Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 582: Ngoại truyện — Lời độc thoại của Nhậm San

Cập nhật lúc: 2025-11-07 10:56:08
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

tên Nhậm San. Từ nhỏ mặt . Trong ký ức, bố đối xử với , nhưng tiếc là ông cũng c.h.ế.t .

 

Bà nội dẫn theo nhà bác hai chuyển đến nhà , là để chăm sóc . Họ đuổi phòng chứa đồ, đuổi cái lán chứa củi bên ngoài. Họ đ.á.n.h , cướp quần áo và đồ chơi của . Bác gái hai lấy cái kìm nung đỏ đ.á.n.h .

 

Họ g.i.ế.c Tiểu Hoa, bắt giặt quần áo, sáng sớm tinh mơ nấu cám lợn, bắt cõng em trai việc nhà, nhiều nhiều việc. Họ thường xuyên cho ăn cơm. Người trong thôn cãi với bác gái hai, nhạo bà ở nhà của , trồng đất của .

 

Bác gái hai về nhà liền véo thật mạnh, véo đến mức cánh tay chảy cả máu. Bác hai uống rượu về bác gái mách lẻo, đ.á.n.h . Bà nội mặc kệ.

 

Sau quen . Mỗi họ đ.á.n.h , chạy thì chạy, chạy thì ôm đầu im. Chờ họ đ.á.n.h xong, đ.á.n.h mệt , thì sẽ thôi.

 

Bụng đói quá. thường nửa đêm lẻn đồng trộm đồ ăn. Khoai lang và củ cải khá ngon, còn bắp cải và dây khoai lang thì ăn . thích mùa hè, mùa hè nhiều đồ ăn. Mùa đông ngoài đồng gì để trộm.

 

Có một phát hiện, họ đặt bẫy chuột đất, chân kẹp , đau quá. dám kêu, c.ắ.n răng gỡ cái bẫy , lén dùng tro bôi lên vết thương, tự nhủ lòng, nhất định cẩn thận.

 

Nước lũ dâng cao, mợ hai dắt bờ sông giặt đồ, đẩy xuống sông. Nước cuốn xa, nhấn chìm . thở , sợ hãi vô cùng. May mà bám đám cỏ, bò lên bờ. Bà mắng là đồ mệnh lớn.

 

bác gái hai đẩy xuống sông. Bác hai đ.á.n.h , còn nhỏ mà học thói dối. Đau quá, đau lâu, lâu.

 

g.i.ế.c họ. đói quá, là vết thương, còn sức lực. cũng chắc sẽ thành công. Nếu lỡ xảy chuyện ngoài ý , họ nhất định sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t . Chờ ăn no, sức , nhất định sẽ g.i.ế.c họ.

 

Bác hai và bác gái hai ngoài kiếm tiền tấn, liền gọi cả theo. Nghe phía Nam đang xây dựng nhiều, dùng nam châm thể nhặt nhiều đinh và sắt vụn ở công trường, bán lấy tiền. Còn những ngôi nhà dỡ bỏ, trong đá lõi thép, dùng búa đập vỡ xi măng là thể lấy thép bên trong , bán cũng tiền.

 

Họ bảo trốn gầm ghế, lên tiếng, nếu sẽ vứt . suy nghĩ, nên trốn , nhưng tiền, cũng .

 

Có một đàn ông đang ăn bánh trứng. Thơm quá, thơm quá. Anh ăn hết một cái ăn thêm một cái. chui rúc gầm ghế , tưởng tượng cảnh cái bánh trứng đó ăn bụng, cứ nuốt nước miếng ừng ực.

 

Anh thấy . Anh đầu , tiếp tục ăn. Rất nhanh, lén .

 

Anh vẻ đến ngại ngùng, liền lấy trong túi một cái bánh trứng cho . Đó là món ngon nhất từng ăn đời.

 

Tiếc là ăn nhanh quá, thoáng cái hết. Ngon thật, thơm thật. Biết thế ăn từ từ.

 

Người chắc là .

 

Anh mắng , bảo đừng nữa. Anh cho một cái bánh trứng. ăn từ từ, nhưng nhịn . Anh bảo chui , cho nước uống.

 

Tốt quá, . Đôi mắt sạch sẽ, giống ánh mắt của những đàn ông khác.

 

thấy họ sắp xuống xe. đ.á.n.h liều, trộm quần áo và sổ hộ khẩu của bác gái hai, theo .

 

Anh quán ăn. dám , chỉ dám xổm ở cửa chờ. Anh thấy , chút hoảng hốt, đưa cho cái bánh màn thầu trắng, còn cho tiền, bảo tìm bác gái hai.

 

tìm bác gái hai. theo . Anh thể cho ăn, còn cho tiền. Nếu ngoan ngoãn, cố gắng việc, cho ăn nữa ? Trên đời nhiều, còn quá nhỏ, lợi dụng để sống sót.

 

theo về nhà. Ăn bánh trứng và bánh màn thầu xong, sức lực. một quãng đường xa, ngón chân mài đến rớm máu. sợ theo kịp , nên dốc lực chạy theo chiếc xe ba gác. Đó là hy vọng sống của .

 

Anh thôn . dám , sợ đ.á.n.h . Trời tối mới dám cẩn thận .

 

Anh thấy , đuổi . giả vờ đáng thương. Quả nhiên, dễ lừa. Anh mềm lòng.

 

Anh cõng về nhà, còn cho ăn thịt. Anh nhất đời. Anh nấu nước cho tắm, giấu , dặn tuyệt đối lên tiếng. lo lắng, sợ họ sẽ đuổi .

