Giả Tiểu Thư Xuyên Không Gả Cho Chiến Thần Giả Bệnh bị cả nhà chồng cưng chiều - Chương 127: --- Kinh Hãi! Có Thai?
Cập nhật lúc: 2025-11-08 14:11:57
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chỉ trong một canh giờ, bộ lương thực vốn nhiều dọn sạch, hoa quả, rau củ đắt tiền hơn cũng hết quá nửa.
Còn về những món ăn vặt, kẹo bánh các loại, bởi vì giá cả tương đối đắt, cộng thêm đây từng thấy bao giờ, cho nên chỉ những gia đình khá giả hơn, mua một ít mang về nếm thử.
điều thì cần lo lắng, những thứ đó đều đựng trong túi.
Ra khỏi gian, tất cả chữ bao bì đều biến mất, nhưng ảnh hưởng đến hạn sử dụng, vẫn thể cất giữ lâu.
Đồng chưởng quỹ tiệm của Thẩm Thanh Ca khai trương, cũng dẫn đến ủng hộ. Bọn họ đến muộn một chút, thấy cảnh mua bán nhộn nhịp nhất.
cảnh tượng bên trong vơ vét hết quá nửa, vẫn vô cùng kinh ngạc.
Ban đầu Đồng chưởng quỹ còn lo lắng Thẩm Thanh Ca đổi tửu lầu thành cửa hàng thì trong thời gian ngắn việc kinh doanh lẽ sẽ lắm, giờ xem là y lo xa .
Những chưởng quỹ khác cùng đến với Đồng chưởng quỹ cũng cảnh tượng mắt kinh ngạc.
Giờ đây thời thế khó khăn, bách tính trong tay đều bao nhiêu tiền rảnh, cho dù cũng đều nắm chặt, hoặc là mua thành lương thực, cho nên việc kinh doanh của bọn họ cũng dễ dàng.
Nếu Đồng chưởng quỹ mỗi đều chia một phần lương thực cho bọn họ mang bán, bọn họ e rằng sớm trụ nổi . Giờ đây thấy cảnh tượng như tự nhiên là kinh ngạc đến rớt quai hàm.
"Đồng lão ca, chẳng lẽ đây là cửa hàng mới của ?"
Đồng chưởng quỹ lắc đầu: "Không , đây là sản nghiệp của một tiểu khác của , chẳng chút liên quan nào đến . tiểu của vô cùng lợi hại, lương thực của tiệm gạo Đồng Ký nhà chính là từ tay nàng mà ."
"Cái gì?!" Các vị chưởng quỹ ngờ Đồng chưởng quỹ dễ dàng lai lịch lương thực như , đây bọn họ dùng đủ cách lấy lòng, đều thể cạy miệng y.
"Đồng lão ca, hôm nay bằng lòng cho chúng , chẳng lẽ là cố ý dọa chúng chơi ?"
" , đây chúng tặng bao nhiêu thứ , đều chịu hé răng, hôm nay dễ dàng như , e rằng là đang đào hố cho chúng ."
"Các lão già các ngươi, khi thì các ngươi đủ cách quấn quýt, thì các ngươi chịu tin, thì thể trách ."
Đồng chưởng quỹ vuốt râu một tiếng, giờ đây cho bọn họ , đương nhiên là Thẩm Thanh Ca đưa đủ đảm bảo cho y, cho nên dù cho bọn họ cũng , huống hồ đây cũng là Thẩm Thanh Ca bảo y , y đương nhiên phối hợp.
Những cùng Đồng chưởng quỹ đến đây đều là bạn nhiều năm của y, đối với tính tình của y tự nhiên vô cùng hiểu rõ.
"Đồng lão , chúng hơn mười năm giao tình , chi bằng cũng giới thiệu cho chúng vị tiểu ."
" đúng , cứ giới thiệu ."
Bọn họ là tranh giành ăn với Đồng chưởng quỹ, giờ đây việc kinh doanh khó khăn, bọn họ luôn tìm một lối thoát cho . Bọn họ thấy , trong cửa hàng ngoài lương thực bán hết sạch, còn nhiều loại hàng hóa khác.
Đồng chưởng quỹ : "Trong lòng các lão già các ngươi đang tính toán cái gì, chẳng lẽ còn thể giấu ? Thôi , hôm nay dẫn các ngươi đến chủ yếu là để ủng hộ, còn những chuyện khác, thì tùy bản lĩnh của chính các ngươi ."
Đồng chưởng quỹ dẫn bọn họ dạo khắp tầng một và tầng hai, đó sự dẫn dắt của Thu Nguyệt lên tầng ba.
"Chủ tử, Đồng chưởng quỹ đến."
