Giả Tiểu Thư Xuyên Không Gả Cho Chiến Thần Giả Bệnh bị cả nhà chồng cưng chiều - Chương 30: --- Vào Thành
Cập nhật lúc: 2025-11-08 14:10:06
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Động tác của Liễu Quý An quá nhanh, tất cả đều kịp phòng .
Đây là biểu hiện lúc y nổi giận.
Thẩm Thanh Ca vẫn là đầu tiên thấy y tức giận đến .
Chỉ vì Trương Cung lời lẽ nh.ụ.c m.ạ Thái tử, xem y mối quan hệ hề tầm thường với Thái tử của triều đại .
Giờ đây Thẩm Thanh Ca trăm phần trăm xác định, Liễu Quý An tuyệt đối tiêu sư gì cả.
Đó lẽ chỉ là màn che mắt để y che giấu phận thật sự của .
Điều khỏi khiến Thẩm Thanh Ca cũng bắt đầu tò mò về y.
Rốt cuộc y phận gì, cần che giấu đến mức ngay cả nhà cũng ?
Trương Cung giờ phút cũng vô cùng ngỡ ngàng, ngay cả miệng đang lớn còn kịp khép , mạng khác nắm trong tay.
“...Đừng... vị đài , chuyện gì chúng hảo thương...”
Liễu Quý An tăng thêm sức lực tay: “Mở cửa thành.”
Trương Cung vì nghẹt thở, mặt cũng hóa thành màu tím sẫm, y hoảng loạn vung tay: “...Mau... mở cửa .”
Người phía dám chậm trễ, lập tức mở cửa thành.
Thấy cửa thành mở, bách tính lũ lượt đổ xô trong.
Liễu Quý An buông tha Trương Cung, ngay cả sức lực tay cũng bắt đầu tăng thêm.
“Ngươi... ngươi sẽ tha cho ...”
“Ngay từ đầu, ý định tha cho ngươi.”
Trương Cung tứ chi run rẩy giãy dụa, nhưng phát hiện bất luận y thế nào cũng vô dụng, sự đe dọa của tử vong khiến đôi mắt y tràn ngập vẻ sợ hãi.
“Bất kính với Thái tử điện hạ, đáng c.h.ế.t!”
Liễu Quý An dùng sức tay , cổ Trương Cung lập tức bẻ gãy.
Những giữ thành khác thấy Trương Cung c.h.ế.t, đóng cửa thành, nhưng vì bách tính thành quá đông nên căn bản thể .
Trong đó mấy là tâm phúc của Trương Cung, thấy y c.h.ế.t liền báo thù cho y.
Chỉ là đợi bọn họ xông đến mặt Liễu Quý An, d.a.o găm trong tay Thẩm Thanh Ca cắt cổ.
Thẩm Thanh Ca ghét bỏ ném con d.a.o găm dính bẩn cho Liễu Quý An: “Rửa sạch trả cho .”
“Được,” Liễu Quý An cũng thu d.a.o găm trong lòng.
“Giờ , mặc dù bách tính thành, chỉ sợ vẫn sẽ đuổi .”
“Vậy thì chúng gặp tri phủ Vân Châu thành.”
Bọn họ cũng theo bách tính thành, thẳng đến phủ nha.
Bên trong một ai.
Một lão nhân ngang qua ngoài phủ nha thấy hai bọn họ mà gõ Đăng Văn Cổ, liền bụng nhắc nhở: “Đừng phí công vô ích nữa, bên trong ai, các ngươi gõ cũng vô dụng.”
Thẩm Thanh Ca tiến lên hỏi: “Xin hỏi lão nhân gia lời ý gì?”
Lão nhân : “Kể từ nửa năm khi tri phủ đại nhân mới nhậm chức, cái phủ nha liền biến thành vật trang trí .”
“Các ngươi nếu thật sự chuyện, thì đến Quế Hoa Hạng, tri phủ đại nhân liền ở trong đó, nạn dân đến , về nhà đây.”
“Đa tạ lão nhân gia.”
Thẩm Thanh Ca cùng Liễu Quý An một cái, liền bắt đầu tìm kiếm Quế Hoa Hạng.
Chẳng mấy chốc liền tìm thấy trạch viện của tri phủ ở tận cùng hẻm.
Bọn họ vốn định gõ cửa, thấy bên trong mơ hồ truyền tiếng vui vẻ.
Thẩm Thanh Ca chỉ tường bao, Liễu Quý An lập tức hiểu ý nàng, hai trực tiếp trèo tường .
Trong vườn, một nam nhân đang ườn ghế, bên cạnh mấy nữ tử y phục xốc xếch hầu hạ y uống rượu ăn thịt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-tieu-thu-xuyen-khong-ga-cho-chien-than-gia-benh-bi-ca-nha-chong-cung-chieu/chuong-30-vao-thanh.html.]
