Giả Tiểu Thư Xuyên Không Gả Cho Chiến Thần Giả Bệnh bị cả nhà chồng cưng chiều - Chương 29: --- Bị Vây Khốn Ngoài Thành
Cập nhật lúc: 2025-11-08 14:10:05
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Theo như lời hứa với các nàng, Thẩm Thanh Ca cùng Liễu Quý An an táng Ưng Hoan.
Mặc dù Ưng Hoan quả thực nhiều chuyện thương thiên hại lý, nhưng nàng cũng thực sự đáng thương.
Liễu Quý An : “Kiếp mong nàng thể , cải tà quy chính hảo hảo sống cuộc đời của .”
Thẩm Thanh Ca gật đầu: “Chỉ mong nàng sống nữa, tới một thái bình thịnh thế.”
Chỉ khi thái bình an , bách tính mới thể an yên sống cuộc sống nhỏ bé của .
Chỉ tiếc rằng…
Liễu Quý An nghĩ đến cục diện triều đình hiện nay, khỏi lắc đầu thở dài.
Trước khi khởi hành, Thẩm Thanh Ca dẫn tám nữ tử cùng đến mộ Ưng Hoan, để các nàng hảo hảo cáo biệt.
Trưởng thôn quyết định đợi đến Vân Châu thành, liền đưa bọn họ cùng với Liễu lão què hóa điên huyện nha, giao cho triều đình xử lý.
Thế nên chuyến , các nàng sẽ bao giờ trở nữa.
Sau khi chính thức khởi hành, đoàn thôn Liễu gia đến ngoại thành Vân Châu buổi chiều ngày thứ ba.
Càng về phía cửa thành, càng nhiều nạn dân tụ tập.
So với thôn Liễu gia, tình cảnh của bọn họ càng thêm tồi tệ, cũng chính vì lẽ đó, ánh mắt họ đoàn thôn Liễu gia vô cùng bất thiện.
Trưởng thôn lập tức phân phó tụ tập mà , sai các tráng đinh vây quanh bảo vệ lão yếu phụ nữ và trẻ nhỏ ở bên trong.
Liễu mẫu vội vàng bảo vệ Thẩm Thanh Ca cùng Vương thị, Văn thị ở phía , Liễu phụ thì che chắn cho các cháu trai cháu gái.
Còn về việc tại kéo Phùng thị theo, bởi vì nàng sớm trốn tận trong cùng.
Trước hiểm nguy, nàng luôn là chạy nhanh hơn bất cứ ai.
Thẩm Thanh Ca cúi đầu bàn tay Liễu mẫu đang nắm lấy , một loại cảm xúc quen thuộc xa lạ trỗi dậy trong lòng.
Kể từ khi phụ mẫu rời , bất cứ nguy hiểm nào, nàng đều là xông lên phía .
Đây vẫn là đầu tiên nàng khác che chở trong lòng.
Trên đường , thôn Liễu gia xem như là may mắn, ngoài nhóm Ưng Hoan, gặp bất kỳ t.a.i n.ạ.n nào khác.
Tuy cũng kẻ nhăm nhe bọn họ, nhưng thấy đông , đành bỏ ý đồ.
Do đó bọn họ tổn thất nhân sự.
Mấy chục tráng đinh giơ cao đao phay, cuốc xẻng đó, đủ để chấn nhiếp những khác.
Nạn dân ngang qua tự động nhường cho bọn họ một con đường.
càng trong, nạn dân càng lúc càng đông.
“Chuyện vẻ ,” trưởng thôn sai hai con trai xem xét tình hình.
Những khác thì tìm một chỗ, chờ bọn họ trở về.
Nửa canh giờ , Liễu Giang Hà, Liễu Giang Hải mới thở hồng hộc chạy về, y phục bọn họ vốn rách nát thể tả, suýt nữa nát thành vải vụn.
Trưởng thôn hỏi: “Hai con nông nỗi ?”
Liễu Giang Hà : “Phụ , chúng con căn bản thể chen , bách tính vây quanh ngoài cửa thành quá đông.”
Trưởng thôn: “Đông bách tính như vì thành, tụ tập ngoài cửa thành gì?”
Liễu Giang Hải: “Người xem lời , nếu thể bọn họ từ lâu , chính vì , bọn họ mới tụ tập ngoài cửa thành.”
“Vừa con thăm dò, cửa thành Vân Châu đóng mấy ngày , là lệnh từ , cho dù đông đến mấy, binh sĩ giữ thành cũng thể mở cửa.”
Nghe xong, trưởng thôn về phía Liễu Quý An, trong những , chỉ y là qua nhiều nơi nhất và kiến thức rộng nhất.
“Lão Ngũ, con xem giờ chúng nên gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-tieu-thu-xuyen-khong-ga-cho-chien-than-gia-benh-bi-ca-nha-chong-cung-chieu/chuong-29-bi-vay-khon-ngoai-thanh.html.]
Nghe thấy cửa thành đóng , cho phép bách tính , sắc mặt Liễu Quý An sa sầm.
Giờ đây Hoàng đế chìm đắm trong tửu sắc, Trương Quý phi nắm giữ triều chính, mà Vân Châu thành chính là phong địa Trương Quý phi ban cho mẫu tộc, mệnh lệnh như là do ai hạ xuống, cần cũng rõ.
