Giả Thiên Kim Dựa Huyền Học Mang Cả Nhà Bạo Hồng - Chương 16: Luật pháp?
Cập nhật lúc: 2025-10-02 12:10:29
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cả đám dựng tóc gáy, im phăng phắc.
Cánh tay mảnh khảnh tưởng chừng yếu ớt, nhưng ép đầu đàn ông xuống, nhúc nhích nổi.
Nửa khuôn mặt Anh Tĩnh ép sát mặt bàn, qua tấm kính thể thấy gương mặt vặn vẹo của chính .
Hai tay giãy giụa mãi, vẫn chạm tới dù chỉ một góc áo của cô gái.
"Còn ngây đó gì! Mau tay !"
Nghe thấy tiếng gầm giận dữ chứa sát khí của Anh Tĩnh, mới như tỉnh mộng, đồng loạt xắn tay áo lên, chuẩn xử lý Ngu Thanh.
Trong phòng bao 1803 tầng năm liên tục vang lên tiếng chai rượu vỡ, xen lẫn tiếng rên rỉ và cầu xin tha thứ của đàn ông.
Anh Tĩnh chằm chằm đang siết cổ , nhãn cầu lồi đối diện với đôi mắt âm trầm, khát m.á.u của cô gái.
Hắn mặc áo sơ mi dài tay, lưng dán tường lạnh buốt. Cơn đau ngạt thở tràn ngập đại não, đầu óc choáng váng nhưng vẫn bất tỉnh.
Biết rõ đối thủ, Anh Tĩnh nghiến răng phát tiếng.
"... Cô dám g.i.ế.c ?"
Ngu Thanh nhướng mày, năm ngón tay mảnh khảnh khẽ siết chặt: "Tại ?"
"Cô thể... g.i.ế.c ... sẽ phạm pháp... Cô hiểu luật pháp ..."
"Luật pháp?"
Cô như trò . Anh đang đùa với đấy ?
Ngu Thanh mới đến lâu, hiểu rõ luật lệ của thế giới .
Anh Tĩnh tức đến suýt ngất!
Trớ trêu , cô gái mặt cứ cố tình giữ một , khiến thể c.h.ế.t cũng chẳng thể sống yên.
Lần đầu tiên trong đời, Anh Tĩnh cảm nhận nỗi đau cận kề cái chết.
Sống , c.h.ế.t xong!
...
Tầng mười một, tầng cao nhất của câu lạc bộ cao cấp, phòng Tổng giám đốc.
Một đàn ông dựa nghiêng chiếc sofa sang trọng, ánh mắt chứa ý . Ngũ quan tuấn tú ánh đèn trông mờ ảo.
Màn hình lớn phía là hình ảnh giám sát trực tiếp hành lang.
Khuyết Xảo Sanh thấy cô gái thang máy thẳng lên tầng năm, hứng thú : "Cậu mở miệng cầu , sẽ ngăn cô ngay, thế nào?"
"Cô là em gái ." Giọng đàn ông đầu dây bên trầm thấp.
Ngừng một lát, tiếp: "Em gái ruột, tìm về."
Nét đùa cợt mặt đàn ông biến mất, nhíu mày: "Sao sớm?"
"Cậu cũng hỏi ."
Khuyết Xảo Sanh bước khỏi văn phòng, bấm thang máy, khẽ: " mà, em gái xinh đến , còn tưởng cô phẫu thuật thẩm mỹ chứ."
Thì là em gái ruột tìm về, chợt phản ứng: "Thế cái ả xanh là giả ?"
Đường Nguyệt Khanh đang ở phim trường đóng phim, cúi đầu lật kịch bản: "Ừm."
"Chậc! Trước đây thấy đúng . Gia đình tinh , bản là thiên tài học bá, sinh một cô em gái xanh ngu xuẩn như ..."
Lúc , trợ lý đến bên cạnh thì thầm: "Anh Nguyệt, đến cảnh của ."
Đường Nguyệt Khanh khẽ gật đầu, đặt kịch bản xuống, chỉnh trang trang phục, đến trường , nhanh chóng nhập vai.
Cùng lúc đó, Khuyết Xảo Sanh đến tầng năm. Anh vội vã về phía phòng bao 1803, cửa chỉ khép hờ.
Nhìn thấy cảnh tượng bên trong, nụ ôn hòa của Khuyết Xảo Sanh chút nứt vỡ.
Ai thể cho những đất là ?
Tại cả đám đàn ông to khỏe một cô gái nhỏ đ.á.n.h gục?
Khuyết Xảo Sanh kịp nghĩ nhiều, thấy Anh Tĩnh sắp bóp chết—
"Em gái, đừng manh động!"
Giọng đột ngột vang lên. Mắt Anh Tĩnh lóe lên tia sáng, vội liếc mắt cầu cứu.
Khuyết Xảo Sanh giật , con ngươi của tên sắp lồi .
Ngu Thanh nới lỏng tay, nghiêng đầu: "Anh là ai?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-thien-kim-dua-huyen-hoc-mang-ca-nha-bao-hong/chuong-16-luat-phap.html.]
