 

"Đợi em tắm xong, thích hôn thì hôn." toe toét.

 

Ánh mắt Lục Bác Nhã tối , trầm giọng hỏi: "Thật ?"

 

"Thật mà thật mà," trả lời qua loa cho xong, tiện thể hỏi, "Người nãy là thế?"

 

Lục Bác Nhã lơ đễnh trả lời: "Là bạn học cũ, cũng xem như bạn bè."

 

Lạnh nhạt thế...

 

Phản ứng của Lục Bác Nhã và vẻ mặt của Y Lâm hình như khớp .

 

Không suy đoán quá nhiều về một mới gặp đầu, cũng nghĩ sâu xa.

 

Nơi chúng mời Y Lâm ăn tối là một nhà hàng sân vườn, từ lúc bước cửa, ánh mắt của Y Lâm rời khỏi các công trình kiến trúc, cô sang hỏi Lục Bác Nhã.

 

"Kết cấu mộng và lỗ xà ngang, khả năng chịu lực kém gì kết cấu thép, xem?" Y Lâm hỏi.

 

Lục Bác Nhã thản nhiên : "Anh rành cái ."

 

" đúng đúng!" lập tức hùa theo, "Kết cấu mộng và lỗ chống đỡ định, nếu do xu thế hiện đại hóa bắt buộc dùng kết cấu thép, thì mộng và lỗ mới là vị thần vĩnh cửu!"

 

Loading...