Giả Tiểu Thư Xuyên Không Gả Cho Chiến Thần Giả Bệnh bị cả nhà chồng cưng chiều - Chương 115: --- Đẩy hắn ngã!!

Cập nhật lúc: 2025-11-08 14:11:44
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hắn phòng, Thẩm Thanh Ca liền ném một chiếc chăn dày cho : “Lệnh Chiêu ở phòng bên , qua đó mà ngủ với thằng bé.”

 

Nghe nàng , Liễu Quý An mới chú ý tới sương phòng phía đông ngăn thành hai gian.

 

Chính vì Lệnh Chiêu ngủ ở gian phòng khác nên mới động tĩnh lớn của họ cho tỉnh giấc.

 

Trong lòng Liễu Quý An xa vợ yêu, nhưng cũng hiểu rõ, nếu bây giờ voi đòi tiên, thể sẽ chẳng thể bước chân cửa nữa, chi bằng điểm dừng thì hơn.

 

Thẩm Thanh Ca Liễu Quý An ôm chăn phòng Lệnh Chiêu, trong lòng bắt đầu suy tính về những dự định .

 

Nhờ vàng bạc và vật tư trong gian, Thẩm Thanh Ca ở thời đại cũng thể sống một cuộc đời chẳng thiếu thốn thứ gì.

 

Sở dĩ nàng vẫn luôn rời khỏi Liễu gia là vì thích cuộc sống gia đình ấm cúng , điều mà đây nàng luôn khao khát nhưng bao giờ .

 

nay Liễu Quý An trở về, cuộc hôn nhân của họ chỉ là một cuộc hợp tác, bất cứ lúc nào cũng thể kết thúc.

 

Một khi kết thúc, Thẩm Thanh Ca tự nhiên cũng thể tiếp tục ở cùng nhà họ Liễu, điều khiến nàng khỏi băn khoăn.

 

Suy nghĩ hồi lâu, Thẩm Thanh Ca bỗng nhiên mắt sáng rực. Nếu nàng thể đẩy ngã Liễu Quý An, gạo sống nấu thành cơm chín, thì chẳng cần băn khoăn những chuyện nữa.

 

Vừa Liễu Quý An là kiểu nàng hiếm khi ý, đẩy ngã thì cũng chẳng thiệt thòi, quả là vẹn cả đôi đường.

 

Thẩm Thanh Ca khẽ gật đầu . Nàng là của hành động, đưa quyết định thì lập tức thực hiện. Cứ nhân chuyến Liễu Quý An trở về cho xong chuyện.

 

 

Liễu Quý An: Chuyện gì thế , đột nhiên đầu đập một cái, lẽ nào là bánh từ trời rơi xuống ?

 

 

Sáng sớm ngày hôm , Liễu mẫu từ trong phòng bước liền thấy Liễu Quý An đang bổ củi trong sân, bà còn tưởng hoa mắt nữa chứ.

 

“Ngũ ca?”

 

Liễu Quý An đặt rìu xuống, đến mặt Liễu mẫu: “Nương, con trở về.”

 

Liễu mẫu kéo xem xét từ xuống , trái một lượt, xác định tay chân đều lành lặn sứt mẻ, trái tim vẫn luôn treo lơ lửng cuối cùng cũng đặt xuống.

 

“Cái thằng tiểu tử thối , lén lút trở về thế, cũng chẳng thèm báo tin một tiếng.”

Mèo con Kute

 

Liễu Quý An hì hì: “Nương, con đây cũng dành cho một sự bất ngờ đó .”

 

“Bất ngờ cái thá gì,” Liễu mẫu trừng mắt một cái, “Nếu ngươi mà Thanh Ca nhà sợ hãi, coi chừng lão nương lột da ngươi .”

 

“…”

 

Rốt cuộc thì ai mới là con ruột đây, Liễu Quý An khỏi tự nghi hoặc.

 

Hai con đang chuyện, đúng lúc Thẩm Thanh Ca cụp đầu, uể oải từ trong phòng bước .

 

Liễu Quý An lập tức chạy lon ton lên hỏi han ân cần: “Vợ yêu, nàng dậy , đói ? Có khát ? Ta lấy gì đó cho nàng ăn nhé?”

 

Thẩm Thanh Ca lúc nào tinh thần để ý , bếp rửa mặt qua loa về phòng ngả lưng ngủ tiếp.

 

Dáng vẻ ủ rũ của nàng tạo thành sự đối lập rõ rệt với vẻ tinh thần phấn chấn của Liễu Quý An.

 

Liễu mẫu một bên như thể đột nhiên hiểu điều gì đó.

 

Xa cách một chút còn hơn tân hôn, hai vợ chồng trẻ xa bấy lâu, nay khó khăn lắm mới đoàn tụ, phóng túng một chút cũng là điều khó tránh khỏi.

 

Xem chẳng mấy chốc bà bế cháu .

 

Liễu mẫu nghĩ đến liền vui mừng khôn xiết, nhưng khi đến bên cạnh Liễu Quý An vẫn trừng mắt một cái, cảnh cáo: “Thanh Ca thể yếu ớt, ngươi kiềm chế chút, càn như thế nữa.”

 

Liễu Quý An trừng mắt đến mức khó hiểu, quan tâm vợ yêu, thành càn ?

 

Thẩm Thanh Ca phòng, vẫn hề dáng vẻ của thành công khiến Liễu mẫu hiểu lầm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-tieu-thu-xuyen-khong-ga-cho-chien-than-gia-benh-bi-ca-nha-chong-cung-chieu/chuong-115-day-han-nga.html.]

