Giả Tiểu Thư Xuyên Không Gả Cho Chiến Thần Giả Bệnh bị cả nhà chồng cưng chiều - Chương 60: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-08 14:10:48
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thân thích kỳ quặc tìm đến tận cửa
Liễu phụ : “Ta và nương các con bàn bạc , những lương thực và tiền bạc chúng thể mang hết .”
“Cho dù thể mang , nhưng nhiều đồ vật như , một khi kẻ lòng tham dòm ngó, quả thực quá nguy hiểm, nghĩ cách chuyển hoặc giấu mới .”
Ngoài mấy thùng vàng bạc châu báu lớn , lương thực chia nặng mấy ngàn cân, nhà họ chỉ vài như , mang hết khả năng.
Liễu lão đại : “Phụ , là chúng đào một cái hang núi để giấu ?”
“Chắc chắn ,” Liễu lão nhị lắc đầu , “Nhà chúng nhiều đồ vật như , đào cái hang lớn đến cỡ nào chứ.”
“Cho dù đào nữa, động tĩnh chắc chắn cũng nhỏ, đến lúc đó đều , thì thà đừng giấu còn hơn, uổng phí công sức.”
Cuối cùng cả nhà khi thảo luận sôi nổi đưa vài đề xuất, nhưng đều cảm thấy khả thi.
Ngay lúc bọn họ đang còn cách nào, Thẩm Thanh Ca : “Ta thì một nơi sẵn đấy.”
“Ở ?”
Thẩm Thanh Ca chỉ tay về phía chiếc giường cách đó xa: “Ngay tại đó.”
Nơi cả nhà họ đang ở chính là căn nhà của tên thủ lĩnh sơn tặc.
Căn hầm gầm giường, tuy lớn bằng cái bếp, nhưng đồ đạc bên trong Thẩm Thanh Ca dọn sạch, thể chứa những thứ họ chia.
Liễu lão đại, Liễu lão nhị, Liễu lão tam cùng dời chiếc giường , lúc họ mới chú ý tới, ở đây một căn hầm.
Thẩm Thanh Ca : “Chỗ cũng tình cờ phát hiện đó, tiếc là bên trong chẳng cất giấu gì đáng giá, nên cũng mặt .”
“Chúng thể giấu đồ ở đây, với khác rằng đồ Quý An phái mang .”
“Sau đó sẽ tìm cách truyền tin cho Quý An, bảo nghĩ cách vận chuyển đồ ngoài, như sẽ kín kẽ tì vết, cho dù ai đ.á.n.h chủ ý gì, đồ còn ở đây thì họ cũng đành chịu.”
Liễu phụ vuốt râu gật đầu: “Chủ ý , cứ . Chúng tiên kiểm kê những thứ cần giữ , còn tất cả đều chuyển trong.”
Ngoài những món trang sức vàng dành cho các nàng dâu của Liễu lão đại, Liễu lão nhị, Liễu lão tam, Liễu mẫu còn đưa cho mỗi hai trăm lượng vàng.
Liễu lão đại và các thấy vàng sáng lấp lánh mắt, nhất thời chút ngây : “Phụ , mẫu , đây là?”
Họ còn phân gia, tất cả tiền bạc trong nhà lẽ đều do Liễu mẫu quản lý.
Giờ đây tiền bạc về tay , họ ngược chút hoảng sợ.
Liễu mẫu giải thích: “Ta và phụ các con bàn bạc , đợi đến Ung Châu sẽ phân gia. Số tiền coi như là vốn liếng để các con lập nghiệp riêng, cuộc sống của các con sẽ thế nào, tất cả đều dựa chính .”
“Còn về những thứ còn , hôm nay cũng rõ với các con, tất cả đều là của riêng Thanh Ca, ai tơ tưởng đến.”
“Đây là thiên vị, ngược là các con nhờ phúc của Thanh Ca, trong lòng các con tự hiểu rõ.”
Thẩm Thanh Ca vạn vạn ngờ Liễu mẫu đưa quyết định như , nhưng nghĩ kỹ thì cũng chẳng bất ngờ.
“Phụ , mẫu , …”
Thẩm Thanh Ca mở miệng, Liễu mẫu ngắt lời nàng: “Con cứ là , đừng xen .”
Nói xong, Liễu mẫu liếc Vương thị và Văn thị.
Đối với những đứa con trai nuôi nấng, Liễu mẫu vẫn nắm rõ trong lòng. Họ hạng hồ đồ, tham lam ngu .
Liễu mẫu lo lắng hơn là trong lòng hai nàng dâu sẽ khúc mắc.