Vốn tưởng Trương Quý phi chỉ tham luyến quyền lực, ngờ nay màng đến sống c.h.ế.t của bách tính.
Biên cảnh Tây Uyên quốc hổ thị đan đan, nội ưu ngoại hoạn, y thể bảo vệ quốc gia sắp đổ sập…
Liễu Quý An nghiến chặt răng, trong lòng vạn mối tơ vò.
“Ước chừng hôm nay chúng ngủ ngoài thành một đêm, trưởng thôn dẫn chuẩn , xem .”
“Ta cũng ,” Thẩm Thanh Ca .
Liễu mẫu vội vàng kéo nàng về bên : “Chuyện mạo hiểm như cứ để bọn nam nhân là .”
Thẩm Thanh Ca Liễu mẫu lo lắng cho , nhưng để nàng chờ thà rằng theo cùng, “Nương, cứ để con , chừng thể giúp việc.”
“Nương, để Thanh Ca cùng con , con sẽ bảo vệ cho nàng, sẽ ,” Liễu Quý An cũng .
Nghe hai bọn họ đều , Liễu mẫu cũng tiện tiếp tục ngăn cản.
Trước khi , nàng yên tâm dặn dò: “Lão Ngũ, con nhất định chăm sóc cho Thanh Ca, lúc trở về nếu Thanh Ca thiếu một sợi tóc, lão nương sẽ nhổ trụi tóc con.”
Liễu Quý An gật đầu, lẩm bẩm trong miệng: “Cũng rốt cuộc ai mới là con ruột.”
…
Liễu Quý An che chắn cho Thẩm Thanh Ca, hai khó khăn mới chen đến ngoài cửa thành.
Khi tận mắt chứng kiến mới tình hình còn tệ hơn nhiều so với lời Liễu Giang Hải bọn họ .
Ngoài cửa thành, vô bách tính quỳ gối cầu xin, tiếng dập đầu, tiếng của trẻ thơ vang vọng khắp nơi, những binh sĩ giữ thành ngơ, hề vẻ thương xót.
Thẩm Thanh Ca đầu tiên thật sự cảm nhận bách tính trong xã hội vương quyền vô cùng bất lực.
Mèo con Kute
“Bọn hỗn xược , bọn chúng mà thật sự thấy c.h.ế.t cứu!” Hai nắm đ.ấ.m bên hông Liễu Quý An siết chặt.
Y đến mặt lính gác, lấy lệnh bài của Thái tử phủ: “Ta lệnh cho các ngươi lập tức mở cửa thành, cho phép tất cả bách tính thành.”
Y đang cầm lệnh bài của Thái tử phủ, cầm lệnh bài như Thái tử đích tới.
Lính gác hiển nhiên cũng nhận , ánh mắt đ.á.n.h giá Liễu Quý An, thấy y khí thế phi phàm, đại đa nhân vật thể chọc .
“Các hạ xin đợi lát, đây sẽ bẩm báo.”
Lính gác cung kính cầm lệnh bài rời .
Chẳng mấy chốc liền dẫn tới phía bọn họ, trong đó một tựa hồ là cấp của bọn chúng, y cũng ngừng đ.á.n.h giá Liễu Quý An và Thẩm Thanh Ca.
“Ta là thành môn hiệu úy Vân Châu thành Trương Cung, các ngươi là ai, khối lệnh bài ?”
Nghe y họ Trương, Liễu Quý An chau mày, nhưng vẫn cố gắng kiềm chế sự khó chịu trong lòng, đáp: “Ta từng duyên gặp mặt Thái tử điện hạ hiện tại, Thái tử điện hạ đích ban cho lệnh bài .”
“Ha ha ha,” Trương Cung đột nhiên ném lệnh bài xuống đất, cất tiếng lớn.
“Tiện dân ngu dốt, Thái tử ngươi gặp là gặp , đây rõ ràng là đồ giả.”
Ném lệnh bài xong dường như vẫn hả giận, Trương Cung dùng sức giẫm mấy cái lên đó: “Đừng đây là đồ giả, cho dù là thật, bây giờ cũng chỉ là một khối phế vật mà thôi.”
“Y Thái tử, cũng xem y thể vững vị trí đó , một kẻ do phế hậu sinh , thể so với phận tôn quý của Định Vương điện hạ.”
“Cút nhanh, nếu lão tử sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t các ngươi.”
Liễu Quý An nhiều, chỉ cúi xuống nhặt lệnh bài lên, dùng ống tay áo cẩn thận lau bụi bẩn đó.
Dường như gì bất thường, nhưng Thẩm Thanh Ca chú ý thấy gân xanh trán y nổi lên, bộ dạng đang kiềm nén cơn giận tột độ.
Y lau sạch lệnh bài cất lòng, đó liền lấy tốc độ cực nhanh lao về phía Trương Cung.
Đợi đến khi những khác phản ứng , Liễu Quý An siết chặt cổ họng Trương Cung, chỉ cần y dùng sức, Trương Cung chắc chắn sẽ c.h.ế.t nghi ngờ gì.