Vừa thả lỏng, Anh Tĩnh vội vàng kêu cứu: "Anh Sanh giúp ... cứu ..."
Ngu Thanh: "Anh ồn ào quá."
Cổ họng siết chặt, đàn ông rên rỉ hai tiếng, kinh hoàng tột độ.
Khuyết Xảo Sanh vội : "Anh trai em bảo đến, em đừng g.i.ế.c ."
Ngu Thanh dừng : "Anh trai?"
", trai em bảo đến tìm em. Tuyệt đối đừng manh động, g.i.ế.c là phạm pháp. Vì như mà thì đáng chút nào."
Cô trầm ngâm một lát, buông tay, mặc cho đàn ông ngã xuống đất.
Anh Tĩnh ôm cổ thở dốc, khỏi ho vài tiếng, khuôn mặt tím tái cũng dần lấy sắc hồng.
Lăn lộn giang hồ nhiều năm, ngu, hôm nay coi như xong đời.
Anh Tĩnh dựa tường lấy sức, Ngu Thanh, nghi ngờ : " hình như đắc tội gì với cô."
Cô gái với vẻ mặt thanh lãnh, dung mạo yêu mị kinh diễm. Nếu từng gặp, chắc chắn thể quên.
Ngu Thanh lấy một lá bùa, nhét thẳng miệng .
Anh Tĩnh cào họng hai cái, cố móc , nhưng cuối cùng nuốt trọn, kinh hãi phát hiện thể phát âm thanh.
Khuyết Xảo Sanh tự giác ngậm miệng.
Nhìn Ngu Thanh đá mảnh chai rượu vỡ sang một bên, tìm chỗ sạch sẽ xuống, ngước mắt hờ hững: "Anh quen ?"
Khuyết Xảo Sanh gật đầu, lắc đầu.
"Lại ?"
Khuyết Xảo Sanh "Ừm ừm" hai tiếng, ánh mắt chuyển sang Anh Tĩnh đang co ro trong góc.
Hắn sợ đến mức run cầm cập.
"À." Ngu Thanh tiện tay nhặt một chai bia mở, dùng ngón cái bật nắp, đặt lên bàn: "Uống !"
Khuyết Xảo Sanh sững sờ, giơ ngón tay chỉ : "?"
", uống."
Khuyết Xảo Sanh chậm rãi di chuyển đến, ôm chai bia mới nhận . Cô bật nắp bằng ngón tay?
Không khí phòng bao đột nhiên trở nên quái dị. Một đàn ông ôm chai bia uống, một gã co rúm rấm rứt, và đất la liệt một đám đàn ông.
Đợi Khuyết Xảo Sanh uống hết nửa chai bia, Ngu Thanh mới từ từ : "Hắn tay g.i.ế.c bố . Anh trai bảo tha cho ."
Giọng lạnh lẽo xen chút rối rắm, như đang suy nghĩ nên g.i.ế.c .
Anh Tĩnh: "..."
Khuyết Xảo Sanh: "..."
Anh dám một lời nào nữa, thôi thì ngoan ngoãn uống bia .
Anh Tĩnh chịu đựng cơn đau bò tới, chống hai tay lên bàn thở dốc, miệng ú ớ ngừng như kẻ câm.
【 g.i.ế.c bố cô, oan mà...】
Mặc dù phát âm thanh, nhưng Ngu Thanh vẫn hiểu, ánh mắt càng lạnh: "Tiết Tĩnh, bốn mươi lăm tuổi, quê quán thôn Tiết Gia. Bỏ học theo đại ca xã hội đen, nhờ tín nhiệm mà năm hai mươi lăm tuổi tiếp quản sòng bạc.
Mười một giờ tối hôm qua, dẫn theo một đám đàn em đến tòa nhà bỏ hoang ở ngoại ô phía Tây thành phố để giao dịch buôn bán ma túy, nhưng ngờ cảnh sát phát hiện. Anh bỏ đám đàn em, tự trốn thoát."
Tiết Tĩnh sững sờ, ánh mắt chột , hoảng loạn, trong lòng tự hỏi cô !
Một ý nghĩ lóe lên trong đầu, mạch suy nghĩ dần trở nên rõ ràng, đột ngột mở to mắt.
【Cô là... đạo sĩ!】
Ngu Thanh thờ ơ liếc , khẳng định cũng phủ nhận: "Con tiểu quỷ từ mà ?"
Tiết Tĩnh siết chặt nắm tay, lên tiếng.
Ngu Thanh cũng vội, khả năng quan sát và tiên tri của cô vẫn phục hồi, cần thêm chút thời gian.
lúc .
Vài cảnh sát đột nhiên xuất hiện ở cửa phòng bao. Người đàn ông dẫn đầu ngũ quan đoan chính, vẻ mặt sáng sủa, toát khí chất chính trực, hào sảng.
Anh đảo mắt một vòng, cau mày: "Ai báo cảnh sát?"
Khuyết Xảo Sanh lặng lẽ giơ tay: "Là , đội trưởng Lâm."
Đội trưởng Lâm , bước tới.