Cách đó xa ca múa ngớt, rõ ràng là một bộ dáng hôn quân.
Mà y chính là tri phủ Vân Châu thành.
Lại là y!
Liễu Quý An gắt gao chằm chằm khuôn mặt .
Y là cháu trai Trương Quý phi, Trương Nghiêu, đây từng ở vị trí Thị lang, thể thành tri phủ Vân Châu?
Liễu Quý An tin Trương Quý phi vô duyên vô cớ giáng chức cháu trai đến nơi đây.
Mèo con Kute
Chắc chắn là mục đích gì đó, y cần điều tra cho lẽ.
“Nàng về , tránh cho phụ mẫu lo lắng, sẽ nhanh chóng trở về.”
Thẩm Thanh Ca y cố ý đuổi , nhưng hỏi nhiều, lấy khẩu s.ú.n.g của , trình diễn một cách sử dụng, đó đưa cho y.
“Đa tạ.”
Liễu Quý An thấy nàng dùng qua, nên lập tức học . Sau khi nhận lấy súng, y liền nhảy xuống tường vây.
Thẩm Thanh Ca cũng xoay rời . Hắn gạt , ắt chuyện thể để nàng .
Mỗi đều bí mật riêng. Nếu tự nguyện bộc bạch, nàng cũng cần truy hỏi quá nhiều.
Giờ khắc , dân làng Liễu gia vẫn đang chờ họ về bên ngoài thành.
“Thanh Ca về,” Liễu mẫu từ lúc họ thì lòng luôn bất an. Thấy nàng trở , liền lập tức đón lên xem nàng thương .
“May quá, may quá, thương là .“
“Chúng ở cổng thành g.i.ế.c binh lính giữ thành, sợ đến mức tim đập loạn xạ.”
Thẩm Thanh Ca khẽ , với Liễu mẫu rằng kẻ g.i.ế.c binh lính chính là hai họ.
Liễu phụ cũng bước tới, quanh quẩn, dường như thiếu mất một : “Thanh Ca , lão Ngũ ? Sao về cùng con?”
Nghe , Liễu mẫu mới cuối cùng nhận điều bất thường.
Phải đó, con trai lớn của bà ?
“Lão Ngũ nó…… xảy chuyện gì ?”
Sợ họ lo lắng, Thẩm Thanh Ca vội vàng giải thích: “Cha cứ yên tâm, …… chỉ là gặp một quen, gọi giúp đỡ , lát nữa sẽ về thôi.”
“Là , là ,” Liễu mẫu và Liễu phụ đồng thời thở phào nhẹ nhõm.
Nghe Liễu Quý An , thôn trưởng bên cạnh cũng thở phào.
Rồi mới hỏi: “Vợ Quý An, ban nãy các ngươi thành ? Tình hình bên trong bây giờ thế nào?”
Thẩm Thanh Ca thành thật đáp: “Tình hình trong Vân Châu thành cũng khả quan lắm. Tuy nhiều bách tính thành, nhưng lương thực hạn, e rằng vẫn nhiều giành lương.”
“Thế tri phủ đại nhân của Vân Châu thành ? Chẳng lẽ triều đình vẫn ý chỉ mở kho phát lương ?”
Thẩm Thanh Ca lắc đầu: “Theo bách tính trong thành , Vân Châu tri phủ mới nhậm chức lâu, căn bản màng đến sống c.h.ế.t của dân chúng. Ngay cả nha môn cũng trống hơn nửa tháng.”
“Chưa đến việc triều đình ý chỉ phát chẩn, cho dù chăng nữa, e rằng vị tri phủ cũng sẽ chẳng bất kỳ hành động nào.”
“Trời ơi, ông trời đây là cho chúng đường sống ……”
Thôn trưởng sốt ruột đến nỗi đ.ấ.m n.g.ự.c giậm chân. Dù họ định đích đến là Ung Thành, nhưng theo tình hình Vân Châu thành hiện giờ, cho dù họ đến Ung Thành e rằng tình cảnh cũng chẳng khá hơn là bao.
Mọi đều rầu rĩ cúi đầu, khí ảm đạm.
Thẩm Thanh Ca an ủi: “Mọi đừng nản lòng thoái chí. Vừa nãy chúng cũng tưởng cửa thành, nhưng vẫn vài vị hùng tay g.i.ế.c binh lính giữ thành, mở cửa thành cho bách tính .”
“Có thể thấy trời tuyệt đường . Biết lâu nữa cũng sẽ , trừng trị đám hôn quan .“
Mọi dường như thực sự Thẩm Thanh Ca cổ vũ, cũng thể là chỉ như mới thể thấy chút hy vọng.
“Phải đó, chúng cứ chờ thêm chút nữa. Biết còn những bậc dũng bênh vực cho bách tính gặp nạn như chúng .”
“……”
Thẩm Thanh Ca nghĩ thầm: Dù lời , còn thì xem Liễu Quý An thế nào.