Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 574: Em sẽ không để bất kỳ ai làm hại anh Tô Bình
Cập nhật lúc: 2025-11-07 10:56:00
Lượt xem: 20
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Về đến nhà, Tô An kéo Nhậm San phòng, bảo trai canh ở sân, cho bất kỳ ai gần.
Nhậm San, đối mặt với sự ép hỏi của công an vẫn vô cùng bình tĩnh, lúc trong lòng bắt đầu thấp thỏm.
Tô Kiến Quân dù cũng là bố ruột của chị An An và Tô Bình, quá tự ý hành động ?
Anh Tô Bình hiểu gì, nhưng chị An An thông minh như , chắc chắn giấu , chị An An sẽ giận chứ?
Chị trách ?
“Chị An An…”, giọng Nhậm San chút tủi .
Tô An lườm cô bé một cái, giận dỗi : “Giờ mới sợ ?”
Nhậm San cúi đầu mím môi, ngẩng đầu lên, ánh mắt kiên định Tô An: “Ông hại bà ngoại, Tô Bình đau lòng, , trúng đạn cũng nhiều như .”
“Ông còn đến tiệm tìm mợ gây sự, còn chặn đường trai em lúc về nhà. Lần hại bà ngoại, ai ông sẽ gì. Lỡ như ông hại Tô Bình thì ?”
“Em sẽ để bất kỳ ai hại Tô Bình, cho dù chuyện đó xảy cũng , nguy hiểm tiềm ẩn cũng thể!!!”
Tô An khuôn mặt nhỏ nhắn nghiêm túc của Nhậm San, đưa tay xoa đầu cô bé: “Em nghĩ chị trách em vì đẩy Tô Kiến Quân tù ?”
“Chị lo cho em. Chị em thông minh, cũng em quan tâm trai nhất, nhưng em mới 17 tuổi, lỡ như chỗ nào chu …”
Tô An , trong mắt hiện lên vẻ lo lắng: “Vừa ở ngoài cục công an, chị và trai em đều lo cho em. Em chúng chị lo lắng đến mức nào ? Nếu chuyện , chắc cũng sẽ yên. Tô Kiến Quân đáng c.h.ế.t thật, nhưng em là nhà của chúng , chúng đều em mạo hiểm như .”
Vẻ lạnh lùng mặt Nhậm San tan , cô bé đưa tay kéo tay Tô An: “Chị An An, em sẽ . Hơn nữa, ông dù cũng là bố của chị và Tô Bình, hai tiện chuyện . Để em là nhất.”
“Trong lòng em, đều quan trọng. Em cứ ông nhòm ngó. Sau cuộc sống của sẽ ngày càng hơn, mà lòng thì tham lam. Chỉ cần ông còn ở đó, ông chính là mối đe dọa tiềm ẩn cho gia đình . Phòng nhất thời chứ phòng cả đời. Sẽ luôn lúc chúng để ý tới. Chị, mợ, bà ngoại, bất kỳ ai trong tổn thương, em và Tô Bình đều sẽ đau lòng. Em chờ chuyện đó xảy mới hối hận.”
Tô An thở dài: “Dù thế nào nữa, em cũng xem xét tình hình của bản mới nghĩ đến chuyện khác. Em chúng tổn thương, thì cũng như , chị, và trai cũng em tổn thương. Chúng là một nhà.”
“Chị An An, em hiểu ý chị . Sau em sẽ giấu chị tự ý hành động nữa, em sẽ bàn bạc với chị.”
Tô An gật đầu, hỏi nữa: “Lần thật sự chứ? Đuôi dọn dẹp sạch sẽ ?”
Nhậm San tự tin : “Chị An An, . Em chỉ dùng chút mưu mẹo nhỏ thôi, họ gì em .”
Phán quyết bên Tô Kiến Quân còn , Vương Tiểu Thúy và Vương Vĩnh Chính đưa Lý Ngọc Lan từ bệnh viện tỉnh về.
Tình trạng của Lý Ngọc Lan chỉ thể như . Với kỹ thuật y học hiện tại, chỉ bệnh viện tỉnh cách nào, mà ngay cả bệnh viện lớn ở Dương Thành phía Nam, thậm chí là ở Kinh Đô cũng đành bó tay.
Máu bầm chèn ép dây thần kinh, ảnh hưởng đến việc và thể chuyện.
bà vẫn thể thấy, tư duy vẫn tỉnh táo.
Tả Tổ Nghênh hỏi thăm tình hình lắc đầu với Tô An. Tình trạng đừng là kỹ thuật hiện tại, ngay cả đời cũng chỉ thể điều trị bảo tồn.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-574-em-se-khong-de-bat-ky-ai-lam-hai-anh-to-binh.html.]
