Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 528: Khoan Thai, Lý Hồng Quyên làm chị dâu chúng ta thế nào?

Cập nhật lúc: 2025-11-07 10:52:31
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vương Tiểu Thúy Tô An hôm nay về nhà, cửa hàng cũng , sớm mua thức ăn, đun nước ở nhà chờ.

 

Lý Ngọc Lan và Trương Song Song cũng ở bên nhà Vương Tiểu Thúy. Mấy đứa nhỏ cũng nghỉ đông, chạy theo đám Vương Khang, Con Khỉ chơi khắp nơi, trừ giờ cơm, cơ bản là thấy .

 

Tô An còn đang ở ngoài đường, thấy Vương Tiểu Thúy thò đầu cửa, ngóng về phía đầu phố.

 

“Mẹ ~”

 

Tô Bình đang đạp xe ba gác mắt tinh, gào lên về phía Vương Tiểu Thúy.

 

Tiếng “Mẹ” giống như một tiếng kèn xung phong, khiến Vương Tiểu Thúy mắt sáng rực lên, tinh thần lập tức phấn chấn gấp trăm .

 

Cái cổ rụt và tấm lưng còng xuống vì lạnh lập tức duỗi thẳng .

 

“Ôi chao, về , về , mau nhà . San mặc ít thế lạnh ? Có mệt ? Đói ?”

 

Vương Tiểu Thúy hỏi liên hồi, đợi Nhậm San trả lời, lập tức kéo Tô An ngắm nghía, “Ôi chao, gầy . Nghe bên đó thức ăn giống bên , ăn quen ?”

 

Tô An cao 1 mét 6, Vương Tiểu Thúy cao 1 mét 78 kéo tay xoay một vòng, suýt nữa thì ngã nhào.

 

“Mẹ, nào thấy con cũng bảo gầy. Con đang mặc cái áo bông to đùng thế , gầy ?”

 

Vương Tiểu Thúy gắt lên, “Sao , cằm con nhọn kìa.”

 

Nhậm San thích bầu khí , “Thím, chị An An vốn dĩ cằm mà. Nếu mà , lúc đó mới đáng sợ, ha ha ha.”

 

Vương Tiểu Thúy lườm Nhậm San một cái, “Con còn . Thím con đó. Thím bảo , đừng xa một như . Lỡ chuyện gì thì dắt cả con cùng. Bị bắt cóc mất, thím ? Cứ thím Sáu suốt, hỏi thím lỡ con lạc thì , thím sắp ổng ồn c.h.ế.t .”

 

Nhậm San và Tô An mỗi ôm một cánh tay Vương Tiểu Thúy nhà, “Có đầu khỏi nhà , thím lo gì? Vả con tâm cơ lắm, bình thường lừa con , con lừa thì còn . Mà lỡ lạc thật, con cũng sẽ chạy về tìm .”

 

“Nếu gặp , nhốt con thì ?”

 

“Vậy thì g.i.ế.c hết , đốt nhà bọn họ chạy về!”

 

Vương Tiểu Thúy bộ dạng khoa trương của Nhậm San chọc , “Ha ha ha ha ~ vớ vẩn.”

 

Trong phòng, Lý Ngọc Lan nhanh chân vén tấm rèm cửa dày cộp, “Ôi chao, cuối cùng cũng về . Khoan Thai, lạnh cóng ? Mau lên, bà ngoại rót nước ấm cho, ấm tay, che tai . Giày ướt ?”

 

Tô An hết nổi với sự thiên vị hề che giấu , “Bà ngoại, rốt cuộc là con với Nhậm San trai từ phương Nam về ?”

 

“Bây giờ bà thiên vị đến mức thèm che giấu luôn. Con xa nhà nửa năm, bà nhớ con chút nào ?”

 

Bà cụ dỗi, “Nói bậy. Ta chỗ nào nhớ con. Biết con lúc nào gọi điện về, cả ngày ở cửa phòng con, chỉ để chờ điện thoại của con, với con vài câu.”

 

“Mau , giày ướt ? Đi xe mệt ? Mau đến bên bếp lò nướng , bà ngoại rót nước ấm. Rửa tay rửa mặt , mợ con nấu canh vịt hầm măng đông .”

 

Tô An và Nhậm San ăn cơm xong liền xách quần áo nhà tắm công cộng.

 

Thời tiết ấm áp thì thể tắm ở nhà, nhưng mùa đông khắc nghiệt thế , cơ bản đều nhà tắm công cộng. Tắm ở nhà là tắm thật nhanh, khi tắm một nửa thì thùng nước lạnh ngắt, lỡ may, tắm xong cảm.

 

Ngồi tàu ba ngày hai đêm, lúc lên xe ở phương Nam còn ấm áp, mồ hôi nhễ nhại, cộng thêm tàu chen chúc, cả mùi. Nếu kỳ cọ một trận cho sạch sẽ thì thể thoải mái .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-528-khoan-thai-ly-hong-quyen-lam-chi-dau-chung-ta-the-nao.html.]

