Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 481: Liên lụy cả nhà
Cập nhật lúc: 2025-11-07 10:50:34
Lượt xem: 19
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong nhà Hoàng Tế Muội, đều mặt. Hoàng Tế Muội ở phòng khách cúi đầu lau nước mắt, Lưu Quốc Trân mắt cũng hoe đỏ. Lưu Quốc Mậu một xổm bên ngạch cửa, thất thần đang nghĩ gì.
Tuy chị gặp kẻ gì, chị cũng là hại, chị như , nhưng vẫn khỏi phiền lòng.
Hắn cũng còn trẻ, vì chuyện của cha mà đường hôn sự vốn gian nan.
Đối tượng là Trần Mong Mong, điều kiện tệ, là công nhân chính thức của nhà máy, nhà hai trai, một chị gái. Nói thật, với điều kiện của Lưu Quốc Mậu, đến với Trần Mong Mong, ý trèo cao nhà họ Trần, nhưng chịu nổi là do chính Trần Mong Mong ưng .
Cô bênh vực Lưu Quốc Mậu, năn nỉ ỉ ôi thuyết phục cha trong nhà, đồng ý chuyện của hai . Không ngờ, bên Lưu Quốc Quyên xảy chuyện.
Vừa , Lưu Quốc Mậu Hoàng Tế Muội thúc giục, vội vàng chạy tìm Trần Mong Mong giải thích, Trần Mong Mong liền xả cho một tràng.
“Cái gì gọi là chuyện của chị là chuyện của chị ? Sao chị ảnh hưởng đến chúng ?”
“Chị một dắt theo hai đứa con nhỏ như , trong nhà cũng đàn ông, việc gì cũng đều tìm .”
“Biết hôm nay nửa đêm con ốm, lôi từ trong chăn của mất, ngày mai chuyện gì gọi .”
“Lưu Quốc Mậu, hiểu cho rõ, gả cho là cùng kết hôn sinh con. Tình huống của chị như , sẽ cứ dây dưa mãi với gia đình chúng . Không xa, ngay như Tuệ Tuệ bây giờ là đang trông ?”
“Mẹ mà trông, chị thể kiếm tiền ? Sau trông cho chị hai đứa nhỏ như , đến lúc m.a.n.g t.h.a.i sinh con thì ? Con của chúng ai chăm?”
“Được, nếu chị ảnh hưởng đến chúng , chỉ cần đảm bảo, chuyện của chị , đều quan tâm. Nhà , sẽ lo liệu, chúng vẫn kết hôn như thường.”
Lưu Quốc Mậu há miệng, nhưng cuối cùng vẫn thể thốt lời đảm bảo đó.
Hắn thể bỏ mặc chị cả ? Hắn lớn lên lưng chị cả. Chị nông nỗi , nếu ngay cả nhà đẻ cũng bỏ mặc, chẳng là ép chị tìm c.h.ế.t ?
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Trần Mong Mong chằm chằm Lưu Quốc Mậu, thấy lên tiếng, trong lòng cũng hiểu , loảng xoảng một tiếng, cô đóng sầm cửa .
Lưu Quốc Mậu về đến nhà, tin chị cả tự sát, trong lòng càng thêm rối bời.
Tô An còn tới cửa, thấy Lưu Quốc Mậu cúi đầu ngạch cửa.
“Quốc Mậu.”
Lưu Quốc Mậu ngẩng đầu: “An An đến .”
Tô An hất cằm về phía trong phòng: “Chị ?”
Lưu Quốc Mậu trong lòng cũng đang bực bội: “Nằm trong nhà đấy, gì cũng , tức đến phát . Thật trong đầu chị nghĩ gì, xảy chuyện như , chỉ trốn tránh, chỉ nghĩ đến c.h.ế.t cho xong, cũng nghĩ xem chúng , những , ? Cũng nghĩ hai đứa nhỏ ?”
“Chị tưởng c.h.ế.t là sẽ liên lụy đến chúng , nhưng chị nghĩ tới, và Quốc Trân mà dắt theo hai đứa nhỏ như , khi còn khó khăn hơn bây giờ.”
Lưu Quốc Mậu nhớ tới đống chuyện phiền lòng trong nhà, giọng cũng mang theo tiếng nấc nghẹn.
Hắn là đàn ông duy nhất trong nhà, chuyện của chị gái, chắc chắn thể bỏ mặc. Vậy là và Mong Mong, lẽ là hết duyên phận .
Lưu Quốc Mậu cúi đầu, che giấu cảm xúc trong mắt, thầm nghĩ, lẽ là do cha nhiều chuyện thất đức, bây giờ báo ứng lên con cái.
