Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 532: Ban ngày chê tao béo, buổi tối lật qua lật lại
Cập nhật lúc: 2025-11-07 10:52:35
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lý Ngọc Lan Vương Vĩnh Chính bế kiểu công chúa xuống xe.
Xung quanh ồn ào cả lên. Giữa tiếng hò reo của , Lý Ngọc Lan ngượng ngùng đ.ấ.m cánh tay Vương Vĩnh Chính hai cái.
Vừa vững, Trương Xã Cúc chạy tới, “Ngọc Lan , cuối cùng cũng về . Bà một thời gian mà gặp, thấy quen gì cả.”
Lý Ngọc Lan chị em , mặt mày đều là ý , “ cũng nhớ . Nhớ từng ngọn cỏ cành cây, viên gạch mái ngói của 93. Nhớ từng một. Đây về thăm đây .”
Trương Xã Cúc nắm tay Lý Ngọc Lan về nhà, “Nhà bà dọn dẹp hết . Lát nữa qua bếp nhà lấy ít than qua, đốt lò lên. Năm nay nhà bà cũng than bánh. May mà nhà nhiều. Lát nữa bảo Vĩnh Chính mang mười mấy bánh than qua.”
“Đi , qua nhà uống nóng . Trời lạnh thế , uống xong, lò than nhà bà cũng cháy . Trong nhà lạnh nồi lạnh bếp, trưa nay qua nhà ăn hết.”
Nhìn bà ngoại tinh thần phấn chấn, nắm tay Trương Xã Cúc nhỏ, Tô An hình như chút hiểu tại đều ở bên cạnh mà bà ngoại vẫn luôn nhớ mong 93.
Bởi vì nơi lưu giữ cả cuộc đời và ký ức của bà. Gửi gắm cuộc sống quen thuộc và tình bạn của bà. Nơi là nơi bà và chồng sống cả đời, là nơi mấy đứa con của bà từ lúc bi bô tập , đến khi chạy khắp nơi, trưởng thành lập nghiệp.
Nơi hồi ức quý giá nhất cả đời bà.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Trương Xã Cúc và Vương Lợi Hoa vô cùng nhiệt tình. Vợ chồng Trương Thúy Hồng và Vương Đại Dân cũng tới kéo . Thịnh tình thể chối từ, trưa hôm đó Lý Ngọc Lan dắt díu cả nhà ăn cơm ở nhà Vương Lợi Hoa.
Ăn cơm xong, trong nhà liền bắt đầu bận rộn. Còn ít hàng xóm láng giềng qua giúp đỡ. Nhà mang cho mớ hành, nhà cho hai củ cải, thì vác bó củi tới, thì mang bát dưa muối.
Nhà Vương Tiểu Thúy xây xong, nhưng đồ đạc trong nhà đều là đồ cũ kỹ, vá víu. Cả ngày hôm đó dọn dẹp nghỉ ngơi. Ngày hôm , Tô An kéo thẳng lên huyện.
Biết Vương Vĩnh Chính lái xe tải lên huyện, A Nại, Vương Trường Nghĩa, và cả Vương Lợi Hoa dắt theo Vương Đại Dân đều tới ké xe, cùng lên huyện mua sắm đồ Tết.
Đến huyện, cả đoàn mua sắm một trận trò, còn mua ít thức ăn. Ngày 25 cuối năm, nhà Tô An một bữa tiệc tân gia đơn giản.
Bữa tiệc giúp Vương Tiểu Thúy nở mày nở mặt. Khách khứa về hết, Vương Tiểu Thúy với men say, lôi kéo tay hai em Tô An, Tô Bình, .
“An An, Bình Bình, các con thấy ánh mắt ghen tị của ? Các con họ khen ? Mẹ ngờ Vương Tiểu Thúy cũng ngày hôm nay.”
“Mẹ thấy khổ vì nữa, bởi vì các con. Nếu , vẫn bằng lòng chịu khổ như , vẫn bằng lòng gả cho Tô Kiến Quân, đó sinh các con.”
“Mẹ thích Tô Kiến Quân, mà vẫn của các con.”
Cả thôn 93 và các thôn xung quanh đều đồn rằng, nhà họ Vương phất lên .
Mà nhà họ Vương cũng cảm nhận rõ ràng sự nhiệt tình và thiện ý của . Những kẻ xa lúc sa cơ thất thế đây còn thấy nữa. Bây giờ, vây quanh họ đều là những dân làng, mặt mày tươi , khách sáo chào đón.
Mùng 2, Vương Tuyên Anh và Vương Tiểu Phân về chúc Tết.
Tô An ngủ dậy, sang nhà bà ngoại, còn cửa thấy tiếng của Trương Song Song và Vương Tiểu Thúy.
Trong đó còn xen lẫn tiếng quát mắng giận dỗi của Lý Ngọc Lan.
“Lớn từng , gì cũng dám ngoài. Không hổ .”