 

Lúc tắm rửa, Tô An liền bóng gió với Nhậm San về chuyện hôn sự của trai.

 

“Khoan Thai, em với trai cùng tiễn chị xuống phía Nam, lúc tàu hỏa gặp đồng chí Lý Hồng Quyên, em còn nhớ ?”

 

Nhậm San hồi tưởng một chút. Dáng mập, thích ăn vặt, ánh mắt trong sáng, tính tình vẻ nhút nhát. Vừa kiểu con gái ngoan ngoãn cha , trưởng bối bảo bọc kỹ.

 

“Vâng, em nhớ . Là một đồng chí nhiệt tình, đơn thuần.”

 

“Em thấy cô thế nào?”

 

Nhậm San sững một chút, “Thế nào là ạ? Em với cô quen , thế nào. xem cái cách chuyện nhỏ nhẹ đó, đúng là một cô gái đơn giản.”

 

Tô An , “Ông Thái giới thiệu cô cho trai, em thấy cô chị dâu của chúng thế nào?”

 

Dáng Nhậm San khựng , một lúc lâu mới đầu Tô An, “Chị dâu?”

 

Tô An gật đầu, “Ừm, trai năm nay 23 . Tô Vạn nhà Tô Kiến Quốc còn nhỏ hơn trai một tuổi mà con trai hơn hai tuổi .”

 

“Bây giờ thứ trong nhà đều đang lên, trai cũng đến lúc suy nghĩ chuyện đại sự cả đời. Ông Thái cũng là lòng , hơn nữa chị thấy đồng chí Lý Hồng Quyên và trai chắc chắn sẽ hợp . Cô thích ăn, trai thích . Cả hai đều tính tình đơn giản, vô tư.”

 

“Trước đây ông Thái hỏi chị, chị vẫn trả lời. Lần về, chị nghĩ là sắp xếp cho trai và Lý Hồng Quyên xem mắt. Nếu bên cô đồng ý, hai cũng hợp ...”

 

“Chị An An!”

 

Nhậm San ngắt lời Tô An, “Anh mới 23, cần vội ?”

 

Tô An vẫn bình tĩnh, “23 thì vội, nhưng trai giống khác, đúng ? Nếu lớn tuổi hơn, sẽ càng khó tìm. Cưới chị dâu về sớm, bà ngoại và cũng thể an tâm. Sau sinh cháu trai cháu gái, chúng chăm sóc, chờ đứa bé lớn một chút là thể gánh vác gia đình, cuộc đời trai cũng coi như viên mãn.”

 

“Chúng tuy là em ruột, nhưng cũng thể ở bên cả đời. Mẹ và bà ngoại cũng ngày già . Anh trai nên gia đình và con cái của riêng . Như , lúc chúng ở bên cạnh, mới cô đơn.”

 

Nhậm San ngốc, cô lập tức hiểu ý của Tô An.

 

Chị An An thông minh, mà phủ nhận nữa thì cũng ý nghĩa gì.

 

đầu, đối diện với ánh mắt của Tô An, “Chị An An, sẽ cô đơn . Em sẽ luôn ở bên !”

 

Cái khăn lông Tô An đang dùng để lau cánh tay dừng . Cô ngờ Nhậm San trực tiếp thẳng như .

 

“Khoan Thai, em em đang ?”

 

Đôi mắt Nhậm San sáng, “Em . Nếu một phụ nữ xa lạ nào đó đời đều thể, tại thể là em? Chị mà, em đời . Em sẽ để bất kỳ ai tổn thương , và em cũng sẽ bao giờ hại .”

 

Tô An nghiêm túc Nhậm San, “Em đang ? Không chuyện khác, em và trai vốn dĩ ở cùng một tầng thế giới.”

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

“Khoan Thai, tuy chúng sống trong cùng một thế giới, nhưng chúng thừa nhận, tầm cao của mỗi là khác . Em và trai nếu thật sự ở bên , thế giới của hai em bình đẳng. Em ở bên trai là em chịu thiệt, trai ở bên em là trèo cao. Cả hai đều sẽ mệt mỏi!”

 

“Chị đây em sống vất vả. Như em , em cảm nhận nhiều ấm và thiện ý đời . Em đang nhầm lẫn sự cảm mến, sự ỷ với tình yêu.”

 

mà Khoan Thai, em bây giờ còn nhỏ. Chờ em trưởng thành, em sẽ , chỉ ‘kỳ phùng địch thủ’ mới là cùng tiến về phía . Thế giới em thấy sẽ rộng lớn hơn, em gặp sẽ ưu tú hơn. Còn trai, năng lực ngang hàng với em. Em sẽ nhanh, còn dùng hết sức lực cũng thể đuổi kịp bước chân của em.”

 

 

Loading...