Đứng tòa nhà của Cố Đào, cả bồn chồn khó tả.
Nhắn tin xác nhận với Tạ Thư Châu xong, phân vân nên hét tên ...
Hay gọi điện trực tiếp.
Cuối cùng vì để ồn, bấm gọi cho Cố Đào.
Chuông reo lâu mới máy.
"Alo, việc gì?"
Giọng lạnh lùng của khiến dũng khí trong lòng vụt tắt.
mà, đến , thì cũng chẳng còn lý do gì để lùi bước nữa.
hít sâu hai .
"Cố Đào, thể xuống một chút ?"
"Xuống ?"
" , tầng nhà , em đang ở nhà nè. Nếu hôm nay xuống, em sẽ cả."
"Thôi Hiện, uống rượu ?"
Chậc! Sao cái lề mề chứ?
Hay là... ngay cả gặp một , cũng ?
là chút giá trị nào ?
"Anh quản em uống gì! Mau xuống đây ! Nếu em sẽ nhà gọi tên thật to, đến lúc đó chúng cùng mất mặt!"
Cố Đào khựng một chút, đó thấy tiếng lục đục mặc áo bên .
Ngay đó, giọng điệu lạnh lùng của vang lên:
"Chờ đó."
Điện thoại ngắt.
ngẩng đầu lên vầng trăng trời.
Với bây giờ, Cố Đào thật sự giống như mặt trăng xa xăm ngoài , thể nào với tới .
Không .
Không thể tự hạ thấp như .
Đối với , cũng là một vầng trăng xa xôi mà!
chờ bên bồn hoa một lúc thì thấy Cố Đào mặc một chiếc áo gió xuống.
Không ảo giác của …
Sao cảm giác hình như còn chỉnh trang chút xíu nữa?
Không đeo kính, trông khác hẳn khi.
Hình như càng trai hơn, mà cũng bớt cái vẻ nghiêm nghị, lạnh lùng .
"Cậu chuyện gì? Muộn thế còn ở ngoài đường, gặp chuyện thì ?"
Cố Đào chuyện chẳng dễ chút nào, mà lời khó thì quyết định... thèm .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/giao-su-co-phai-long-doi-tuong-xem-mat-cua-ban-chi-cot-cot-ai-lay-hot/chuong-5.html.]
trực tiếp đưa tay bịt miệng , ghé sát hiệu "suỵt" một tiếng:
"Anh thể đừng coi em như học sinh của ? Em theo đuổi lâu như , rốt cuộc thái độ của thế nào, rõ !"
“Nếu một bạch nguyệt quang trong tim thì cứ thẳng . Cứ thẳng thừng từ chối em thêm vài nữa, em còn dám quấn lấy nữa?”
Cố Đào gì, cũng gỡ tay .
Ánh mắt trong veo của dừng .
Khiến trái tim đập thình thịch, đầu óc dấy lên những ý nghĩ điên rồ.
Thậm chí còn ... chút hành động táo bạo.
“Giáo sư Cố, rốt cuộc thích em ? Em đủ ư? Hay ưa kiểu con trai như em?”
Bàn tay Cố Đào kéo xuống.
“Thôi Hiện, thật sự thích ?”
Đây là chuyện đương nhiên ? Chẳng lẽ thích mà còn cất công đuổi theo ?
Hay tự ti đến thế?
“Thích chứ! Thích gương mặt , thích hình , thích tất cả thứ về !”
Vừa dứt lời, mặt Cố Đào bỗng lạnh băng.
Hắn buông tay .
Như xoay rời ngay lập tức.
cuối cùng, dừng .
Cởi áo khoác , quàng qua vai :
“Thôi Hiện, khi nào thực sự hiểu rõ bản thích , thì hãy đến tìm . gọi xe cho , về nhà .”
Khoảnh khắc từ chối.
Trái tim tan nát.
là đồ đàn ông độc ác!
Không tiếp tục quấy rối nhà nên vội vàng gọi xe đuổi về.
Hừ! Không thích mà từ chối, cứ hưởng thụ tình cảm của . Đồ khốn!
giật phắt chiếc áo , ném thẳng mặt Cố Đào:
“Đồ khốn! sẽ bao giờ tìm nữa!”
Sau khi tự bắt xe về nhà, mới nhận hành động hôm nay của ngu ngốc đến mức nào. Người thích, tỏ tình cả ngàn cũng thành, ngược chỉ tự chuốc nhục . Giờ chắc Cố Đào vẫn đang ở nhà chê là đồ ngốc nghếch.
Càng nghĩ càng tủi , đầu tiên chủ động theo đuổi khác mà thất bại t.h.ả.m hại thế . Chẳng lẽ đây là báo ứng vì đây từ chối quá nhiều ? nếu thì hình phạt đúng là khắc nghiệt quá .
Xanh Xao
Khóc lóc vật vã cả đêm, cuối cùng cũng . Sáng hôm mở mắt thấy tin nhắn Tạ Thư Châu hỏi thành công . là thằng bạn chẳng hiểu gì cả. Nếu thành công , đêm qua đăng ảnh hôn Cố Đào khoe . Không đăng gì thì đương nhiên là thất bại chứ còn gì nữa?
Suy nghĩ cả buổi, quyết định mua vé máy bay nước ngoài giải tỏa tâm trạng. Biết ở nơi xứ , gặp chân ái của đời ? Thế là chẳng thèm trả lời tin nhắn của Tạ Thư Châu, lập tức xách vali lên . Nhân tiện còn block luôn WeChat của Cố Đào, giờ bất cứ thông tin gì về .
đời đúng là lúc đen đủi thì gì cũng đen. Khi bay cả chục tiếng, chuyển tiếp hai ba chuyến cuối cùng cũng hạ cánh thì đến sân bay phát hiện ví cánh mà bay. Trên chỉ còn điện thoại với vali đồ. May giấy tờ vẫn còn nguyên. tiền thì tính đây?
Đang lúng túng nên về nước luôn thì điện thoại khởi động hiện lên một loạt cuộc gọi nhỡ. hình màn hình. Chưa kịp định thần thì Tạ Thư Châu gọi tới. vội bắt máy. Chưa kịp mở miệng thấy hét lớn.
"Thôi Hiện! Dù giờ đang ở thì cũng chạy ngay ! Toang , toang ! Cố Đào điên mất , bảo nếu bắt thì xong đời!"