Giả Tiểu Thư Xuyên Không Gả Cho Chiến Thần Giả Bệnh bị cả nhà chồng cưng chiều - Chương 98: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-08 14:11:26
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mắt ch.ó coi thường

 

Trong một khách điếm ở thị trấn biên giới, nam tử áo đen hé mở cửa sổ, từ khe hở quan sát những binh lính đang lùng sục đường phố.

 

Người chính là Liễu Quý An rời nhà mấy tháng.

 

Viên Sam bước phòng: “Tướng quân, Tứ Nương đưa phó tướng cùng những khác , họ sẽ đến Ngọc Hoa Sơn hội hợp với những còn .”

 

“Các cựu bộ hạ mà chúng liên hệ đây đều hồi âm, chỉ cần tướng quân hạ lệnh, tất cả họ đều sẵn lòng theo phò tướng quân.”

 

“Hiện tại vạn sự chuẩn xong, chúng nên bắt tay việc xử lý cái tên ch.ó c.h.ế.t Trương Tranh , tay ngứa ngáy từ lâu lắm , nhất định băm vằm tên ch.ó c.h.ế.t đó thành thịt nát mới hả !”

 

Liễu Quý An phất tay: “Chưa vội, bây giờ lúc.”

 

mà…”

 

“Tiểu bất nhẫn tắc loạn đại mưu, mục đích của chúng chỉ là xử lý một tên Trương Tranh.”

 

Liễu Quý An hỏi: “Điện hạ Trưởng Tôn bên đó thế nào ?”

 

“Ta nhận tin từ Lâm Nhĩ,” Viên Sam đưa thư bồ câu lên, “Bên Điện hạ Trưởng Tôn việc đều , phu nhân đối xử với Điện hạ . Hơn nữa mấy ngày , phu nhân cùng những khác thuận lợi đến kinh thành, an trí tại Bắc Giao Hoàng Trang.”

 

Liễu Quý An cau mày: “Tại họ Ung Châu, mà đến kinh thành?”

 

“Lâm Nhĩ rõ, hẳn là nguyên nhân khác, dường như liên quan đến Tề Vương Điện hạ, phu nhân cùng những khác đường kinh tình cờ gặp Tề Vương Điện hạ.”

 

“Tề Vương trở về kinh thành ?”

 

“Vâng, Tề Vương từ nhỏ thiết với Thái tử Điện hạ, về kinh lẽ là do tin Thái tử Điện hạ đột ngột băng hà.”

 

Nghĩ đến Thái tử Điện hạ, Liễu Quý An im lặng hồi lâu, “Nói cho Phong Nghi, Lâm Nhĩ, bảo bọn họ tìm cách liên hệ Tề Vương.”

 

Viên Sam nghi hoặc : “Tướng quân, sức khỏe của Tề Vương Điện hạ vốn luôn kém, dù liên hệ e rằng cũng thể gì cho chúng , chúng hà tất thêm chuyện , vạn nhất đôi bên bại lộ thì sẽ bù mất.”

 

“Thái tử điện hạ khi còn tại thế từng , nếu Tề Vương thể nhược, nhất định sẽ trở thành trợ lực lớn nhất của Người. Nếu Tề Vương còn nhớ tình nghĩa ngày xưa với Thái tử điện hạ và nguyện ý giúp chúng , một lẽ thể chữa khỏi cho .”

 

Trong đầu Liễu Quý An hiện lên một bóng hình xinh . Rời lâu như , cũng nàng quên .

 

Cái kẻ vô lương tâm , cho dù quên , chắc cũng sớm vứt đầu, từng nhớ đến.

 

Nếu , từ khi rời , ngay cả một cái hắt cũng từng hắt.

 

Mèo con Kute

 

Kinh thành.

 

Liễu phụ dẫn theo Liễu lão nhị, Liễu lão tam và Thẩm Thanh Ca cùng kinh thành.

 

Vốn dĩ những khác cũng , nhưng bây giờ vì dân tị nạn đến kinh thành ngày càng nhiều, nên bên lệnh tăng cường kiểm soát, để tránh trộn kinh thành, gây đại loạn trong thành.

 

Thôn Liễu gia bọn họ, một thôn mỗi ngày tối đa chỉ thể bốn kinh, và rời khi cổng thành đóng cửa ngày đó. Một khi phát hiện , sẽ bắt đại lao.

 

bọn họ sáng sớm cưỡi ngựa kinh thành. Hoàng Trang phía Bắc ngoại ô cách kinh thành xa, đến một nén nhang, bọn họ thành.

 

Liễu phụ : “Chúng tiên nha môn Hộ Bộ hỏi chuyện vay lương thực, đó mới đến mua đồ.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-tieu-thu-xuyen-khong-ga-cho-chien-than-gia-benh-bi-ca-nha-chong-cung-chieu/chuong-98.html.]

