Giáo Sư Lục, Anh Ấy Quá Nho Nhã - Chương 11

Cập nhật lúc: 2025-10-31 19:17:29
Lượt xem: 65

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/12DXIUXDF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không hoành tráng như cổng chính, cổng Tây mở một con đường nhỏ hẹp, ven đường đang đậu một chiếc xe thể thao màu vàng tươi chói lọi.

 

Một thanh niên hàng hiệu sành điệu đeo cặp kính râm che gần nửa mặt, lười biếng dựa cửa xe.

 

Cách ăn mặc y hệt như gu xe, lòe loẹt sặc sỡ, đúng kiểu thu hút ong bướm.

 

chiếc xe, , lập tức tức giận hét lên: "Tiền Úc!"

 

Tiền Úc giật nảy , thấy chạy về phía , cũng chẳng màng tạo dáng nữa, vội vàng luống cuống kéo cửa xe, định chuồn mất.

 

túm lấy cổ áo của , dùng vũ lực lôi : "Cậu cònmuốn chạy?"

 

"Từ gia! Từ... gia! Ông nội! Bà nội ơi! Bà nhẹ tay chút!"

 

Tiếng kêu gào oai oái như heo chọc tiết: "Em thở nổi! Chị buông tay !"

 

Buông tay là chuyện thể nào, bẻ ngược tay , ấn cả lên cửa xe, lạnh: "Giờ thì gọi ông nội bà nội hả, lúc block , chặn , chậm tiến độ của nghĩ ngày tóm !"

 

"Lúc block chặn cũng nghĩ là chị tóm nhanh thế... Đau!" Nói nửa câu, Tiền Úc nhe răng trợn mắt, "Chị nể mặt em thì cũng nể mặt xã hội pháp trị chứ!"

 

lạnh lùng quát: "Đã bảo tuần giao bản vẽ thi công, kéo từ thứ Ba đến Chủ Nhật, tuần block , còn mặt mũi xã hội pháp trị? Xã hội pháp trị dung túng cho loại cặn bã thất tín như ?"

 

"Em đang một đống đơn hàng gấp, dự án công ích của chị chỉ đành lùi thôi," Tiền Úc hít hà, "Với , đây em cho chị cơ hội, bảo chị mang 'chậu tụ bảo' cho em xem, em xem hài lòng thì sẽ chen ngang cho chị..."

 

"Bớt nhảm!" lạnh giọng, "Khi nào bản vẽ, hôm nay cho một câu trả lời chính xác!"

 

"Em..."

 

Tiền Úc mở miệng, bất chợt lưng tiếng nhã nhặn ấm áp vọng đến.

 

"Từ Ly, em đang ?"

 

Giọng như tiếng trời, chỉ êm tai mà còn hữu dụng— lập tức thu tay về như tia chớp.

 

Bực quá bốc đồng, cứ thấy Tiền Úc là nhịn tay bắt , còn Lục Bác Nhã thấy bộ dạng thô lỗ.

 

cố gắng che đậy: "Đây là bạn em."

 

"Chị đ.á.n.h em như đ.á.n.h cháu, còn bạn bè, loại bạn như chị... Vãi!" Tiền Úc ngoái đầu , thấy Lục Bác Nhã, buột miệng c.h.ử.i thề.

 

hung hăng đá Tiền Úc một cái, lúng túng giới thiệu: "Đây là Tiền Úc, bản vẽ kiến trúc, còn đây là Lục Bác Nhã, giáo sư Đại học Tô Nam, chị từng kể với đó."

 

Tiền Úc kéo tụt kính râm xuống, nghển cổ Lục Bác Nhã chằm chằm, một lúc lâu mới lẩm bẩm: "Một trăm bức tường... chị vẫn còn ít."

 

"Chào ." Lục Bác Nhã đưa tay , vô cùng .

 

Tiền Úc run rẩy đưa tay bắt tay , , ánh mắt chút phức tạp.

 

Tiền Úc ỷ Lục Bác Nhã ở đây, sống c.h.ế.t mà lên mặt, tuyệt nhiên nhắc đến chuyện bản vẽ, ngược còn hì hì mời Lục Bác Nhã ăn cơm.

 

"Bọn ăn ." bực bội lườm Tiền Úc, "Rốt cuộc bao giờ giao bản vẽ?"

 

"Giao ngay đây giao ngay đây," Tiền Úc hứa hẹn cho qua chuyện, nháy mắt hiệu, "Ăn cơm thì thôi, uống gì đó nhé?"

 

"Ai thèm uống rượu với ?" vẫn đồng ý.

 

"Chị xem chị kìa, đối nhân xử thế gì cả?" Tiền Úc liếc Lục Bác Nhã một cái, "Chúng là bạn bè, vị là... hê hê, của chị, nên quen chút ? Sau khó tránh gặp mặt qua , , chậu tụ... khụ, giáo sư Lục?"

 

Ôm cánh tay thúc cho đau điếng, Tiền Úc gượng sửa lời.

