Giả Thiên Kim Dựa Huyền Học Mang Cả Nhà Bạo Hồng - Chương 10: Đặt chân đến Kinh đô
Cập nhật lúc: 2025-09-26 14:24:29
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phạm Thành đang livestream, màn hình hiển thị hơn hai nghìn xem.
Con phố ẩm thực hai bên bày đủ loại quán nhỏ, mùi hương đủ kiểu quyện lẫn .
Cậu đang cạnh một ông lão, liếc mắt một cái, thấy cô gái với khí chất lạnh lùng, mặc áo hoodie hồng đang qua con hẻm.
"Bác sĩ Vân!"
Phạm Thành gọi lớn từ xa.
Cậu thiếu niên tràn đầy sức sống, hề giống bệnh nhân xuất viện, chạy nhanh đến mặt Ngu Thanh.
Cô mặc áo hoodie màu hồng nhạt, quần jeans trắng. So với đây, trang phục hôm nay mới đúng chất một cô gái mười bảy, mười tám tuổi.
Quần áo cô đang mặc đều là do Ngu Huy Liêm mua.
Phạm Thành Ngu Thanh, cố ý tránh camera, cảm ơn: "Bác sĩ Vân, nhờ cô, nếu sớm gặp Diêm Vương ."
Bác sĩ đều khen may mắn, thoát c.h.ế.t trong gang tấc.
Ngu Thanh một tay cầm sữa, một tay cầm điện thoại, ngước mắt hờ hững: "Không gì."
Phạm Thành cao hơn cô nửa cái đầu, cúi mi mắt xuống mới thấy rõ cô.
Ánh nắng rải lên khuôn mặt trắng nõn của cô, đôi mắt như nhuộm ánh hoàng hôn, mơ hồ nhưng sắc lạnh.
Ngu Thanh thứ tay , chậm rãi dời tầm mắt, như vô tình hỏi: "Cây kẹo tay , ngon ?"
"À," Phạm Thành nghiêng đầu, "Cô cái ?"
Cậu lắc lắc cây kẹo hồ lô tay.
Tám quả sơn tra xiên que tre, lớp đường bọc ngoài ánh nắng phản chiếu lấp lánh.
Ngu Thanh: "..."
Phạm Thành tính cách cởi mở, thấy cô vẻ vui, liền hào phóng đưa tay: "Đây, mời cô ăn."
"Cảm ơn." Cô nhận lấy kẹo hồ lô nhưng ăn ngay.
" về phòng khám đây, cứ bận việc ."
Nói xong, cô lưng. Đi mấy bước mới đưa kẹo lên miệng cắn một miếng nhỏ.
Đầu tiên là ngọt, đó chua, đúng như cô nghĩ – ngon.
Các fan của Phạm Thành sớm tin ngộ độc nhập viện, lúc khu bình luận cuộn nhanh như điên.
【Là ân nhân cứu mạng của Phạm Cẩu ao?! xem, xem! Bác sĩ Vân là ai, giọng quá!】
【Á á á! Phạm Cẩu, cho chúng xem bác sĩ Vân , đại mỹ nhân , dám một độc chiếm nhan sắc tuyệt vời như !】
【Người lầu , giọng thường trông xí ?】
【Mặc kệ! Người cứu Phạm Cẩu, đến mấy cũng yêu!!】
Phạm Thành màn hình, thấy bình luận của fan: "Giọng , xinh , xí?"
Phạm Thành nhiều vốn từ, cố gắng nặn một câu: "Không, cô xinh !"
Nói xong, nhớ tới lời dặn của , vội vàng chào fan, hứa sẽ mở , tắt livestream.
Cậu mua quà để tặng cho ân nhân cứu mạng .
...
Ngày hôm .
Vé máy bay của Ngu Thanh do Đỗ Vân Quân sắp xếp, ghế hạng nhất, bay hơn hai tiếng rưỡi đến Bắc Kinh
Cô ở trong khách sạn thuộc sở hữu của nhà họ Bạch. Vừa sắp xếp hành lý xong, cửa phòng vang lên hai tiếng.
Cửa mở , là tài xế do Đỗ Vân Quân phái đến đón cô bệnh viện thành phố.
Ngu Thanh mặc áo phao trắng, hoa văn, chỉ chữ A màu đen ngực, nhưng mặc cô hề thấy trẻ con.
Theo thói quen, cô kéo khóa áo lên, đeo khẩu trang, tóc tùy ý buộc bằng dây buộc tóc.
Đỗ Vân Quân vì lo cho chồng nên máy bay hạ cánh đến thẳng bệnh viện.
Nhà họ Bạch là dòng họ lâu đời ở Bắc Kinh, gốc rễ vững chắc, nhưng nội bộ con cháu cũng ít tranh chấp.
Bà cụ Bạch cùng chồng từng là vợ chồng tình thâm, quen qua hôn nhân chính trị, đó yêu , hai con trai và một con gái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-thien-kim-dua-huyen-hoc-mang-ca-nha-bao-hong/chuong-10-dat-chan-den-kinh-do.html.]
Một năm , ông cụ qua đời, từ đó sức khỏe bà cụ Bạch ngày càng yếu, thêm bệnh nặng.