 

Chăn ấm thật. Cảm giác no bụng thật . Lúc ngủ, ôm lòng, hỏi gầy thế, vết thương hỏi đau . Ánh mắt , thật sự , nhưng nhịn .

 

Anh lén tìm dầu Vạn Hoa bôi vết thương cho , lấy kéo cắt móng tay, móng chân cho . Anh yêu sạch sẽ, trẻ con sạch sẽ mới thích, mà cũng bệnh.

 

Anh lén lấy cơm cho ăn, bảo trốn kỹ đừng ngoài. trốn gác xép, đồ ăn, chăn, thuốc, còn ai đánh, nhiều việc như . Đó là những ngày hạnh phúc nhất từ đến giờ của . Anh còn hơn cả bố . Anh tên Tô Bình, bảo gọi Tô Bình.

 

Cuối cùng cũng phát hiện. sợ đuổi , liền quỳ xuống lạy họ. thể ăn ít, thể nhiều việc, chỉ cần cho một chỗ ở, đ.á.n.h .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-582-ngoai-truyen-loi-doc-thoai-cua-nham-san.html.]

 

thừa nhận mặt dày, lợi dụng lòng thương cảm của . Bởi vì bên ngoài lạnh lắm, còn gì ăn, một sống nổi.

 

tạm thời . Tốt quá . Chỉ cần cho cơ hội, nhất định sẽ khiến họ thấy giá trị của , giữ là đáng giá.

 

dám cho họ là con gái. sợ họ cần nữa.

 

Anh Tô Bình lấy kéo cắt tóc cho . Trên đầu là trứng chấy trắng xóa. Anh ghê tởm . Anh sang nhà tìm bột giặt về gội đầu cho . Vừa dội nước cho , hỏi nóng . Gội xong, lau khô, còn bắt trứng chấy tóc cho . Anh : “Em gầy như lũ chấy c.ắ.n đấy.”

 

Anh Tô Bình, thế. Anh nhất đời.

 

Trời dần lạnh, bên ngoài đóng băng. sợ lạnh quá, đắp chăn mà vẫn run cầm cập. Anh sờ chân , ôm gọn lòng. Ấm thật. Anh nhất thế giới. thích .

 

theo họ về thành phố. Từ ga tàu hỏa , lạnh đến mức run rẩy ngừng. Anh Tô Bình dùng áo khoác của bọc lấy . sững sờ lâu. Sao thế?

 

chị An An cũng đang một đống chuyện của riêng , họ sống cũng , mợ còn bệnh. lợi dụng sự lương thiện của Tô Bình, ở bên cạnh .

 

Xin , như , mà em lợi dụng .

 

Cuối cùng cũng . thầm nhủ lòng , nhất định siêng năng. Người giá trị mới cần. khao khát chứng minh sự tồn tại của ý nghĩa với gia đình . quá khao khát . Mợ, chị An An và Tô Bình đều là .

 

Anh Tô Bình dạy học chữ.

 

mở miệng học theo : “a… o… e…”

 

Anh nắm lấy tay , dạy từng nét. Anh đây là chữ “Nhậm”, đây là chữ “San”.

 

hỏi tên thế nào. Anh nắm tay , lên vở hai chữ “Tô Bình”.

 

trẻ con trong thôn than phiền, thầy giáo dạy học dữ, còn đ.á.n.h lòng bàn tay. Anh thật . hiểu, cũng hề tức giận, cứ giảng giảng cho .

 

xong một trang bài tập, đưa cho xem. Anh kiểm tra một , lên đó điểm 100. Anh thông minh. Đây là đầu tiên khen . Thật sự vui quá, mỗi ngày đều bài tập cho xem, để khen .

 

thích nhất là lúc dạy học. Khi đó, trong mắt chỉ , cảm thấy cũng là một đứa trẻ quan tâm, yêu thương. Buổi tối ngủ, quen tay ôm chân lòng.

 

Anh Tô Bình thế. Ngay cả trong mơ cũng ở bên mãi mãi.

 

Anh Tô Bình sẽ bảo vệ , bảo đừng sợ. Ánh mắt thật trong sạch, thật thẳng thắn, thấy hổ thẹn. lừa .

 

Anh là con gái. sợ đến phát , sợ cần nữa, đuổi . Sau sẽ còn ai đối xử với như nữa.

 

Anh giận lâu, mắng là đồ lừa đảo. khó chịu lâu, buổi tối đều ngủ . Lỡ như thèm để ý đến nữa thì bây giờ? Giá như là con trai thì mấy.

 

Anh thật. Lúc , khách cho kẹo, cũng nỡ ăn, mang về cho và chị An An. và chị An An phần như . Anh thích chị An An nhất. chút mừng thầm. Bây giờ, cũng thích như chị An An ?

 

. Trên đời như Tô Bình.

 

thề, ai dám bắt nạt Tô Bình, sẽ g.i.ế.c kẻ đó.

 

Rất nhiều năm , tất cả thứ. Rất nhiều đối xử với , đều khen ngợi, nịnh nọt , nhưng vẫn ở bên Tô Bình. Mọi đều Tô Bình xứng. Chỉ , Tô Bình là nhất thế giới.

 

vô cùng hiểu rõ, sẽ nhiều, nhiều , lũ lượt nịnh bợ của , thậm chí thật lòng yêu .

 

đời , chỉ một sẽ tâm ý đối xử với con bé ăn xin là sẹo, bẩn hôi thối.

 

Đó là Tô Bình. Người nhất đời . Người mà thích nhất, yêu nhất, quan tâm nhất.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Thật dùng hết sức lực, đem tất cả những gì , những thứ nhất thế gian , dâng hết đến mặt .

 

 

Loading...