 

Lục Bác Nhã nụ giảm, phong độ tuyệt vời, đồng ý .

 

vốn tưởng Tiền Úc sẽ kiềm chế một chút, dù quậy thì cũng đến mức hồ đồ, thế mà tên kiêng nể là gì.

 

Bảo là uống một ly, ở mà chẳng uống , Tô Nam thiếu gì quán bar nhẹ nhàng, quán cà phê rượu, nhất định đến club quẩy điên cuồng ?!

 

Tiếng nhạc đinh tai nhức óc ồn ào khiến đau cả tai, ánh đèn khắp nơi chiếu hoa cả mắt.

 

Tiền Úc cả như cái mô-tơ điện, cứ nhún nhảy tưng tưng ghế, lắc trái lắc .

 

Cậu ở đây như cá gặp nước, miệng toe toét đến tận mang tai.

 

giật giật áo Tiền Úc, với một câu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/giao-su-luc-anh-ay-qua-nho-nha/chuong-11.html.]

 

"Cái gì?" Tiền Úc hét lên hỏi.

 

ghé sát tai hét: "Tại đến nơi quái quỷ !"

 

"Ở đây vui mà!" Tiền Úc hét .

 

Vui cái con khỉ!

 

tức c.h.ế.t : "Cậu thể giữ thể diện cho một chút ? Đừng mất mặt Lục Bác Nhã!"

 

"Chỉ chị lắm chuyện, chị xem 'chậu tụ bảo' kìa, còn chẳng ý kiến gì!" Tiền Úc coi thường.

 

theo hướng Tiền Úc bĩu môi về phía Lục Bác Nhã.

 

Anh ghế sô pha da, cách ăn mặc chút khác biệt—tay áo sơ mi trắng thêu sọc dọc, cổ áo cài một món phụ kiện, quần jean xanh nhạt vặn mà sáng sủa.

 

Cảm nhận đang , Lục Bác Nhã ngẩng đầu với một cái, nụ dịu dàng trong trẻo, con ngươi trong vắt phản chiếu ánh đèn màu lập lòe, làn da mặt trắng sứ sáng bừng, đường nét ngũ quan trong ánh sáng và bóng tối càng trở nên sâu sắc và nổi bật.

 

Giống hệt như báu vật trấn quán trong viện bảo tàng, riêng một trong tủ kính, ánh đèn rọi tỏa ánh hào quang rực rỡ.

 

Thật sự là—càng về đêm càng lộng lẫy.

 

Nụ của mê mẩn đến tim đập thình thịch.

 

Lục Bác Nhã ghé sát , cao giọng bên tai : "Sao ?"

 

"Không gì..." mặt , cầm ly nước đá lên nốc ừng ực.

 

Tiếng nhạc đột nhiên vút cao, ánh đèn sân khấu đổi mấy .

 

Tiền Úc hét về phía chúng : "Ra nhảy một lát ?"

 

: Cảm ơn mời, nhảy.

 

Lục Bác Nhã mỉm lắc đầu, cũng lịch sự từ chối.

 

Tiền Úc giơ ngón cái chỉ về phía sân khấu: "Em chơi một lát, hai cứ uống nhé."

 

Tiền Úc đến club cứ như về nhà , chớp mắt nhảy lên sân khấu.

 

Trên sân khấu chen chúc, Tiền Úc vén áo lên, để lộ cả một mảng eo, uốn éo như một cái quẩy thừng.

 

"Em và Tiền Úc là bạn!" lớn tiếng giải thích với Lục Bác Nhã, " em bao giờ club với !"

 

Lục Bác Nhã hiểu , mỉm : "Đến cũng ."

 

"Hả?" chớp chớp mắt.

 

Lục Bác Nhã bên tai : "Chỉ cần là nơi hợp pháp, quán bar, KTV, đều là nơi để trẻ tuổi thư giãn, thỉnh thoảng đến chơi cũng ."

 

bật , tư tưởng của giáo sư Lục cũng thoáng thật.

 

Tiền Úc nhảy nhót tưng bừng sân khấu, hiệu cho Lục Bác Nhã một chút dậy vệ sinh.

 

Khi , thấy từ xa một cô gái trẻ đang cạnh chỗ , cúi gì đó với Lục Bác Nhã.

 

Lúc rảo bước tới, liếc thấy cô gái đang cầm điện thoại, màn hình hiện mã QR Wechat.

 

Bước chân chậm , trong bóng tối lưng Lục Bác Nhã, nín thở chằm chằm.

 

Tiếng nhạc còn lớn như , tiết tấu cũng còn mạnh mẽ nữa, câu trả lời của Lục Bác Nhã truyền rõ ràng tai .

 

Anh dùng giọng mang ý :

 

"Xin , thích ."

 

Cô gái tiếc nuối "A" một tiếng.

 

nghẹn thở, ngay đó là tim đập như trống, mặt đỏ tai nóng, nhưng vẫn cố tỏ bình tĩnh, vỗ vai một cái.

 

Lục Bác Nhã đầu , nhạt: "Về ."

 

Loading...