Thẩm Thanh Ca gật đầu. Hôm nay nàng một nam trang, ngoại trừ Đồng chưởng quỹ , những khác đều vô cùng kinh ngạc, hiển nhiên là ngờ vị tiểu tuổi tác thực sự nhỏ đến .
"Đồng chưởng quỹ, và các vị chưởng quỹ, đa tạ ủng hộ, mau mời ."
"Thu Nguyệt, dâng cho các vị chưởng quỹ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-tieu-thu-xuyen-khong-ga-cho-chien-than-gia-benh-bi-ca-nha-chong-cung-chieu/chuong-127-kinh-hai-co-thai.html.]
"Vâng."
"Hôm nay đúng là ngày lành của Thẩm , ngờ việc kinh doanh thịnh vượng đến , thật đáng mừng đáng chúc nha. Sau tiệm gạo Đồng Ký của chúng vẫn tiếp tục trông cậy Thẩm ."
Đồng chưởng quỹ dứt lời , chính là một nữa cho những khác , lời y là hư giả.
Các chưởng quỹ khác đây tin quá nửa, giờ đây thấy thái độ của Đồng chưởng quỹ đối với Thẩm Thanh Ca, liền tin tưởng.
Bọn họ lén lút đưa mắt hiệu cho Đồng chưởng quỹ, hy vọng y thể giúp cho bọn họ vài câu.
Thẩm Thanh Ca thu hết cử chỉ của bọn họ tầm mắt: "Các vị chưởng quỹ, là thích vòng vo, các vị gì cứ thẳng ."
"Xin Thẩm , giờ đây thời thế thực sự khó khăn, chúng đều nhờ sự giúp đỡ của Đồng lão mà chật vật duy trì. Nếu cứ tiếp tục như , cửa hàng của chúng sớm muộn gì cũng sang tay, nhưng đó là tâm huyết nhiều năm của chúng , đến bước đường cùng thực sự cứ thế mà hủy hoại."
" , cửa hàng của nhà chúng là do ông nội truyền , nếu cứ thế mà hủy hoại, xuống suối vàng, mặt mũi đối diện với ông ."
"Gần đây đến đây thấy lầu nhiều hàng hóa như , Thẩm thể chia sẻ một ít cho chúng . Lời chút mặt dày, nhưng chỉ cần Thẩm bằng lòng, về giá cả đều dễ chuyện."
Thẩm Thanh Ca đồng ý, mục đích hôm nay dẫn bọn họ đến chính là để kéo bọn họ nhập hội.
Bọn họ đều là những bén rễ ở kinh thành mấy đời, dù là trong ngoài kinh thành đều vô mối ăn và quan hệ.
Tuy Thẩm Thanh Ca vẫn luôn chấp nhất mở một siêu thị giống như hiện đại, nhưng chỉ bán ở kinh thành .
Nàng càng bán những lương thực phẩm vật vô tận trong gian đến khắp nơi cả nước, chỉ như chúng theo xuyên một chuyến mới giá trị và ý nghĩa.
Mèo con Kute
Những điều là nàng một thể thành .
Thẩm Thanh Ca cùng bọn họ đàm luận trọn vẹn hai canh giờ, cuối cùng cũng đạt sự nhất trí.
Một tháng , bách tính kinh thành đột nhiên phát hiện, siêu thị Toàn Hữu, mấy cửa hàng trong thành cũng đều xảy đổi long trời lở đất, trong tay bọn họ đột nhiên xuất hiện nhiều thứ kỳ lạ khiến bách tính trong thành tranh mua sắm.
Mà kẻ tất cả những chuyện , giờ đây đang ung dung tự tại ghế dựa trong sân.
Liễu mẫu thấy Thẩm Thanh Ca mơ màng ngủ , phòng lấy một bộ y phục đắp cho nàng.
Vương thị kỳ lạ : "Nương, ngũ gần đây , con nhớ đây nàng cũng ham ngủ đến thế, là con mời Liễu đại phu đến xem cho ngũ một chút?"
Giờ đây ngũ chính là bảo bối của cả nhà bọn họ, tuyệt đối thể xảy bất kỳ sai sót nào.
Liễu mẫu đầu Thẩm Thanh Ca một cái, đây còn chú ý, giờ đây Văn thị nhắc nhở như , nàng gần đây quả thật đúng lắm, hình như vẫn luôn tinh thần, việc gì cũng lười biếng.
"Aida!" Văn thị đột nhiên kêu lên một tiếng.
Liễu mẫu: "Kêu cái gì mà kêu mù quáng, thấy Thanh Ca đang ngủ , đừng đ.á.n.h thức nàng ."
Văn thị vội vàng hạ giọng: "Nương, đại tẩu, các ngũ là m.a.n.g t.h.a.i ?"
"Mang thai!?"
Thẩm Thanh Ca: "!!" Ai mang thai? Chính nàng ?!