Vương Tiểu Phân giống như một kẻ chai sạn, “Con mà hổ, thì con ngày hôm nay ? Sớm nhà thằng Răng Sún ăn thịt .”
“Vốn dĩ là mà. Mẹ xem, lúc kết hôn là vì nó thích con, con thích nó ? Nếu hai đứa mà thành ?”
“Giờ con cái đầy đàn, nó với con là giờ chỉ còn tình , tình yêu. Đây là biến con thành nó ? Nó cần đối với con, chỉ con hầu hạ nó thôi!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-532-ban-ngay-che-tao-beo-buoi-toi-lat-qua-lat-lai.html.]
“Thế nó đối với con chỉ tình , nó là của con, con ngoài tìm kiếm tình yêu của , nó là thì ủng hộ con chứ?”
“Còn tình với con. Vậy tình yêu của nó ? Hóa nó tìm tình yêu với ai? Vừa chê con béo, tình yêu với con. Không tình yêu thì buổi tối đừng mà mò mẫm con! Ban ngày là tình , buổi tối thành tình yêu ? Ban ngày chê tao béo, buổi tối lật qua lật ?”
Trong phòng rộ lên tiếng .
Khóe miệng Tô An giật giật. Khó trách bà ngoại mắng. Dì út đúng là, cái gì cũng dám ngoài.
Tô An đẩy cửa bước .
“Dì út, năm mới vui vẻ.”
Vương Tiểu Phân mắt sáng lên, “Ui da, An An tới . Lại đây, đây sưởi ấm. Càng lớn càng xinh .”
“Đến đây, dì út cho cái lì xì. Học hành giỏi giang, mỗi ngày tiến bộ. Đừng chê ít nhé, ha ha ha.”
Tô An cũng khách khí, vươn tay nhận lì xì. Tục lệ ở 93, chỉ cần kết hôn thì vẫn là trẻ con. Các trưởng bối đều nhất trí cho rằng kết hôn đó của Tô An với Triệu Đại Hưng tính.
Không chỉ cô lì xì, mà trai cô cũng . Cậu mợ và bà ngoại hôm qua cho .
“Dì út, dượng út với mấy em ạ?”, Tô An xuống bên cạnh Vương Tiểu Phân, hỏi.
Vương Tiểu Phân đưa cốc Trương Song Song rót cho Tô An, “Răng Sún dắt bọn nhỏ sang nhà cả . Dì lát nữa qua .”
Vương Tiểu Phân và Vương Tiểu Thúy từ nhỏ tình cảm . Trương Song Song cũng là bạn . Ba tụ một chỗ, đúng là tha hồ bung lụa.
Tô An một lúc, cảm thấy ở đây các dì chuyện tự nhiên. Chắc là e dè cô, một cô gái kết hôn, nên ba chuyện cũng giữ kẽ hơn nhiều.
“Thôi, các dì cứ chơi. Chị Tuyên Anh chắc cũng về . Con qua nhà cả xem .”
Tô An chào về phía nhà Vương Vĩnh Thuận.
Vương Tuyên Anh đến . Lưu Hiểu Mai đang ôm một đứa bé mập mạp như quả bóng, khép miệng.
Lưu Hồng Dân mắt , xuống uống liền bếp.
Năm nay hẹn , mùng 2 hôm nay, mấy chị em đều về nhà Vương Vĩnh Thuận ăn cơm.
Vợ chồng Lưu Hiểu Mai năm ngoái kiếm tiền. Lúc nhà Tô An lên huyện mua sắm, cô cũng theo. Mua ít đồ ăn ngon, hàng Tết về.
Bốn chị em nhà họ Vương, ba ở thành phố A, ngày thường gặp cũng khó. Lần về Tết, Vương Tiểu Phân dắt con ở nhà đẻ ba ngày. Vương Tuyên Anh thì ở thẳng đến ngày bố chuẩn lên thành phố A mới về.
Mùng 8, lên thành phố A. Tô An chúc Tết thầy Ngụy, ông La, Sở Thục Ngọc. Sắp xếp công việc ở cửa hàng xong, cô liền chuẩn xuống Dương Thành để chuẩn khai giảng.
“Mẹ, cứ yên tâm . Con gọi điện cho thím Hầu . Lên xe ở đây, nửa đường cũng cần đổi xe. Đến nơi đó xuống xe còn đón. Mẹ còn lo gì nữa?” Tô An ngắt lời Vương Tiểu Thúy đang lải nhải, lên tàu.
Cô thò đầu cửa sổ, vẫy tay với đang tiễn , “Về , ngoài trời lạnh lắm. Mọi ở nhà cũng giữ gìn sức khỏe ~”
Bên lề đường ga tàu hỏa Dương Thành.
Tả Tổ Nghênh giơ một cái gương nhỏ, cầm cái lược nhỏ, ngừng vuốt keo lên tóc. Miệng nhai kẹo cao su, ngắm trái, ngắm , cảm thấy mị lực vô biên. Lúc mới chạy nhanh về phía cổng đón khách.