Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 479: Con đã sinh, Đường Văn Hào không xuất hiện
Cập nhật lúc: 2025-11-07 10:50:32
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc Tô An và chị Mãn Hà tìm đến, Hoàng Tế Muội và Lưu Quốc Trân đang ở hành lang nhỏ giọng cãi vã gì đó.
Chị Mãn Hà thấy Lưu Quốc Trân từ xa, liền vẫy tay: “Quốc Trân? Quốc Trân ~”
Lưu Quốc Trân , thấy Tô An và chị Mãn Hà, vội hiệu cho : “Thôi, đừng nữa.”
“Thím Hoàng, chị Quyên Tử sinh ạ?”, Tô An tới, hỏi Hoàng Tế Muội.
Hoàng Tế Muội nặn một nụ : “Sinh , sinh , sinh một cô con gái mập mạp.”
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Đây là đầu tiên chị Mãn Hà gặp Hoàng Tế Muội: “Chào thím, là đồng nghiệp của Quốc Quyên và Quốc Trân, thím cứ gọi là A Hà.”
Chị Mãn Hà đưa giỏ trái cây và hai bộ quần áo lót tay cho Hoàng Tế Muội.
Hoàng Tế Muội gật đầu: “Có lòng quá, lòng quá. thường Quyên Tử với Quốc Trân nhắc đến cô, một chị chăm lo cho chúng nó.”
Chị Mãn Hà khách khí: “Nên mà thím. À, chị Quyên Tử ạ?”
Hoàng Tế Muội dẫn hai phòng bệnh: “Đứa bé nuôi , to, mà khung xương con Quyên thì nhỏ, lúc sinh vất vả, bác sĩ cả trong lẫn ngoài đều rách.”
Tô An và chị Mãn Hà theo Hoàng Tế Muội đến bên giường bệnh. Lưu Quốc Quyên tiếng bước chân, mở mắt cửa. Thấy là Tô An và chị Mãn Hà, ánh mắt cô lập tức ảm đạm .
Rất nhanh, cô cố gượng tinh thần chào hai : “An An, chị Mãn Hà.”
Tô An lên giường, một "cái bọc hoa" quấn kỹ càng đặt bên cạnh Lưu Quốc Quyên.
“Chúc mừng nhé. Chà, trông cứng cáp thật.”
“Con trai con gái ?”
Nét mặt Lưu Quốc Quyên thoáng vẻ u buồn: “Là con gái.”
Chị Mãn Hà cũng "cái bọc hoa": “Ui chà, sinh cô con gái rượu .”
Lưu Quốc Quyên con gái đang chị Mãn Hà bế trong tay, nặn một nụ yếu ớt: “Vất vả hơn lúc sinh Tuệ Tuệ nhiều. Cũng may là con .”
Hoàng Tế Muội cất đồ hai mang đến, sang hỏi: “Đến giờ nấu cơm tối . An An, A Hà, hai đứa lát nữa qua nhà thím ăn cơm luôn nhé. Để Quốc Trân ở đây trông một lát, thím dắt Tuệ Tuệ về nấu cơm. An An nhà thím , lát con dẫn Hà đồng chí qua .”
Chị Mãn Hà liên tục xua tay: “Không cần thím, lát nữa còn việc. Với nhà thím giờ đang bận rộn, đừng phiền phức như .”
Tô An ý của Hoàng Tế Muội. Thứ nhất là lịch sự, thứ hai là trời sắp tối, bà về nấu cơm, nhưng và chị Mãn Hà đến, bà ngại về.
“Thím, bọn cháu ăn , chờ chị Quốc Quyên khỏe tính . Thím cứ về lo việc , Tuệ Tuệ chắc cũng đói . Chị Quốc Quyên vất vả như , cũng cần ăn gì đó cho sức.”
Hoàng Tế Muội bế Tuệ Tuệ lên: “Vậy thôi nhé, ngại quá. Quốc Trân, con ở đây chăm chị nhé, đưa Tuệ Tuệ về nấu cơm .”
Lưu Quốc Trân thất thần gật đầu: “Vâng, đưa Tuệ Tuệ về , con tiễn hai xuống lầu.”
Nhìn và em gái rời , Lưu Quốc Quyên rốt cuộc kìm nén nữa, úp mặt chăn bắt đầu thút thít.
Chị Mãn Hà và Tô An , vẻ mặt đầy thắc mắc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-479-con-da-sinh-duong-van-hao-khong-xuat-hien.html.]
“Quyên Tử, em? Mới sinh xong, , kẻo hỏng mắt.”
Tô An cũng khuyên: “ , chuyện mà, em ?”
Lưu Quốc Quyên dùng chăn lau nước mắt, giọng khản đặc: “Anh Văn Hào... đến giờ vẫn thấy mặt. Chị Mãn Hà, chị xem em sinh con gái, nên thích ?”