“Cha, là các , con là đầu đến kinh thành, dạo .”

 

Thẩm Thanh Ca khó khăn lắm mới gia nhập đại quân xuyên , đương nhiên đối với thứ đều khá tò mò.

 

Liễu phụ chỉ suy nghĩ một lát, lập tức gật đầu đồng ý, vì phận nữ tử của Thẩm Thanh Ca, quả thật tiện cùng bọn họ đến nha môn việc.

 

“Vậy , con cứ dạo xung quanh , chờ chúng xong việc sẽ đến tìm con. Nếu gặp , thì khi mua đồ xong chúng sẽ đợi ở cổng thành, con đừng quên giờ giấc.”

 

Thẩm Thanh Ca gật đầu: “Cha yên tâm , con nhớ .”

 

Bọn họ khi thành liền chia hành động.

 

Thẩm Thanh Ca dạo một vòng ở khu chợ sầm uất, tùy tiện ăn chút gì đó, tìm một góc để đổi một bộ trang phục.

 

Đổi xong quần áo , Thẩm Thanh Ca đến một tiệm gạo Lương Ký.

 

Thiên hạ đại hạn, vô bách tính trồng lương thực, chỉ thể ép đào hoang. Trong tình huống như , triều đình thể bao nhiêu lương thực dự trữ.

 

Thẩm Thanh Ca suy đoán chuyện Liễu phụ bọn họ Hộ Bộ vay lương thực chắc chắn sẽ thuận lợi như .

 

Cho dù thể vay lương thực, cũng tuyệt đối đủ cho cả thôn bọn họ qua mùa đông.

 

nàng nghĩ cách khác, tiện thể cũng thể bán một lô lương thực nữa.

 

Thẩm Thanh Ca đến cửa tiệm gạo Lương Ký, một chân còn bước , bên trong một tiểu nhị .

 

Tiểu nhị thấy Thẩm Thanh Ca ăn mặc như nông phụ, liền đoán nàng là một trong những dân tị nạn đến từ nơi gặp nạn, sắc mặt lập tức trở nên khó coi.

 

“Ngươi cũng xem đây là chỗ nào, là loại như ngươi thể tùy tiện ? Nhìn bộ dạng nghèo nàn của ngươi kìa, e rằng ngay cả một hạt gạo cũng mua nổi, mau !”

 

Thẩm Thanh Ca bình tĩnh rút chân về, khinh thường liếc tiểu nhị một cái: “Tiệm các ngươi thật lắm phô trương, mở cửa ăn, còn từng đạo lý đuổi khách. Không chưởng quỹ các ngươi ở , một mối ăn chuyện với , bỏ lỡ thì chớ hối hận.”

 

“Chỉ bằng ngươi, cũng ăn với Tiệm gạo Lương Ký chúng ư?” Tiểu nhị đ.á.n.h giá nàng một cái, lập tức phá lên ha hả.

 

“Tiền bao nhiêu, còn giả vờ giàu , cũng sợ rụng răng.”

 

“Không lo chăm sóc khách hàng, ngươi đang gì ở đây ?”

 

Một nam nhân bụng phệ về phía tiệm gạo. Lúc ngang qua Thẩm Thanh Ca, liếc xéo nàng một cái, cũng xem là chuyện gì.

 

Gặp nam nhân, tiểu nhị lập tức gật đầu khom lưng : “Chưởng quỹ, tiểu nhân việc, là cố ý đến tiệm chúng gây chuyện, tiểu nhân đang đuổi nàng .”

 

“Kẻ nào to gan như , dám đến Lương Ký của gây chuyện?”

 

Tiểu nhị : “Chẳng qua chỉ là một dân phụ chạy nạn thôi, chưởng quỹ cứ yên tâm, tiểu nhân sẽ lập tức đuổi nàng , để khỏi chướng mắt ngài.”

 

“Ừm,” Lương chưởng quỹ thèm Thẩm Thanh Ca một cái, trực tiếp tiệm, nhận bỏ lỡ bao nhiêu vì chuyện .

 

Đến khi , hối hận đến ruột gan đều xanh mét.

 

Thẩm Thanh Ca hừ lạnh một tiếng: “Cái loại mắt ch.ó thấp kém, thế nào các ngươi cũng lúc cầu xin .”

 

Nói xong cần tiểu nhị đuổi, nàng trực tiếp về phía tiệm gạo Đồng Ký đối diện Tiệm gạo Lương Ký.

 

Tiểu nhị bóng lưng nàng khạc một tiếng: “Ra vẻ, nghèo nàn xúi quẩy.”

 

 

Loading...