May mắn , Vương thị và Văn thị cũng những đủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-tieu-thu-xuyen-khong-ga-cho-chien-than-gia-benh-bi-ca-nha-chong-cung-chieu/chuong-60.html.]
Họ rõ ràng, từ khi Thẩm Thanh Ca gả Liễu gia, tuy họ đang đường đào hoang, nhưng cuộc sống hề tệ, thậm chí đôi khi còn ăn uống hơn ở nhà.
Tất cả đều là nhờ vị ngũ .
Huống hồ, hai trăm lượng vàng, tức là hai ngàn lượng bạc, họ từng thấy nhiều tiền như bao giờ.
Khi họ đến Ung Châu, dù là tiếp tục ruộng, dùng bạc để kinh doanh nhỏ, đều thể sống .
Vương thị bày tỏ: “Mẫu yên tâm, chúng con loại tiểu nhân thiển cận. Đệ từng chuyện một cho gia đình , chúng con đều thấy rõ, khắc sâu trong lòng.”
Văn thị cũng lập tức gật đầu: “Phải đó, ngũ còn cứu ngũ ca, lòng con chỉ cảm kích.”
Thấy lời của họ chân thành, Liễu mẫu cuối cùng cũng yên lòng.
Họ bàn bạc một lát, quyết định giữ hai ngàn cân lương thực, còn bộ giấu trong hầm.
Đêm xuống, để che mắt , Liễu lão đại và các đẩy xe từng chuyến một chở đồ ngoài.
Hễ ai hỏi đến, họ đều là những thứ thể mang giao cho mà Liễu Quý An phái đến.
Mọi đều nhà họ chia nhiều đồ, nên cũng thấy vấn đề gì.
Sáng sớm ngày hôm , Thẩm Thanh Ca đẩy cửa phòng , thấy bên ngoài một phụ nhân trung niên trộm mắt lén lút quanh, bên cạnh còn một cô gái trẻ, trông như hai con.
Thấy Thẩm Thanh Ca, phụ nhân ngây một lúc.
“Ngươi tìm ai?” Thẩm Thanh Ca hỏi.
Phụ nhân thấy cô gái trẻ mặt tuy tuổi còn nhỏ, nhưng trông dễ chọc, mặt lập tức nở nụ : “Ta đến tìm thông gia, cô quen lão ca Liễu Hoán ?”
Liễu Hoán chính là tên của Liễu phụ, nhưng cái xưng hô lão ca … là đây.
Thẩm Thanh Ca hỏi: “Hai vị là?”
Phụ nhân : “Cô là con dâu của lão ca Liễu Hoán , và nhà cô là thông gia đó. Ta là dì của nàng dâu nhà lão tứ nhà cô, tướng công Tú tài chính là cháu trai của đó.”
“Thì là .”
Họ cũng là thôn Trần gia, phần lớn là do ngóng họ cũng ở đây, nên chạy đến nương tựa.
“Mời các vị chờ một chút,” Thẩm Thanh Ca nhà, kể chuyện khách đến cho Liễu phụ, Liễu mẫu.
Ngay khoảnh khắc Thẩm Thanh Ca lưng, nụ mặt phụ nhân lập tức biến mất.
“Hứ! Con tiện nhân nhỏ bé dựa vẻ ngoài hồ ly tinh mà dám giở thái độ với lão nương.”
Nếu vì họ giờ đang đến nương tựa, hạ thấp , thì bà xé nát cái mặt con tiện nhân đó .
Cô gái phía phụ nhân lau nước mắt mặt, lo lắng hỏi: “Nương, Quý An ca ca thật sự sẽ cưới con ?”
Mèo con Kute
Phụ nhân vỗ nhẹ cô gái an ủi, : “Tiểu Thúy, con yên tâm, nương nhất định sẽ tác thành mối hôn sự .”
“Dù bây giờ chúng cũng tự đến đây , nếu họ đồng ý, thì đều vui vẻ. Nếu đồng ý, nương cũng cách để họ chấp nhận cho con cửa.”
“Hôm qua khác , nhà họ Liễu vô lương thực và vàng bạc châu báu, đợi con cửa, những thứ đó cũng sẽ là của con thôi.”
Tiểu Thúy nhớ dung mạo của Liễu Quý An, mặt lập tức lộ vẻ thẹn thùng của thiếu nữ.
“Nương, con đều lời nương, con nhất định sẽ giúp nương và ca ca sống một cuộc sống .”
“Không hổ là con gái ngoan của nương. Chúng tiền sẽ cho ca ca con tiếp tục học, đợi nó cũng đỗ tú tài, con sẽ là của Tú tài lão gia, tự nhiên thể ngẩng cao đầu ở nhà chồng.”
“Vâng.”