Rõ ràng cuộc sống gia đình sắp khá lên , bây giờ rơi cảnh .
Tô An an ủi: “Đừng nghĩ nhiều quá, thuyền đến đầu cầu ắt sẽ thẳng, gì to tát cả. Cùng lắm thì coi như Đường Văn Hào c.h.ế.t , chị Quyên Tử ở nuôi hai đứa con thôi.”
Nói xong, cô bên trong.
Lưu Quốc Quyên Hoàng Tế Muội tát cho hai cái, mắng cho một trận, xem như cũng tỉnh táo . Lúc còn mặt mũi nào gặp ai, cô đóng cửa trong phòng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-481-lien-luy-ca-nha.html.]
Lưu Quốc Trân trông Tuệ Tuệ, chăm đứa bé mới sinh, bận tối tăm mặt mũi.
Hoàng Tế Muội bên bàn lau nước mắt, hối hận đến xanh cả ruột. Nếu mấy lời đó, đúng lúc Trần Mong Mong , cũng sẽ hỏng hôn sự của con trai nông nỗi .
Chuyện con Quyên Tử nhà bà nông nỗi , bà cũng trách nhiệm lớn. Quyên Tử còn trẻ, trải sự đời, nhưng bà còn trẻ nữa.
Nhà tình cảnh như , lúc bà đề phòng chút nào?
Cả đời bà Lưu Song Lộc và Thôi Nguyên Phượng đè nén khổ sở. Sau Lưu Song Lộc bắt , tuy đều bà cũng là hại, nhưng nhà bà vẫn chỉ trỏ, coi thường.
Lại thêm đứa con gái ly hôn dắt theo Tuệ Tuệ, ít nhiều cũng .
Kết quả là, khi Quyên Tử tìm một rể điều kiện , bà liền mừng như bắt vàng, cảm thấy cuối cùng cũng thể ngẩng cao đầu, ưỡn n.g.ự.c sống.
Bà chỉ mải ưỡn cái lưng còng bao năm, chỉ mải khoe khoang đắc ý.
Bà cảm thấy nhà hạ thấp xuống tận bùn đen, chắc sẽ còn ai đến tính kế nữa.
Kết quả bây giờ nông nỗi .
Thằng Quốc Mậu nhà bà, vất vả lắm mới cha Trần Mong Mong gật đầu, rõ ràng còn mấy tháng nữa là cưới, bây giờ thành thế .
Còn con Quyên Tử đáng thương của bà, đây?
Nghĩ đến đứa con gái lớn khổ mệnh của , trong lòng bà giận, thương, oán.
Tô An một vòng, thấy trong nhà hỗn loạn, cô tùy tiện an ủi vài câu rời .
Bây giờ quan trọng nhất là tìm Đường Văn Hào. Bên con cũng sinh cho , dù thế nào cũng một thái độ chứ?
Sao thể cứ thế trốn biệt tăm?
Trước đây cô từng thấy Đường Văn Hào gọi điện thoại ở bệnh viện, còn hỏi thăm chị gái ở phòng thông tin.
Chị gái đó địa chỉ là: “Quý Bá Quân, phân xưởng X, nhà máy dệt thành phố G.”
Tô An về phía bưu cục. Cô gọi một cú điện thoại thử xem tìm .
Không đến việc Hoàng Tế Muội vẫn luôn qua thiết với nhà , mà Lưu Quốc Quyên và Lưu Quốc Trân việc ở cửa hàng của cô cũng chăm chỉ, thật thà.
Giúp chút nào, cô sẽ giúp một chút.
lúc Tô An đến bưu cục, thì hết giờ việc.
Không còn cách nào khác, cô đành về , nghĩ bụng để mai tính.
Ngày hôm , Tô An đến bưu cục từ sáng sớm, tra cứu hồi lâu, gọi điện thoại đến nhà máy dệt thành phố G.
Không là do đường dây bên đó bận , gọi mấy đều thất bại.
Mãi đến thứ tư, bên mới một giọng trẻ tuổi vang lên: “Xin chào, đây là phòng thông tin nhà máy dệt thành phố G.”
Tô An lập tức thăm dò: “Xin chào, là đồng nghiệp của Đường Văn Hào ở nhà máy XX thành phố A. việc tìm Quý Bá Quân ở phân xưởng X của các .”
Bên hình như đang dùng sổ ghi chép: “Là Quý Bá Quân ở phân xưởng X đúng ạ?”
Tô An giọng kiên định: “ , Quý Bá Quân.”