Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 476: Mỹ nhân kế, ly gián kế, chuyển bại thành thắng
Cập nhật lúc: 2025-11-07 10:50:29
Lượt xem: 19
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tả Thượng Đảng hét lên, khóe mắt như nứt : “Tiểu Nhã, đừng mà! ~”
Một đôi tay đầy tro bụi vươn phía , chẳng may tóm trúng quần áo của Lục Nhã Tri.
Quần áo vốn cài hờ hững, kéo như , xoẹt một tiếng, liền tuột khỏi Lục Nhã Tri.
Lục Nhã Tri vốn chỉ giả vờ, kéo bất ngờ, lực lao về phía tường cũng giảm . bà cũng đủ tàn nhẫn, đầu vẫn đập bùm một tiếng tường.
Tả Thượng Đảng sững sờ khi thấy những vết bầm tím làn da tuyết trắng của Lục Nhã Tri, đồng tử co rút , nhưng tiếng va đập lập tức kéo về thực tại.
“Tiểu Nhã!!!!!!”
Hắn cảm giác tim như ngừng đập giây phút đó.
Hắn lảo đảo xông tới bên tường, ôm lấy Lục Nhã Tri đang mềm oặt lòng.
“Tiểu Nhã, Tiểu Nhã, em chứ? Em ? Em đừng bỏ , thể ghét bỏ em , là ....”
Giọng Tả Thượng Đảng nghẹn ngào gần như nên lời: “Là , là bảo vệ cho em.”
“Tiểu Nhã, em chịu khổ , xin , xin .” Tả Thượng Đảng gọi, đầu trừng mắt hung tợn về phía Tả Nam Phúc.
“Con đĩ, mày... mày..... Thượng Đảng, nó đang diễn kịch đấy....”, Tả Nam Phúc đất, thấy màn của Lục Nhã Tri, tức vội.
lão mấy chữ, chạm ánh mắt hung tợn của con trai, trong lòng "lộp bộp" một tiếng.
Lão thở hổn hển, dám tin: “Mày, mày tin tao?”
Tả Thượng Đảng mặt mày khó coi: “Trong nhà chỉ ba và Tiểu Nhã, nếu ba, thì còn thể là ai?”
“Chẳng lẽ Tiểu Nhã ngoại tình, tự thế để vu khống ba? và cô lớn lên cùng từ nhỏ, cô là thế nào còn hiểu ?”
“Cho dù ngoại tình, cô thể tự thành thế ? Tiểu Nhã sợ đau nhất.”
Tả Thượng Đảng đau lòng những vết thương da thịt Lục Nhã Tri. Đây là phụ nữ nâng niu trong lòng bàn tay, còn chẳng nỡ mạnh.
Bây giờ chính cha bắt nạt thành thế ...
Trên trán Lục Nhã Tri sưng lên một cục u to bằng quả trứng bồ câu, trông vô cùng đáng sợ vầng trán trắng nõn. Nghe Tả Thượng Đảng , hàng nước mắt chảy từ đôi mắt đang nhắm nghiền.
“Súc... súc sinh....”, Tả Nam Phúc Tả Thượng Đảng với ánh mắt hận thể ăn tươi nuốt sống.
Tả Thượng Đảng bế Lục Nhã Tri lên, oán hận với Tả Nam Phúc: “ về sẽ tính sổ với ông! Nếu Tiểu Nhã mệnh hệ gì, ông đừng trách nể tình cha con!!”
Tả Nam Phúc Tả Thượng Đảng ôm Lục Nhã Tri rời , thở trong lồng n.g.ự.c buông lỏng, cổ nghẹo sang một bên, cả mất ý thức.
Đến bệnh viện.
Lục Nhã Tri từ từ tỉnh .
Trong lòng bà sợ hãi vô cùng. Bà thật sự sợ, cả đời đừng g.i.ế.c , ngay cả con gà bà cũng từng g.i.ế.c.