Đỗ Vân Quân là vợ của Bạch Tú Miễn, con trai thứ hai nhà họ Bạch. Bạch Tú Miễn tiếp quản công ty từ nhiều năm , hiện là nắm quyền.
Phòng bệnh của bà cụ ở tầng năm, là phòng VIP riêng, bên ngoài vệ sĩ canh gác. Nếu phép thì ai thể .
Vì Đỗ Vân Quân dặn , nên Ngu Thanh thuận lợi.
Khi cô đến, trong phòng bệnh khá nhiều .
Ngoại trừ Bạch Lâm - con gái Bạch gia lấy chồng - bận việc đến, những khác đều mặt.
Mọi đều ngẩng đầu lên, chỉ thấy một cô gái cao ráo, khí chất lạnh lùng bước từ cửa.
Cô đến bên cạnh Đỗ Vân Quân, cúi đầu bà cụ đang ngủ yên giường bệnh: "Chỉ còn nửa tháng nữa."
Giọng cô thanh lạnh, mang theo chút lạnh lẽo.
Mọi ở đây đều Đỗ Vân Quân đến Hạc Thành để mời bác sĩ Thanh Trúc, ai dám nghi ngờ năng lực của cô, chỉ cảm thấy kinh ngạc.
Bác sĩ Thanh Trúc quả thật quá trẻ.
Đỗ Vân Quân Ngu Thanh thì nhíu mày: " như lời bác sĩ Hoắc ."
Tình trạng của bà cụ vốn nghiêm trọng, là ung thư giai đoạn cuối.
Bác sĩ Hoắc cạnh giường bệnh, vội vàng đưa hồ sơ bệnh án kiểm tra xong: "Thanh... bác sĩ Thanh Trúc, đây là hồ sơ bệnh án, cô xem ."
Ông hồi hộp phấn khích.
là bác sĩ điều trị chính của bà cụ, ông sẽ nghĩ đến chuyện khác lúc , việc nào việc đó.
Ngu Thanh nhận lấy hồ sơ, ngón tay thon dài kẹp một góc, "Soạt—" cô xem nhanh.
Không ai lên tiếng, tất cả đều đang chờ đợi. Nếu ngay cả bác sĩ Thanh Trúc cũng cách nào, thì sẽ thực sự chẳng còn hy vọng.
" thể tạm thời định tình trạng bệnh của bà cụ." Ngu Thanh xem xong hồ sơ, tư thái vững vàng, điềm tĩnh.
"Có thể chữa khỏi ?"
Người lên tiếng là Bạch Tú Miễn. Ông cô gái là tạm thời chứ điều trị.
"Có thể," Ngu Thanh sang Đỗ Vân Quân, chậm rãi : "Cần Phúc Tâm Hoa, mới thể nghiên cứu thuốc đặc trị."
Không thuốc đặc trị, nhiều nhất chỉ là kéo dài tuổi thọ, bà cụ vẫn thể hồi phục .
Chuyện Phúc Tâm Hoa cô chỉ với Đỗ Vân Quân, và bà cũng sớm báo cho Bạch gia.
Bác sĩ Hoắc kinh ngạc Ngu Thanh.
Nghe bác sĩ Thanh Trúc đang nghiên cứu tế bào ung thư, ngờ cô phương hướng nhanh như !
Bạch Tú Miễn lập tức rút điện thoại: "Thẻ sàn đấu giá Kinh Giang gửi đến hôm qua, phiên đấu định ngày mai."
Nói xong, ông ngoài gọi điện sắp xếp.
Ngu Thanh tính toán thời gian: "Hai ngày nữa sẽ liệu trình đầu tiên cho bà cụ."
Sau khi xác nhận bệnh viện đủ thiết cần thiết, cả châm cứu, cô chuẩn rời .
Bác sĩ Hoắc cùng Đỗ Vân Quân theo tiễn cô xuống lầu.
Những khác của Bạch gia vẫn ở phòng bệnh, vì họ bác sĩ Thanh Trúc thích lộ diện.
Trong sảnh bệnh viện, ba bước từ thang máy. Lúc mới ba giờ chiều, quá đông đến khám.
Bác sĩ Hoắc cẩn thận hỏi: "Bác sĩ Thanh Trúc, tiện cho xin WeChat ?"
Ông cố gắng hạ giọng hết mức, sợ khác thấy.
Người đàn ông tóc bạc trắng sáu mươi tuổi căng thẳng cô, đôi mắt sáng trong, chút vẩn đục nào của tuổi già, chỉ sự nhiệt huyết độc đáo đối với y học.
Ngu Thanh tôn trọng những như , đặc biệt là bác sĩ, cô khẽ gật đầu.
Cho đến khi Ngu Thanh lên xe rời , Bác sĩ Hoắc vẫn thể che giấu sự kích động. Nếu vì Đỗ Vân Quân bên cạnh, chắc ông nhảy cẫng lên .
Đối diện với Đỗ Vân Quân, ông càng thêm kính trọng hơn : "Bạch phu nhân, bà thật phúc."
Đỗ Vân Quân nhẹ.
Bà cũng tình cờ ấm nhà họ Cố quen bác sĩ Thanh Trúc.
Mối quan hệ giữa hai nhà Đỗ và Cố khá sâu đậm, nên đối phương mới đồng ý cho bà địa chỉ liên lạc.