Tin tức về buổi tiệc rượu hôm đó phong tỏa chặt chẽ, báo chí tiết lộ bất kỳ manh mối nào.
Chỉ những tham dự bữa tiệc hôm đó mới xảy chuyện động trời gì, ngay cả Tiêu Hàn và Mộng Trăn cũng nhận bất kỳ thông tin cụ thể nào từ Tần Mộc.
Họ chỉ hôm đó Minh Cảnh cầu hôn Liễu Chi, và Minh Cảnh tiếp quản Gia Ngôn Ngữ Văn của nhà họ Liễu.
Còn Mộng An Nhiên, là do con ch.ó của khách xích cẩn thận đột nhiên xông phòng nghỉ của cô, khiến cô kích động nên mới ngất xỉu.
Không ai nhận sự run rẩy khó nhận thấy đầu ngón tay Mộng An Nhiên, nhưng giọng cô vẫn bình tĩnh: "Chuyện thương trường, ai mà ? Lục Hành vốn là chơi theo lẽ thường, ai thể đoán suy nghĩ của ."
Kể cả chính cô.
Giữa làn thơm thoang thoảng, Tiêu Hàn đột nhiên hỏi: "An Nhiên, dạo em gặp rắc rối gì ?"
"Hả?" Mộng An Nhiên khó hiểu nhướng mày, đó một tiếng, "Có rắc rối gì chứ?"
"Anh cảm thấy... hình như gặp em, em đổi ." Tiêu Hàn nheo mắt, cẩn thận đánh giá cô.
"Em mà." Mộng An Nhiên giả vờ kiên nhẫn lườm một cái, ý định thật với họ.
Một sự thật, càng ít càng an .
Cô chuyển đề tài: "Tiêu Hàn, về ở bao lâu?"
"Đáng lẽ hôm qua , nhưng yên tâm về em, nên định ở thêm vài ngày, đợi tình hình của em định hãy ."
"Không cần thiết ." Mộng An Nhiên xua tay, "Anh cũng thấy đó, em mà."
Tiêu Hàn phủ nhận gật đầu, bức tượng điêu khắc đủ để chứng minh cô hơn nhiều so với .
Mộng Trăn vẫn yên tâm: "An Nhiên, em đừng cố chấp, chuyện gì nhất định cho bọn chị , bọn chị là gia đình mà em thể tin tưởng."
Mộng An Nhiên dừng một chút, đó cong khóe môi an ủi: "Chị ơi, em thật sự , bác sĩ cũng em mà."
Cô cầm điện thoại lên, nhanh chóng mở bản báo cáo đánh giá mới nhất mà Kha Nại gửi cho cô, đưa mặt Mộng Trăn.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
"Đây là báo cáo đánh giá do bác sĩ tâm lý cấp, chị tin chứ?"
Cô rằng đối mặt với vấn đề sức khỏe, cô một trăm câu " " cũng thuyết phục bằng một bản báo cáo chẩn đoán của bác sĩ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-thien-kim-danh-sap-ca-gioi-kinh-do/chuong-415.html.]
Quả nhiên, khi xem xong, Mộng Trăn cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm: "Vậy thì , bố cũng lo cho em, chỉ sợ em nhập viện xảy vấn đề gì nữa."
Mộng An Nhiên nhận điện thoại, "Vì bây giờ chị xác nhận em , thì hãy nhanh chóng lên đường Hải Thị , công việc của Tiêu Hàn cũng thể chậm trễ. Trước đây ở đây lâu như , những việc tích tụ ở studio chắc còn giải quyết xong, vốn dĩ bay đến đón chị cũng chỉ là về về, kết quả kéo dài thêm mấy ngày, dù cũng ."
Cô những lời khuyên vì Tiêu Hàn, mà là vì cô thích khác coi như một bệnh nhân, hy sinh thời gian của họ để chiều theo cô.
Hơn nữa, bệnh tâm lý là chuyện mà bản cô chỉ thể tự giải quyết, Mộng Trăn ở đây cũng giúp gì, chỉ lãng phí thời gian mà thôi.
Tiêu Hàn đương nhiên hiểu ý định trong lời của cô, dứt khoát tiếp: "Em cũng lý, studio để lâu trông chừng cũng yên tâm. Vậy thì nếu tình hình của em chuyển biến , và Trăn Trăn sẽ về Hải Thị ngày mai."
"Ừm, mai em sắp xếp khác , sẽ tiễn hai ."
Nói chuyện gần xong, Tiêu Hàn đưa Mộng Trăn về thu dọn hành lý.
Trước khi , ánh mắt dừng tấm vải nhung che bức tượng: "Đại tiểu thư, tác phẩm đó..."
Anh dừng , đổi cách : "Rất đặc biệt."
Mộng An Nhiên theo ánh mắt , nhẹ giọng : "Chỉ là vài suy nghĩ vẩn vơ thôi."
Tiêu Hàn thôi, cuối cùng chỉ gật đầu.
Tiễn xe của họ rời , Tần Mộc từ phía ôm lấy eo Mộng An Nhiên: "Tiêu Hàn dường như nhận ."
"Ừm." Cô dựa lòng , " như cũng ."
Ít nhất, họ sẽ cuốn vòng xoáy .
Tấm vải nhung bức tượng gió thổi tung một góc, để lộ dòng chữ khắc ẩn hiện xiềng xích: Hóa cầm d.a.o vẫn luôn đỡ nhát dao.
--- Chương 274 --- Con thuyền cô độc
Tập đoàn Hành Dật.
Đoạn Cảnh Dao bàn việc, trợ lý báo cáo, mệt mỏi xoa nhẹ giữa hai lông mày.
"Lục đại thiếu tặng bộ 21.6% cổ phần mà nắm giữ cho Mộng An Nhiên. Sau khi đổi quyền sở hữu, Tổng giám đốc Mộng sẽ trở thành cổ đông lớn nhất của Tập đoàn Hành Dật."
Trợ lý Đỗ Lực Phong cẩn thận đánh giá sắc mặt của sếp, cân nhắc : "Tổng giám đốc Đoạn, nếu Tổng giám đốc Mộng trở thành cổ đông lớn nhất của tập đoàn chúng , thì các dự án hợp tác hiện tại với Ruiming, chúng sẽ còn lợi thế đàm phán nào nữa."