Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 530: Vợ chồng nghèo hèn trăm sự buồn

Cập nhật lúc: 2025-11-07 10:52:33
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tả Thượng Đảng đến bây giờ vẫn chịu thừa nhận sai lầm của .

 

Ông hiểu Hầu Lệ đang quậy cái gì. So với những cặp vợ chồng xung quanh, ông cảm thấy Hầu Lệ sống hạnh phúc, thậm chí phần lớn ở thị trấn nhỏ đều ghen tị với bà, mà ông cũng cho bà đủ thể diện và sự tôn trọng.

 

Bà và các con lo cơm ăn áo mặc, ông đúng giờ đưa tiền sinh hoạt phí. Dù cha ông khó bà, ông cũng về phía bà. Ông bao giờ cãi vã với bà. Hầu hết các ý kiến Hầu Lệ đưa , Tả Thượng Đảng phần lớn đều thuận theo.

 

Nhìn các cặp vợ chồng khác xung quanh, hễ ý là cái tát bay lên mặt. Ông còn bao giờ động đến một ngón tay của Hầu Lệ.

 

Ngoại trừ chuyện của Lục Nhã Tri, Tả Thượng Đảng thể tự tin một câu, ông với con cái.

 

Tả Thượng Đảng bao giờ cảm thấy ông và Lục Nhã Tri là sai trái. Họ chỉ là sinh nhầm thời đại. Ông và Lục Nhã Tri là tình yêu đích thực, mà tìm kiếm tình yêu đích thực của thì gì sai.

 

Cuối cùng, Tả Thượng Đảng, mệt mỏi cả về thể xác lẫn tinh thần, ngã quỵ.

 

Ban ngày cửu vạn, về nhà còn nấu cơm, dọn dẹp, chăm sóc Lục Nhã Tri. Ông ngã bệnh ngay tại nhà.

 

Lục Nhã Tri hoảng sợ, lóc tìm hàng xóm xung quanh, nhờ giúp đưa Tả Thượng Đảng đến bệnh viện.

 

Trời của bà như sập xuống. Cả đời bà đều sống dựa Tả Thượng Đảng. Bây giờ con trai mất, nếu Tả Thượng Đảng cũng mất, thì bà ?

 

Tiền, bà cần tiền. Ăn, uống, thứ đều cần tiền.

 

“Bệnh nhân ?”, bác sĩ Tả Thượng Đảng đang xe đẩy đưa , mở miệng hỏi.

 

Lục Nhã Tri kịp gì nước mắt chảy . Bác sĩ hỏi ba câu thì cả ba, “Đang lúc vo gạo nấu cơm, một tiếng ‘loảng xoảng’, chạy xem thì thấy ông ngã đất.”

 

“Trước đây bệnh gì ?”, bác sĩ hỏi.

 

Lục Nhã Tri lắc đầu, “ , hu hu hu, bác sĩ, ông nhất định cứu ông .”

 

Bất kể bác sĩ hỏi gì, Lục Nhã Tri cũng lắp bắp nên lời, chỉ bất lực rơi nước mắt.

 

Tả Thượng Đảng mơ mơ màng màng đ.á.n.h thức. Ông mở mắt , liền thấy Lục Nhã Tri mắt ngấn lệ.

 

Hắn đang định vươn tay an ủi Lục Nhã Tri, cô vốn nhát gan, ngã thế , chắc cô sợ lắm.

 

Lục Nhã Tri thấy Tả Thượng Đảng mở mắt, lập tức nắm lấy tay ông, vội vàng , “Thượng Đảng, Thượng Đảng, sổ tiết kiệm nhà ông cất ở ?”

 

“Ông mau cho sổ tiết kiệm ở , ông mau ...”

 

Lục Nhã Tri ngừng truy hỏi. Vừa bác sĩ bảo bà nộp viện phí, tiền bà căn bản đủ, chỉ thể nộp một phần.

 

Cả đời bao giờ lo sầu vì tiền. Đây là đầu tiên bà cảm nhận sự quẫn bách vì tiền ở nơi công cộng.

 

Những ánh mắt khác thường và lời xì xào bàn tán của càng yên, giống như bà tiếc tiền chịu cứu chồng .

 

Trước đây bà từng hỏi Tả Thượng Đảng về sổ tiết kiệm, nhưng Tả Thượng Đảng sợ bà tiêu tiền lung tung, đưa cho bà. Không tiền, bà mới cái khó khi tiền.

 

Tả Thượng Đảng như một cây gậy lớn đập đầu. Ông nông nỗi , Lục Nhã Tri những quan tâm đến cơ thể ông, mà câu đầu tiên khi thấy ông tỉnh là hỏi ông về sổ tiết kiệm, đòi tiền.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-530-vo-chong-ngheo-hen-tram-su-buon.html.]

Giống như sợ ông c.h.ế.t , sẽ mang cả sổ tiết kiệm theo .

 

Chỉ một ý niệm đó thôi, khí huyết công tâm, Tả Thượng Đảng ‘oa’ một tiếng, hộc một ngụm m.á.u bầm, cả lập tức nhẹ nhõm hẳn.

