Mộng Vũ Thư bất đắc dĩ, chuyện qua thì cũng qua , nhiều, liền đổi sang chủ đề khác: "Mày đăng ký ngành tài chính ? Đừng lát nữa lén lút đăng ký trường nghệ thuật, chú chắc chắn sẽ cầm roi mây đuổi mày năm con phố đó."
"Đã đăng ký tài chính thì chắc chắn là tài chính ! Em gái vạch sẵn đường lui cho , đổi phút chót?"
Kiều Ức Thần lý lẽ, nghĩ đến thể thực hiện ước mơ của , tâm trạng bỗng nhiên phấn chấn hẳn lên, "Ê, hôm nay lái xe phân khối lớn về , vẫn luôn thử ? Lát nữa đưa dạo một vòng nhé!"
"Được."
Trường cấp ba Thánh Hoa, trường khâu đăng ký nguyện vọng tập trung, hầu hết thời gian họ dùng để tổ chức lễ nghiệp.
Sinh viên nghiệp xuất sắc của khóa còn nghi ngờ gì nữa chính là Mộng An Nhiên, luôn giữ vững vị trí thứ nhất trong mỗi kỳ thi. Cô mời đại diện học sinh lên sân khấu phát biểu.
Toàn là những lời lẽ sáo rỗng, cần nhiều về những thứ khách sáo đó.
Lễ nghiệp kết thúc, tượng trưng cho quãng đời cấp ba của họ khép một cách hảo.
Khi tan cuộc, Liễu Chi phấn khích khoác vai Mộng An Nhiên, hai mắt sáng rỡ, "Cuối cùng cũng nghiệp !"
Mộng An Nhiên liếc cô với vẻ nghi ngờ, "Tốt nghiệp còn học đại học mà, gì mà phấn khích thế?"
"Cậu hiểu !" Liễu Chi ghé sát tai Mộng An Nhiên, thì thầm: "Tớ đủ tuổi trưởng thành , nghiệp còn là học sinh cấp ba nữa, quán bar thể gọi trai bao !"
Mộng An Nhiên: ???
Phản đạo lý, ngược lẽ trời! Cậu còn nhớ tốn bao công sức để dỗ vị hôn phu về ?
--- Chương 120: hơn trai bao ? ---
Đoạn Cảnh Dao khi xử lý xong đám nữ sinh vây quanh xin chụp ảnh chung, ánh mắt vô thức tìm kiếm Mộng An Nhiên.
Khi cô bước khỏi hội trường, đuổi theo cô, "Bạn học Mộng."
Mộng An Nhiên dừng bước, đầu , "Có chuyện gì nữa ?"
Đoạn Cảnh Dao chậm rãi bước đến gần cô, Liễu Chi đột nhiên chắn mặt cô. Anh cũng dừng bước, khẽ nhếch môi , "Mong rằng cơ hội hợp tác."
sẽ trở thành một giá trị đối với em, đường hoàng mặt em.
Mộng An Nhiên khẽ , "Chắc chắn , chúc mừng nghiệp."
"Chúc mừng nghiệp." Đoạn Cảnh Dao nhàn nhạt, dịu dàng như ngọc, phong thái nho nhã giống như khi đối xử với ngoài. Lúc Mộng An Nhiên, trong mắt còn chút địch ý nào như nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-thien-kim-danh-sap-ca-gioi-kinh-do/chuong-179.html.]
Liễu Chi liếc Đoạn Cảnh Dao vài giây với vẻ nghi ngờ, kéo Mộng An Nhiên rời .
Người thật sự kỳ lạ.
Đi đến cổng trường, liền thấy xe của Tần Mộc.
Cửa sổ ghế hạ xuống, khuôn mặt tuấn tú của trai ánh nắng mặt trời như phủ một lớp ánh vàng, tựa thiên thần giáng trần. Ánh mắt dán chặt Mộng An Nhiên, rời nửa khắc.
"Tiểu thư, hôm nay , định chơi?"
Khóe môi Mộng An Nhiên cong lên một đường cong dịu dàng, "Trĩ Trĩ đưa em quán bar gọi trai..."
Liễu Chi đột nhiên kinh hãi, nhào tới bịt miệng Mộng An Nhiên, nếu Tần yêu tinh mà chuyện , kiểu gì cũng xử cô ! Tiếc là muộn một bước.
"bao."
Chữ cuối cùng Mộng An Nhiên thốt trọn vẹn, sắc mặt Tần Mộc tối sầm ngay lập tức, Minh Cảnh thầm nghiến chặt răng hàm.
Liễu Chi!!
Gió mưa sắp kéo đến, cơn gió lạnh lẽo thổi thẳng mặt, Liễu Chi ngượng ngùng kéo khóe môi, gãi mũi lảng: "Chỉ là đùa thôi, thể đưa tiểu thư đến nơi đó chứ! Khà khà..."
Tần Mộc hừ lạnh một tiếng, "Cô nhất là thật lòng nghĩ như ."
Minh Cảnh nheo mắt , nụ ẩn chứa vài phần nguy hiểm, "Vậy, đưa An Nhiên , em thể tự ?"
Liễu Chi run rẩy, tránh né ánh mắt như ăn thịt của Minh Cảnh, "Sao thể chứ! Một cô gái thẳng thắn, thuần khiết như , thể tìm... loại đó chứ!"
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Huhu, chứ! Trai bao vẻ ngoài cực phẩm! Xương quai xanh gợi cảm, múi bụng săn chắc! Tiểu cún con, tiểu chó sói, tiểu chó con đáng yêu!
mặt Minh Cảnh cô nào dám , nhỡ mách lẻo với nhà họ Liễu, bố cô tìm trai bao... chơi trai bao, chắc chắn sẽ đánh gãy chân!
Tiểu thư! Toàn tại cô đấy! Đền cho một tiểu cún con cao trai, tám múi bụng, miệng ngọt dỗ !
Một nữa giải cứu hôn ước đang lung lay của hai nhà Minh, Liễu, Mộng An Nhiên việc mà cầu danh lợi, lên xe của Tần Mộc, mỉm dịu dàng với Liễu Chi, "Em đây, mấy ngày nữa hẹn nhé."
Nhìn chiếc Maybach khuất xa, Liễu Chi mếu máo bĩu môi đầy tủi , khó khăn lắm mới nghiệp cấp ba, cứ tưởng cuối cùng cũng cơ hội sờ thử múi bụng trong truyền thuyết chứ!
Bàn tay buông thõng bên đột nhiên nắm lấy, Liễu Chi giật phắt đầu , đối mặt với ánh mắt của Minh Cảnh, cô cảm giác vài phần nguy hiểm.
"Làm gì?" Cô với vẻ vui.