Giả Tiểu Thư Xuyên Không Gả Cho Chiến Thần Giả Bệnh bị cả nhà chồng cưng chiều - Chương 66: --- Xuống Núi Đi Vạn Châu Thành

Cập nhật lúc: 2025-11-08 14:10:54
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chờ những khác đều tản , Liễu phụ hỏi: “Trưởng thôn, để chúng nán chuyện gì ?”

 

“Có một chuyện thương lượng với tức phụ của Quý An,” Trưởng thôn Thẩm Thanh Ca, hỏi, “Thanh Ca, đám sơn tặc vẫn còn giam trong địa lao, chúng tiếp tục lên đường, chung quy thể mặc kệ bọn chúng, nàng thấy chúng nên xử lý bọn chúng thế nào?”

 

Không từ lúc nào Thẩm Thanh Ca trở thành kim chỉ nam của Liễu gia thôn. Phàm là chuyện lớn, trưởng thôn quen hỏi ý kiến của nàng mới thể yên tâm.

 

Thẩm Thanh Ca suy nghĩ hồi lâu, : “Chúng rời , cứ để bọn chúng tiếp tục ở trong địa lao, quả thực chút thỏa đáng.”

 

“Nơi đây cách Vạn Châu Thành xa, đưa bọn chúng đến Vạn Châu Thành giao cho nha môn xử lý?”

 

“…” Trưởng thôn chút do dự.

 

Hiện giờ tình hình núi rõ, mỗi bọn họ đều mang theo ít tiền tài và lương thực. Vạn nhất gặp chuyện cướp giữa đêm như

 

Trước đây bọn họ gì đáng để cướp, tổn thất cũng lớn. thì khác , khi xuống núi, bọn họ chính là những miếng bánh thơm di động, mỗi gia đình đều vác vài túi lớn lương thực, thu hút sự chú ý cũng khó.

 

Trưởng thôn : “Ta thấy thôn cùng nhất định là , mỗi nhà hiện giờ gánh nặng đều nhỏ, nhiều lương thực như quả thực tiện vác xuống núi phô trương.”

 

“Không bằng thế ,” Thẩm Thanh Ca đề nghị, “Chúng vẫn như , sắp xếp vài cưỡi ngựa, đưa đám sơn tặc đến Vạn Châu Thành.”

 

“Những khác cứ chờ chúng trở về sơn trại, như gánh nặng gì, về cũng sẽ chậm trễ quá nhiều thời gian.”

 

Trưởng thôn gật đầu, đây quả thực là một đề nghị vẹn cả đôi đường.

 

“Nghe tri phủ Vạn Châu Thành là một quan thanh liêm, nghĩ hẳn tình hình Vạn Châu Thành nhất định sẽ hơn nhiều so với các châu phủ khác.”

 

“Lần đưa đám sơn tặc đến phủ nha, hẳn là sẽ gặp quá nhiều trắc trở.”

 

Trưởng thôn Thẩm Thanh Ca, : “Lần vẫn là Thanh Ca và ba nhà Liễu các ngươi dẫn đầu, sẽ chọn thêm mười mấy giỏi trong thôn, cùng với các ngươi.”

 

“Được,” Thẩm Thanh Ca, Liễu lão đại, Liễu lão nhị, Liễu lão tam gật đầu đồng ý.

 

Bọn họ tổng cộng cướp hơn ba mươi con ngựa từ tay đám sơn tặc . Ngoài bốn Thẩm Thanh Ca bọn họ , trưởng thôn chọn thêm mười sáu , tổng cộng hai mươi , cùng áp giải đám sơn tặc đến Vạn Châu phủ.

 

Mèo con Kute

Trước khi xuất phát, Thẩm Thanh Ca dẫn đến địa lao, trói từng tên sơn tặc thành bánh chưng, ba tên một nhóm lưng đối lưng trói .

 

Chờ khi bọn chúng đều trói chặt, Thẩm Thanh Ca mới lấy t.h.u.ố.c giải , đ.á.n.h thức bọn chúng.

 

Hôn mê mấy ngày liền, bọn chúng từng tên một khi tỉnh đều còn mơ màng, như thể đang ở trong mộng.

 

Bọn chúng nhanh phát hiện điều bất thường, bởi vì đều dây thừng trói chặt, miệng cũng bịt kín, nhúc nhích một chút cũng khó khăn.

 

“Ư, ư ư!”

 

“Ư ư, ư ư ư!”

 

“Ư ư ư, ư ư ư ư!”

 

“…”

 

Dần dần càng ngày càng nhiều ý thức điều bất thường, bọn chúng đều bắt đầu ngừng phát tiếng ư ư giãy giụa.

 

Âm thanh vốn lớn, nhưng chịu nổi năm sáu mươi bọn chúng cùng lúc kêu lên, âm thanh nối thành một mảnh, thực sự chút chói tai.

 

Thẩm Thanh Ca đến mặt một tên sơn tặc đang trói. Hắn chính là đại đương gia của đám sơn tặc .