 

Theo đó là nỗi bi thương tột độ dâng lên lồng ngực. Một đàn ông bảy thước đường đường, bật nức nở.

 

Hắn rơi cảnh vợ con ly tán, nhà tan cửa nát thế , rốt cuộc là vì cái gì?

 

Chỉ vì phụ nữ mà ngay cả lúc sắp c.h.ế.t, vẫn ngừng đuổi theo đòi sổ tiết kiệm, Lục Nhã Tri ?

 

Nhìn Tả Thượng Đảng nôn một búng máu, Lục Nhã Tri thật sự hoảng sợ. Bà vết m.á.u bên mép giường và đất, vô thức lùi về một bước, đó cất giọng hét lên.

 

“Bác sĩ, cứu mạng! Mau tới đây! Ông hộc m.á.u , a a a a a ~”

 

Bác sĩ y tá tiếng hét chói tai của Lục Nhã Tri, vội vàng chạy tới.

 

Sau một hồi kiểm tra, bác sĩ sang an ủi Lục Nhã Tri đang lo lắng bất an bên cạnh, “Không . Nôn ngụm m.á.u là chuyện . Trước đây uất kết trong lòng, mệt mỏi quá độ, cơ thể, tâm lý, tinh thần đều quá tải...”

 

Tiễn bác sĩ , Lục Nhã Tri lúc mới mắt đỏ hoe tiến lên an ủi Tả Thượng Đảng, “Thượng Đảng, ông ngàn vạn chuyện gì nữa nhé. Nếu ông cũng mệnh hệ gì, sống đây?”

 

“Hu hu hu, bây giờ em chỉ còn ông thôi. Bác sĩ đây trong lòng ông quá nhiều tâm sự. Sao ông với em? Ông cứ nén trong lòng như , tự nén bệnh .”

 

“Còn nữa, bác sĩ ông quá mệt mỏi, cần nghỉ ngơi...”

 

Trước đây, Lục Nhã Tri rơi lệ sẽ chỉ Tả Thượng Đảng đau thắt tim gan, xót xa. bây giờ, tiếng thút thít đó, trong mắt chỉ là bực bội và mất kiên nhẫn.

 

“Được , còn c.h.ế.t, cô thể nín ? Tại uất kết, tại với cô? mà cô ngừng. , còn dỗ cô cả đêm. đủ mệt !”

 

Lục Nhã Tri kinh ngạc Tả Thượng Đảng. Tả Thượng Đảng mắng bà. Trước đây ông bao giờ nỡ mắng bà, ngay cả lớn tiếng với bà cũng nỡ.

 

“Cô bảo tâm sự thì với cô, cô ? Cô chỉ . Cô bảo đừng mệt mỏi như . ban ngày kiếm tiền, về nhà còn hầu hạ cô, thể mệt ? Nếu cô thật lòng thương , thì ít cũng để vất vả cả ngày về, một bữa cơm nóng hổi chứ.”

 

Từ lúc dọn khỏi Long Tường Phủ đến nay gần một năm, ông già trông thấy. Còn Lục Nhã Tri, tuy còn vẻ ưu nhã, tinh tế như , nhưng vẫn da trắng, mặt hồng hào. Vừa phụ nữ chịu mưa nắng, nuông chiều.

 

Nếu là bình thường, Tả Thượng Đảng thể sẽ dâng lên một cỗ tự hào, đây là phụ nữ ông nuôi.

 

bây giờ, Tả Thượng Đảng chỉ cảm thấy mệt. Tất cả thứ, đè nén ông đến thở nổi, hận thể ngủ một giấc tỉnh . Oái oăm , lúc , Lục Nhã Tri vẫn giữ bộ dạng ngây thơ, khờ dại.

 

cũng là phụ nữ cưng chiều bao nhiêu năm, nửa đời lẽ chỉ còn hai nương tựa . Tả Thượng Đảng kiên nhẫn giải thích rõ ràng tình hình mắt cho bà.

 

“Tiểu Nhã, chúng bây giờ giống như nữa. là ông chủ Tả ngày xưa. Chúng tiền. Cô thể giống như nữa. Nếu cô đổi, e là cũng gánh nổi.”

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

“Nay An mất. Nửa đời của chúng sẽ . Chúng cũng tính toán cho tương lai. Dù thể con nữa, ít nhất chúng cũng vạch kế hoạch cho tương lai...”

 

từng chịu khổ. Không ngoài kiếm tiền nuôi gia đình, nhưng việc nhà cô gánh vác chứ? cũng là , cũng bằng xương bằng thịt. bây giờ đang lấy mạng để nuôi cô, cô thấy ?” Giọng Tả Thượng Đảng trở nên sắc bén, thậm chí còn run rẩy.

 

Lục Nhã Tri thấy sự trách móc trong giọng của Tả Thượng Đảng, một cỗ oán khí dâng lên trong lòng.

 

Rõ ràng là ông sẽ hạnh phúc, là ông luôn miệng sẽ để chịu khổ. Đồ lừa đảo, đồ lừa đảo c.h.ế.t tiệt, tất cả đều là lừa gạt!

 

 

Loading...