Lão phu nhân tuổi quá cao, cho dù phẫu thuật thì rủi ro cũng lớn. Lý Ngọc Lan tuổi tác ở đó, bình thường sức khỏe cũng lắm, bà chịu nổi cuộc đại phẫu như .
Chỉ thể điều trị bảo tồn, cố gắng bồi bổ.
Tô Bình bà ngoại chữa khỏi , chỉ thể như , bắt đầu lưng lén lau nước mắt.
Lý Ngọc Lan khí nặng nề trong phòng, cố sức vẫy tay với , ý là , bảo đừng lo lắng.
Bà lớn tuổi , dù chuyện thì sớm muộn gì cũng ngày .
Con cháu đều hiếu thuận, bây giờ cuộc sống của bọn nhỏ đều , thế hệ cháu chắt cũng tiền đồ, bà dù cũng thể nhắm mắt.
Vương Vĩnh Chính xổm hút t.h.u.ố.c ở cửa, gào lên đòi đ.á.n.h c.h.ế.t Tô Kiến Quân.
Tô An kéo ông : “Cậu, cần tay , ông nhiều chuyện ác, sẽ gặp báo ứng.”
Vương Tiểu Thúy đầu Tô An. Tô An cũng giấu , khi đảm bảo Nhậm San liên can, cô kể sự việc một cách đơn giản.
“Kỷ Thanh Thanh tình nhân bên ngoài, Tô Kiến Quân bắt gặp. Ông bỏ t.h.u.ố.c chuột cho Kỷ Thanh Thanh. Kỷ Thanh Thanh c.h.ế.t , gã tình nhân cũng bệnh viện, hình như thương nặng cũng qua khỏi. Tô Kiến Quân bắt, chắc là sẽ xử bắn, dù xử b.ắ.n thì cả đời cũng .”
Vương Vĩnh Chính Tô An, ánh mắt tối sầm , há miệng định gì đó nhưng thôi.
Vương Tiểu Thúy sững sờ, ánh mắt phức tạp : “An An…”
Tô An thể Vương Tiểu Thúy và Vương Vĩnh Chính đang nghĩ gì: “Cậu, , liên quan đến con. Là do ông tự bậy. Nếu trai lỡ lời trong điện thoại, con cũng . Lúc con về thì ông bắt .”
Vương Tiểu Thúy âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Tô Kiến Quân dù cũng là bố của Tô An, nếu để Tô An nhúng tay chuyện , sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của nó.
Không cần thiết vì một kẻ súc sinh như mà hủy hoại danh tiếng của An An.
Biết Tô Kiến Quân bắt, cục tức nghẹn trong lòng nhà họ Vương lúc mới vơi một ít. Ngay cả Lý Ngọc Lan cũng dùng bàn tay còn cử động vỗ vỗ đầu gối , tỏ vẻ hả hê.
Cả nhà họ Vương đều căm thù Tô Kiến Quân đến tận xương tủy, nhưng trớ trêu ông là bố của Tô An và Tô Bình. Giờ An An và Tô Bình đều tiền đồ, họ chỉ sợ bên sẽ chịu buông tha, lúc nào cũng đến gây sự.
Người đời thường đồng tình với kẻ yếu, đến lúc đó Tô Bình và Tô An sẽ bắt cóc đạo đức, theo ông thì chính bực bội, mà theo thì ông thường xuyên đến quấy rối, phiền phức thì thôi, danh tiếng cũng .
Dù hai đứa trẻ cũng dựng vợ gả chồng. Giờ thì , giải quyết dứt điểm.
Bữa tối thịnh soạn, Tô Bình là bếp chính. Mọi đều ăn cơm ở nhà Vương Vĩnh Chính, Vương Vĩnh Thuận và Lưu Hiểu Mai cũng đến.
Lần Lý Ngọc Lan bệnh viện, tiền t.h.u.ố.c men và chăm sóc đều do hai nhà Vương Tiểu Thúy và Vương Vĩnh Chính lo. Lưu Hiểu Mai mang đến 500 đồng, mua cho Lý Ngọc Lan ít đồ.
Trương Song Song đẩy tiền Lưu Hiểu Mai đưa: “Chị đưa đồ cho thì em nhận, chứ tiền thì thôi. Tổng cộng cũng tốn bao nhiêu.”
Vương Vĩnh Thuận bằng giọng trầm : “Song Song, em cứ nhận . Em cũng nhà cả , cả là tàn phế, Hiểu Mai . Mẹ ở đây, đều là nhờ Vĩnh Chính và chị cả chăm sóc. Giờ cuộc sống của chúng cũng hơn , đây cũng là chút tấm lòng của chúng . Em mà nhận, lòng sẽ yên.” “Mấy năm nay, vẫn luôn do các em chăm sóc. Anh cũng bản lĩnh hiếu thuận. Nếu chút tiền mà em còn khách khí với , thì thật sự còn mặt mũi nào chị em nữa.”