Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 490: Đòn cuối cùng
Cập nhật lúc: 2025-11-07 10:51:06
Lượt xem: 22
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngày hôm , Lục Kim An dậy từ sáng sớm. Hắn đưa Ngải Tiểu Thanh đến nhà họ Ngải thăm hỏi.
Ngải Tiểu Thanh đội mũ, trong lòng vô cùng miễn cưỡng.
“Anh Kim An, Ngải gia thể chào đón chúng chứ? Hay là chúng đừng . Anh quên , đây chúng ...”
Lục Kim An ôn hòa : “Tiểu Thanh, đây giữa em và họ hiểu lầm, gỡ bỏ là thôi. Hơn nữa em ở Ngải gia bao nhiêu năm, Cục trưởng Ngải và dì Trần thương em thế nào, đều thấy cả. Chẳng qua là họ hạ xuống thôi, chứ trong lòng vẫn thương em lắm.”
Thấy Ngải Tiểu Thanh , Lục Kim An cũng giấu nữa: “Tiểu Thanh, thật với em. Vào lúc chúng khó khăn nhất, chính là dì Trần đến tìm giúp chúng . Dì nỡ em chịu khổ, nhưng sợ đây căng quá, em trong lòng chấp nhận, nên mới bảo tạm thời đừng cho em . Công việc cảnh sát của chính là Cục trưởng Ngải sắp xếp.”
“Ngay cả lúc em viện, dì cũng đến thăm hai . Cả Cục trưởng Ngải cũng đến một . Anh cho em , nhanh thôi thể trở về chính thức. Có Cục trưởng Ngải ở nâng đỡ, thăng quan tiến chức là chuyện sớm muộn.”
“Lần trở về, em tuyệt đối đừng hỏng chuyện. Dì Trần vất vả lắm mới thông Cục trưởng Ngải. Lần chính là cơ hội để chúng hòa giải với Cục trưởng Ngải.”
“Lát nữa em cứ ngoan ngoãn nhận , miệng ngọt một chút, là một nhà. Trước đây em ở Ngải gia thế nào, chúng vẫn sẽ như thế...”
Đã lâu Lục Kim An vẻ mặt hăng hái như .
Ngải Tiểu Thanh bộ dạng vui vẻ của Lục Kim An, trong lòng dâng lên nỗi bất an.
“Anh Kim An, ? bệnh của em còn khỏi hẳn. Anh thể ở nhà với em thêm một thời gian nữa ?”
Lục Kim An sững sờ: “Tiểu Thanh, bác sĩ tình trạng của em tiếp theo chỉ cần tĩnh dưỡng cho , mỗi tháng đúng giờ tiêm, uống thuốc, sẽ vấn đề gì lớn.”
“Anh em bây giờ sợ hãi, ỷ . chúng cũng sống chứ. Anh thể cứ ở nhà bầu bạn với em mãi . Chúng cũng thể cứ trông chờ khác. Sau em hóa trị còn tốn ít tiền. Hơn nữa, đàn ông lúc lấy sự nghiệp trọng. Anh cũng thể cứ ở nhà trông em, gì cả, đúng ?”
Trong lòng Ngải Tiểu Thanh dâng lên một nỗi hoảng sợ thể giải thích: “Anh Kim An, em đến Ngải gia, em chỉ ở bên . Em , đừng rời xa em...”
Nhớ bộ dạng điên cuồng của Trần A Như khi cô Ngải Tiểu Lan trọng thương, Ngải Tiểu Thanh vô cùng kháng cự: “Em , em ! Trần A Như sẽ tha thứ cho em! Bà chắc chắn đang gài bẫy , bà hận thể g.i.ế.c em. Chúng chuyện động trời như , bà thể tha thứ cho chúng ?”