 

Sở dĩ nàng cảm thấy mệt mỏi rã rời như là vì nàng thức trắng cả đêm.

 

Đêm qua Thẩm Thanh Ca quyết định sẽ đẩy ngã Liễu Quý An, nhưng đột nhiên phát hiện căn bản thế nào.

 

Trong hơn hai mươi năm đó của nàng, nàng căn bản từng tiếp xúc bất kỳ tình cảm nam nữ nào, ngay cả kiến thức lý thuyết cũng , huống chi là thực hành.

 

Thế là, Thẩm Thanh Ca gian, thức trắng đêm cuốn tiểu thuyết tổng tài bá đạo, học đủ chiêu thức trong đó.

 

Giờ đây Thẩm Thanh Ca cảm thấy mạnh mẽ đến đáng sợ, chỉ trong chớp mắt là thể khiến Liễu Quý An thể chống đỡ, chỉ là đó nàng cần ngủ bù một giấc, thực sự quá buồn ngủ .

 

 

Sau khi Lệnh Chiêu mặc quần áo thức dậy, việc đầu tiên là chạy tìm Thẩm Thanh Ca. Thấy nàng đang ngủ ngon, thằng bé cũng quấy rầy, ngoan ngoãn khỏi phòng.

 

Ở cửa, một đôi chân dài chặn đường của thằng bé.

 

Ngẩng đầu thấy một gương mặt vô cùng quen thuộc, Lệnh Chiêu kích động ôm chầm lấy chân Liễu Quý An, “An thúc.”

 

Liễu Quý An bế Lệnh Chiêu lên, đến khu rừng phía nhà họ Liễu.

 

Xác định xung quanh khác, Liễu Quý An đặt Lệnh Chiêu xuống, quỳ một gối mặt thằng bé, cúi đầu hành lễ: “Tham kiến Trường Tôn điện hạ.”

 

“An thúc cần hành đại lễ ,” Lệnh Chiêu vội vàng đỡ dậy, “Nếu An thúc liều mạng bảo vệ, giờ đây còn chẳng sẽ .”

 

Liễu Quý An lắc đầu, giọng trầm thấp mà kiên định: “Thái tử điện hạ đối với chỉ ơn dìu dắt, mà còn ơn cứu mạng, hứa với nhất định sẽ bảo vệ Trường Tôn điện hạ.”

 

Nhắc đến Thái tử, cả Liễu Quý An và Lệnh Chiêu đều lộ vẻ bi thương.

 

“Phụ vương giờ đây…”

 

“Thái tử điện hạ và Thái tử phi song song băng hà, Hoàng đế đau buồn khôn xiết, hạ chỉ xá tội cho họ, an táng Hoàng lăng.”

 

Lệnh Chiêu đột nhiên nắm chặt hai tay, khớp xương trắng bệch.

 

Đau buồn khôn xiết ư? Lệnh Chiêu lạnh một tiếng.

 

Để củng cố hoàng quyền của , y ngay cả con cháu ruột thịt cũng đẩy chỗ c.h.ế.t.

 

Giờ đây cuối cùng cũng toại nguyện, còn giả vờ vẻ đau lòng, thật sự khiến buồn nôn.

 

Trong mắt Lệnh Chiêu bộc phát hận ý mãnh liệt, như một con sư tử con chọc giận, bờm dựng , trợn mắt giận dữ.

 

Trước mắt thằng bé hiện lên cảnh tượng t.h.ả.m khốc đêm hôm đó, khi Đông cung tịch thu. Phụ vương là Trữ quân, vì Đông Uyên mà thức khuya dậy sớm, thế nhưng vu oan mưu phản, tự thiêu trong điện. Mẫu phi tuẫn tình tự vẫn điện, m.á.u tươi nhuộm đỏ bậc thềm, tiếng cầu xin đau đớn vang vọng khắp ngóc ngách Đông cung…

 

Điều đáng là, tất cả những chuyện , đều là do huyết của y, từng y coi là trời, ban cho.

 

Sẽ một ngày, y đòi công đạo cho Phụ vương và Mẫu phi, khiến tất cả những tiểu nhân vô liêm sỉ đó trả giá, bao gồm cả kẻ đầu sỏ gây tội .

 

Liễu Quý An rõ Lệnh Chiêu đang nghĩ gì, vươn tay vỗ nhẹ lưng thằng bé: “Oan khuất Thái tử điện hạ chịu, mười vạn Hộ Quốc quân sẽ quên.”

 

“Điện hạ cần là kế thừa di chí của Thái tử điện hạ, để an ủi linh hồn trời. Còn những chuyện khác, tự nhiên sẽ , Điện hạ cứ yên lặng chờ đợi là .”

 

“An thúc,” Lệnh Chiêu , “Sẽ ngày đó, đúng ?”

 

Liễu Quý An ngẩng đầu về phía xa, ánh mắt kiên nghị: “Nhất định , mà sẽ còn lâu nữa.”

 

 

Liễu mẫu vốn dĩ định hôm nay sẽ gọi Phong Nghi qua, trò chuyện thật kỹ với .

 

Không ngờ Liễu Quý An cũng kịp trở về, nhân cơ hội tiện thể tẩy trần cho .

 

Liễu mẫu từ sáng sớm dẫn Vương thị và Văn thị bắt đầu chuẩn .

 

Đến bữa trưa, Liễu Quý An một bàn đầy ắp món ngon, thậm chí chút thụ sủng nhược kinh, từ khi nào đãi ngộ .

 

 

Loading...