Lúc cô sinh Tuệ Tuệ, vì là con gái nên chẳng ai thèm ngó ngàng. Sau đó cũng vì chuyện mà bỏ rơi. Nếu Đường Văn Hào cũng giống như cha của Tuệ Tuệ, chỉ con trai, thì cô ?
Nghĩ đến đây, Lưu Quốc Quyên cảm thấy hoảng sợ tột độ. Tại vô dụng như , tại sinh con gái? Nếu sinh con trai, Văn Hào chắc chắn sẽ cả ngày thèm đến, đúng ?
Cô đau lòng đứa con trong vòng tay chị Mãn Hà. Đứa bé và Tuệ Tuệ đều khổ mệnh, khi một vô dụng như .
Chị Mãn Hà trong lòng "lộp bộp" một tiếng.
“Quyên Tử, là đồng chí Đường bên vẫn nhận tin?”
Tô An cũng khuyên: “Con trai con gái một em quyết định . Hơn nữa, con gái cũng là m.á.u mủ của mà. Biết , hôm nay việc gì đột xuất thì ?”
Chị Mãn Hà gật đầu: “ , bấy lâu nay, coi trọng em và con thế nào, bọn chị đều thấy cả. Ngày thường xem cách đối xử với Tuệ Tuệ, cũng giống kiểu trọng nam khinh nữ.”
“Hơn nữa cũng còn trẻ, đây là giọt m.á.u đầu tiên của . Đổi là bất kỳ ai, ở tuổi đó mới cha, bất kể là trai gái, trong lòng đều vui mừng chứ.”
Tô An hùa theo chị Mãn Hà: “Em đừng nghĩ nhiều nữa, cứ nghĩ theo chiều hướng như ? Cứ an tâm dưỡng bệnh , thật sự là việc gì đó.”
Miệng thì khuyên , nhưng trong lòng Tô An và chị Mãn Hà đều chút lo lắng.
Lưu Quốc Quyên còn từng về nhà trai, cũng đăng ký kết hôn. Điều thực sự một chút đảm bảo nào cho cô.
Trước đây Tô An và chị Mãn Hà đều khuyên cô, nhưng Lưu Quốc Quyên một lòng một với Đường Văn Hào, cả ngày chìm đắm trong hạnh phúc, một chút cảnh giác, cũng chẳng coi lời nhắc nhở của hai gì.
Sau Tô An ít đến cửa hàng, việc riêng cũng bù đầu, nên để ý đến cô nữa.
Chị Mãn Hà thấy cô và Đường Văn Hào quấn quýt như sam, trong mắt chỉ Đường Văn Hào. Hơn nữa, Đường Văn Hào cũng đưa đón, ân cần chu đáo, nhắc nhở hai mà Lưu Quốc Quyên để tâm, chị cũng tiện thêm.
Rốt cuộc, bản chị cũng là một phụ nữ ly hôn, nếu cứ , Lưu Quốc Quyên nghĩ chị ghen tị với hạnh phúc của cô .
Tô An và chị Mãn Hà liếc , Lưu Quốc Quyên đang thút thít, trong mắt đều là vẻ ngao ngán. Bây giờ con cũng sinh , lúc mới lo lắng, thì ích gì.
Lo lắng Lưu Quốc Quyên mới sinh, cơ thể còn yếu, hai cũng dám kích động cô, chỉ thể lựa lời khuyên giải.
Từ bệnh viện , chị Mãn Hà liền lo lắng kéo Tô An : “An An, sáng sớm đưa viện, Quyên Tử trưa là sinh . Bây giờ tối mịt mà ngay cả mặt cũng thấy, đây giống tác phong của Đường Văn Hào. Có chút vô lý.”
“Em xem, em xem... con Quyên Tử, lẽ lừa ?”
Nói đến đây, chị Mãn Hà đợi Tô An trả lời, tự phản bác.
“Chắc là thể nào. Em xem, Đường Văn Hào đó bất kể mưa gió, ngày nào cũng đưa đón, chút gì ngon, bản còn chẳng nỡ ăn, nỡ dùng, đều mang hết về cho nhà con Quyên. Nghe Quyên Tử , tiền tăng lương năm ngoái đều nộp hết, mỗi tháng lĩnh lương, trừ chi phí sinh hoạt của , còn đều đưa Quyên Tử giữ.”
“Nếu thật sự là lừa gạt, cũng đến mức bỏ nhiều vốn liếng như chứ? Hơn nữa còn công việc đàng hoàng, chắc .”
Tô An ánh mắt trầm xuống: “Haizz, nhất là chuyện gì bất ngờ, nếu , chắc chị Quyên Tử và thím Hoàng mất nửa cái mạng.”