Sau bữa cơm, chén đũa dì giúp việc dọn dẹp. Dì giúp việc chính là mấy hôm đến Lê Hoa Uyển chăm sóc Lục Dật, .
Mộng An Nhiên đang lục tìm đồ uống trong tủ lạnh, dì giúp việc thấy trong bếp ai khác, chần chừ mãi cuối cùng nhịn mà với Mộng An Nhiên: “Thưa cô chủ, chuyện với cô.”
Mộng An Nhiên nhướng mày, khóe môi giữ nụ hòa nhã, “Có chuyện gì thì dì cứ , ấp úng gì?”
Dì giúp việc mím môi, thần sắc phức tạp, như thể đắn đo lâu mới hạ giọng : “Hôm cô đưa Nhị thiếu gia Lục về Lê Hoa Uyển, cô thì thổ huyết.”
Nụ mặt Mộng An Nhiên chợt biến mất, cô nhíu mày, “Sao lúc đó dì với ?”
“Nhị thiếu gia Lục cho .” Dì giúp việc hai tay xoắn vạt tạp dề, lộ vẻ khó xử, “Cô cũng tính của Nhị thiếu gia Lục mà, ở chung một nhà với , cho thì dám kể với cô...”
Mộng An Nhiên thầm thở dài một tiếng, đôi mày xanh biếc nhíu chặt thành hình chữ Xuyên. Lục Dật là một tên điên khiến khiếp sợ, việc dì giúp việc e ngại cũng là lẽ thường tình.
“Chỉ một đó thôi ?” Cô hỏi.
“Vâng, hôm bỏ ạ.”
“Được , .” Mộng An Nhiên thả lỏng đôi lông mày đang nhíu chặt, vỗ vai dì giúp việc hiệu cho dì cần quá áy náy.
Ngay đó, cô rời khỏi bếp.
Xem chỉ tìm trông chừng Lục Dật vẫn đủ, cô thỉnh thoảng chủ động gọi điện hỏi thăm tình hình của tên điên đó.
Tránh việc c.h.ế.t trong nhà cô mà cô vẫn còn che mắt.
Trong phòng khách, Mộng Trừng Hoằng sấn sổ gần Tần Mộc, “Anh Mộc~ nhất mà~ chơi game với em một lát !”
“Không chơi.” Tần Mộc hề lay chuyển, từ chối dứt khoát.
“Không thể nào, cũng chơi, kết quả là một tay cân năm đỉnh cao đến nỗi cả nền tảng còn tưởng hack game.” Mộng Trừng Hoằng tin Tần Mộc là một tay mơ game, chắc chắn là lén lút luyện tập !
Tần Mộc vô tội nhún vai, “Không nữa, rõ nữa, lẽ chỉ cần là game do công ty của chị hai em phát triển, đều thể tự học mà cần thầy.”
“Ew~” Mộng Trừng Hoằng ngay lập tức nheo mắt , miếng cẩu lương đúng là ăn bất ngờ!
“Không chơi game cũng .” Cậu lấy điện thoại , lật tìm lịch sử trò chuyện trong nhóm lớp cho Tần Mộc xem, “Các bạn nữ trong lớp giá mười tệ mua ảnh của đó, cho em chụp vài tấm ?”
Tần Mộc cạn lời, cầm điện thoại của chuyển thẳng ba nghìn tệ, “Dùng tiền lẽ em bán ba trăm tấm, để em từ chối bất kỳ đề xuất nào của họ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-thien-kim-danh-sap-ca-gioi-kinh-do/chuong-439.html.]
Thiếu niên nhanh chóng ấn nhận tiền, chút do dự gửi một tin nhắn nhóm lớp: [Đừng hòng! Sắc của rể chỉ chị hai mới thể thèm !]
Và còn bắt “mạnh thường quân” kiểm tra.
Tần Mộc liếc , hài lòng cong khóe môi, “Làm lắm.”
“Làm lắm cái gì?” Mộng An Nhiên bước xuống bậc thang từ phòng ăn, thấy hai đang rúc ghế sofa thì thầm to nhỏ, khỏi nảy sinh nghi ngờ, “Hai đứa đang âm mưu chuyện gì thế?”
Tần Mộc nhanh hơn một bước tố cáo: “Em trai cô lừa tiền của .”
Mộng Trừng Hoằng: ?????
Em gọi một tiếng “ rể”, mà bán em như thế ?
Ánh mắt dò xét của Mộng An Nhiên rơi xuống em trai, Mộng Trừng Hoằng lý lẽ ngay nhưng khí thế vẫn mạnh mẽ: “Đâu lừa, rõ ràng là một giao dịch hợp tình hợp lý!”
Mộng An Nhiên đảo mắt, cô quá rõ tính cách gần đây của em trai khéo léo và cách lấy lòng khác đến mức nào , “Em đủ tiền tiêu vặt thì tìm chị, lừa Tần Mộc gì?”
“Ôi chao~” Mộng Trừng Hoằng nhảy xuống khỏi ghế sofa, thèm giày, rón rén bước tới kéo cổ tay chị hai, “Chị hai kiếm tiền vất vả mà, em thương chị chứ. Tiêu tiền của Mộc thì em xót.”
Trên đầu Tần Mộc hiện lên ba dấu chấm hỏi, “Cậu nhóc đúng là thương thật đấy.”
Mộng Vinh kéo Tần Mộc thư phòng, rủ chơi cờ vây vài ván.
Đừng hỏi vì tìm con gái , vì ông chơi !
Còn về Tần Mộc, thực cũng chơi , nhưng Tần Mộc sẽ nhường cờ, mà nhường một cách lặng lẽ, để dấu vết.
Ông thể thắng vui vẻ!
Mộng An Nhiên thì ở phòng khách trò chuyện với một lát, em trai ôm chú chó Samoyed một bên, im lặng lắng họ chuyện.
Trò chuyện mãi đến hơn mười một giờ, mới về phòng tắm rửa nghỉ ngơi.
“Mai con về , Tiểu Hoằng cũng đến chỗ Ngô lão gia, nghỉ sớm nhé.” Mộng An Nhiên kết thúc câu chuyện, lúc Tần Mộc và Mộng Vinh cũng từ thư phòng .
“Được, dì Lưu dọn dẹp phòng của Vũ Thư , Tiểu Tần tối nay cứ ngủ phòng Vũ Thư nhé.”
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Lời của Tô Uyển Mạn thốt , Tần Mộc như trời sập, tối nay thể “tíu tít” với An Tiểu Nhiên !
Mặc dù trong lòng đang suy sụp, nhưng mặt bố vợ tương lai thì dám ý kiến gì, tỏ đặc biệt lịch sự và nhã nhặn: “Cảm ơn bác gái ạ.”