“Trước đây họ đối với em, là vì em giá trị lợi dụng. Em thể mang giá trị cảm xúc cho họ, em xinh , còn thể dùng để liên hôn. Họ đối với em, cũng là để thể hiện sự lương thiện của họ bên ngoài. Em đưa cũng họ nở mày nở mặt. Bây giờ thì ? Những thứ đó đều còn, họ thể tiếp tục đối với em ?” Ngải Tiểu Thanh lớn tiếng gào thét.
Lục Kim An tức giận: “Em bậy bạ gì đó? Sao tâm tư của em hẹp hòi như ? Sao cứ tin khác với ? Bây giờ đối với em càng thể hiện sự lương thiện của họ ?”
“Với , chúng gì? Chuyện của Ngải Tiểu Lan, đó chỉ là hiểu lầm, hiểu lầm, ? Công an điều tra , chứng minh chúng vô tội. Nếu thể thả ?”
Ngải Tiểu Thanh Lục Kim An rống một trận, cũng dần bình tĩnh .
Cô đưa tay lên sờ mặt một cách vô lực, thầm nghĩ:
Có Ngải Tiểu Lan trở về ? Họ Ngải Tiểu Lan gì , cho nên trong lòng áy náy, bồi thường cho ?
Nghĩ đến đây, mắt cô sáng lên.
Nhất định là như , nhất định là con khốn Ngải Tiểu Lan đó trở về, bọn họ mua chuộc .
Hai đến nhà họ Ngải, trong nhà chỉ một Trần A Như.
Lục Kim An chút thất vọng. Hắn còn tưởng thể cùng Ngải Thừa Bằng bàn luận chút công việc. Mấy hôm nay chuẩn vài kiến nghị, thể hiện bản thật , ngờ ông ở nhà.
Trần A Như như suy nghĩ của , giải thích: “Chú cháu trong cục công vụ bận rộn, nhiều việc đều tự xử lý. Các cháu ở trong ngành nên hiểu, ở đây chia phe phái, đều phe cánh riêng. Cho nên, vẫn là bồi dưỡng của thì hơn.”
Lời lọt tai Lục Kim An, chính là Ngải Thừa Bằng bồi dưỡng thành một nhà, tâm phúc.
Ngải Tiểu Thanh rụt rè, Lục Kim An âm thầm huých mấy cái, lúc mới lên tiếng: “Dì, đây là cháu hiểu chuyện, dì tức giận.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-490-don-cuoi-cung.html.]
Trần A Như ngắt lời cô : “Chuyện nhắc nữa, chúng về . À đúng , bệnh của cháu kiểm soát chứ? Tiểu Lục đối với cháu ? Nếu nó đối xử , cháu cứ về với dì, dì bảo chú cháu chủ cho.”
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
“ , cháu phòng với dì, dì vài lời riêng với cháu.”
“Tiểu Lục, cháu đây chờ một lát nhé.” Trần A Như áy náy .
Ngải Tiểu Thanh Lục Kim An.
Lục Kim An vội đẩy cô : “Mau . Chắc là dì lời tâm sự với em đấy.”
Ngải Tiểu Thanh theo Trần A Như phòng. Lòng cô thấp thỏm, bất an thể giải thích: “Dì... Dì...”
Trần A Như lưng về phía cô : “Tiểu Lan mất , cháu ?”
Ngải Tiểu Thanh da đầu tê rần, cổ họng nghẹn : “Hả?”
Trần A Như đầu , trong mắt là hận ý: “Cháu nó trải qua những gì ? Mấy ngày nay cháu sống lắm đúng ? Hóa trị dễ chịu nhỉ? Cháu bây... giờ chỉ Lục Kim An, cháu xem, nếu như nó cũng cần cháu nữa, cháu sẽ thế nào?”
Ngải Tiểu Thanh cả run rẩy, cô khàn giọng hỏi: “Bà... căn bản tha thứ cho ! Bà là cố ý! Bà cướp luôn cả Kim An của ? Bà c.h.ế.t?”