 

Đại đương gia trừng mắt trợn trừng, gân xanh trán và cổ nổi lên, c.h.ế.t trân nàng. Bộ dạng đó thật sự là ăn thịt nàng, uống m.á.u nàng.

 

Thẩm Thanh Ca những ánh mắt ăn thịt của dọa sợ, ngược còn bật .

 

“Ngươi bằng ánh mắt đó là cớ gì? Chẳng lẽ là vì ngươi chúng chiếm cứ sơn trại của ngươi, sống bắt ngươi và các của ngươi, chia hết tiền tài và lương thực của ngươi ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-tieu-thu-xuyen-khong-ga-cho-chien-than-gia-benh-bi-ca-nha-chong-cung-chieu/chuong-66-xuong-nui-di-van-chau-thanh.html.]

“Chuyện nhỏ nhặt vẫn đủ khiến ngươi nông nỗi đó , dù thì, tiếp theo chúng sẽ đưa các ngươi đến nha môn để báo án .”

 

Nghe đưa bọn chúng đến nha môn, Đại đương gia đồng tử chấn động.

 

Bọn , sở dĩ cướp sơn đầu sơn tặc, kẻ nào mà chẳng là kẻ liều mạng?

 

Mỗi kẻ trong bọn chúng vác bao nhiêu án mạng, nếu thật sự đưa nha môn, e rằng chỉ con đường c.h.ế.t mà thôi.

 

“Ưm ưm ưm ưm ưm...”

 

Đại đương gia ngừng giãy giụa, trong mắt nào còn chút hận ý nào, chỉ còn sự cầu xin.

 

Thẩm Thanh Ca giật miếng vải bịt miệng xuống.

 

Đại đương gia lập tức : “Hãy thả chúng , ngươi cũng thể cho ngươi, điều kiện gì cũng đáp ứng!”

 

“Vậy ngươi hãy cho , các ngươi chúng sẽ con đường nào, còn mai phục ở , đợi chúng tự chui đầu lưới?”

 

Đại đương gia xong lời Thẩm Thanh Ca liền ngây một thoáng, lúc mới phản ứng , bọn chúng mà chính là đám “dê béo” mà đây vẫn thầm tính kế.

 

Không ngờ dê béo bắt , ngược của quân diệt.

 

Hắn lập tức hối hận khôn nguôi.

 

“Là một nữ nhân, là nàng cho chúng , các ngươi nhất định sẽ qua con đường đó, nàng còn thôn của các ngươi đây giàu , ngoài đào hoang mang theo nhiều vàng bạc châu báu, cho nên chúng mới lầm tưởng như .”

 

“Nữ nhân đó là ai? Nàng ?”

 

“Nữ nhân đó...” Đại đương gia tìm khắp trong đám , nhưng tìm thấy bóng dáng nữ nhân đó, “Ta chỉ nàng họ Phùng.”

 

Quả nhiên là Phùng thị.

 

Thẩm Thanh Ca đầu Liễu lão tam một cái.

 

Liễu lão tam trầm mặc, gì, nhưng sắc mặt khó coi đến cực điểm.

 

Giải tỏa nghi vấn trong lòng, Thẩm Thanh Ca dùng miếng vải, nữa bịt miệng Đại đương gia .

 

“...” Hắn thành thật khai báo , chẳng lẽ nên thả bọn chúng ?

 

Thẩm Thanh Ca dường như thấu tâm tư , đáp: “Ta từng đáp ứng, nhất định sẽ tha cho các ngươi.”

 

Nói xong, Thẩm Thanh Ca nghiêng tránh sang một bên, những khác liền ba kẻ một bó, tất cả khiêng khỏi địa lao, ném lên lưng ngựa trói một nữa.

 

Đợi khi trói chặt bọn chúng xong, Thẩm Thanh Ca cùng những khác mới lật lên ngựa.

 

Liễu mẫu vội vàng đưa một bọc lớn lương khô chuẩn cho Thẩm Thanh Ca.

 

“Thanh Ca , bên trong đây là bánh bao lớn hấp cho con, đường nhiều ngày như , con đừng theo bọn họ mà ăn mấy thứ bánh khô cứng đó, cho sức khỏe.”

 

Liễu lão đại, Liễu lão nhị, Liễu lão tam, đều cúi đầu bọc lương khô lớn mà đang ôm.

 

Những thứ cũng đều do Liễu mẫu chuẩn , lúc đó Liễu mẫu thế nào nhỉ?

 

Nói bọn họ đường sẽ chậm trễ bao lâu, ăn lương khô là chống đói nhất.

 

Sao đến chỗ ngũ , thành " cho sức khỏe" ?

 

Nghĩ một chút, bọn họ sớm quen với việc lão nương nhà tiêu chuẩn kép .

 

mở miệng hỏi thêm một câu, cũng chỉ là tự chuốc lấy mắng c.h.ử.i mà thôi, thôi thì vẫn nên im lặng thì hơn.

 

 

Loading...