“Không, thể để bà đạt mục đích! Anh Kim An sẽ bỏ rơi !” Ngải Tiểu Thanh dám thẳng đôi mắt đầy hận thù của Trần A Như, sợ hãi xoay bỏ chạy.
“Anh Kim An, Kim An, chúng mau! Chúng cần công việc của họ, cần họ đề bạt! Bọn họ đều là lừa đảo! Em rời xa em ~”
Trần A Như từ trong phòng , khuôn mặt còn vẻ nhiệt tình lúc đón Lục Kim An cửa: “Tiểu Lục, hai . Dì vốn nghĩ cháu là hạt giống , nhưng Tiểu Thanh cháu dính mối quan hệ của Ngải gia. Nó cảm thấy chúng sẽ hại nó. Sau , việc của nó, chúng đều quan tâm nữa. Ngày mai dì sẽ đăng báo, Ngải gia và nó, đoạn tuyệt quan hệ!”
Đầu óc Lục Kim An trống rỗng. Tại mới một lúc, mà lập tức đổi thái độ? “Không , dì Trần, dì và Tiểu Thanh hiểu lầm gì ? Chúng thể giải thích.”
Trần A Như nữa, lạnh giọng quát: “Mau ngoài! Sau đừng bao giờ đến nữa!!!”
“Nhớ kỹ, Ngải gia và Ngải Tiểu Thanh, cắt đứt , còn quan hệ gì nữa!!”
Ngải Tiểu Thanh hiểu dụng ý của Trần A Như, dùng khuỷu tay kéo Lục Kim An . Trần A Như cũng tiến lên xô đẩy hai . Rất nhanh, cả hai đẩy ngoài cửa. Trần A Như loảng xoảng một tiếng, đóng sầm cửa .
Lục Kim An kích động đập cửa: “Dì Trần! Dì Trần! Dì con giải thích!”
mặc kệ gõ cửa thế nào, bên trong cũng tiếng trả lời.
Ngải Tiểu Thanh kéo Lục Kim An: “Anh Kim An, chúng mau, bọn họ ý ! Bọn họ chính là thấy em sống , nên chia rẽ chúng . Em sẽ để họ như ý!”
Lục Kim An cảm thấy đầu bắt đầu căng , đau nhức. Hắn mơ màng theo Ngải Tiểu Thanh về nhà. Dọc đường, Ngải Tiểu Thanh vẫn luôn lải nhải ngừng, khiến cơn cáu kỉnh trong lòng càng thêm thể kiểm soát.
“Anh Kim An, bọn họ ý , đừng tin họ. Em bây... giờ chỉ , tuyệt đối đừng bỏ rơi em....”
Lục Kim An cảm thấy một cục tức nghẹn ở cổ họng, như nghẹt thở. Hắn mặt âm trầm, thất thần theo Ngải Tiểu Thanh. Nếu kỹ, trong ánh mắt Ngải Tiểu Thanh, là hận ý.
“Anh Kim An, em chỉ ở bên em, em . Bọn họ chắc chắn là chia rẽ chúng ....”
Lục Kim An âm trầm mở miệng: “Cho nên, em từ chối công việc họ sắp xếp cho , còn cùng họ cắt đứt quan hệ, chính là vì xa ?”
Ngải Tiểu Thanh bắt đầu nức nở: “Anh Kim An, em chỉ . Anh nhiều chuyện nhớ , căn bản hiểu..... A.... Ách.....”
Lục Kim An đợi Ngải Tiểu Thanh xong, đột nhiên xông lên bóp cổ cô : “Anh hiểu, em hiểu ? Em thời gian hèn nhát, thống khổ bao nhiêu ? Anh đưa em chữa trị, chạy đôn chạy đáo vì em, tất cả tiền của đều em moi rỗng. Mẹ cũng đoạn tuyệt quan hệ với . Em hành hạ bộ dạng gì? Bây giờ em bắt Ngải gia cắt đứt quan hệ với em!!!!!!”