Vụ của Tề Tam Muội, là duy nhất trong đời bà chuyện ác.
Vậy mà khác .
Hành động hôm nay, bà cũng là bất đắc dĩ, trong đó cả thành phần đ.á.n.h cược.
Giữa cha chồng và , bà sợ Tả Thượng Đảng sẽ chọn cha, cho nên bà mới đ.â.m đầu mạnh như .
Đến bệnh viện, kiểm tra gì đáng ngại, bác sĩ kê thuốc, yêu cầu ở quan sát thêm, dù trán cũng sưng một cục u lớn như .
Tả Thượng Đảng để Lục Nhã Tri bệnh viện, vội vội vàng vàng chạy về nhà lấy tiền.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-476-my-nhan-ke-ly-gian-ke-chuyen-bai-thanh-thang.html.]
Tiền Lục Nhã Tri, hai hôm đều lén đưa cho Lục Kim An, bà dám .
Nghĩ đến những lời Tả Nam Phúc với , bà đảo mắt, kéo Tả Thượng Đảng , nức nở: “Thượng Đảng, tiền em... đều ba lấy hết .”
“Ông chúng đáng tin, gia đình cũng sa sút, ông bảo em đưa hết tiền cho ông để về quê dưỡng lão.”
Tả Thượng Đảng một chút nghi ngờ lời của Lục Nhã Tri, bởi vì Tả Nam Phúc nhận thư từ quê, chị Mai đồng ý lấy 680 đồng trả nhà tổ, Tả Nam Phúc lúc đó vui mừng đến mức thiếu chút nữa là nhảy cẫng lên.
“Em đừng buồn, về tìm ông đòi tiền ngay. Em ở đây nghỉ ngơi , chỗ nào thoải mái thì gọi y tá.”
Tả Thượng Đảng dặn dò Lục Nhã Tri xong, đầu đằng đằng sát khí trở về nhà.
Lúc , Tả Nam Phúc vẫn ở vị trí cũ.
Cả vắt ngang chiếc ghế dài lật. Tả Thượng Đảng cửa, liếc lão một cái, mặt biểu cảm lướt qua, thẳng phòng Tả Nam Phúc.
Lôi túi hành lý của cha lật tung, nhanh liền tìm thấy 500 mấy chục đồng giấu sâu trong đáy túi.
Tả Thượng Đảng tiền trong tay, càng tức sôi máu. Lục Nhã Tri chỉ 200 đồng. Giờ 500 mấy, chứng tỏ 300 mấy đồng là của riêng Tả Nam Phúc.
Lúc họ dọn khỏi Long Tường Phủ, tiền viện phí đủ, còn bán hai ống máu. Tả Nam Phúc rõ ràng tiền riêng mà chịu bỏ , đây còn là một cha ?
Khoảng thời gian , trong nhà sắp hết gạo ăn, Tô Kiều cả ngày ầm ĩ, cũng thấy lão bỏ tiền phụ giúp gia đình. Nếu , Tô Kiều cũng ly hôn với Kim An.
Kim An cũng sẽ cưới con chổi Ngải Tiểu Thanh!
Tả Thượng Đảng trong lòng đầy oán giận với cha , mà quên mất tiền Lục Nhã Tri bán trang sức và Lục Kim An bán xe máy.
Đút tiền túi , từ trong phòng . Đi ngang qua phòng khách, bước chân dừng một chút, thấy Tả Nam Phúc vẫn im bất động, bực bội tới, dùng chân huých một cái.
“Còn giả vờ gì nữa? Mau dậy , ông về quê ? mua vé cho ông ngay hôm nay!”
Thấy Tả Nam Phúc hề phản ứng, trong lòng "lộp bộp" một tiếng, vội xổm xuống lay lay lão hai cái.
“Ba? Ba? Ông ? Đừng dọa con!”
“Ba?”
“Ba!!!”
Tả Nam Phúc trúng gió, liệt nửa . Tính mạng giữ , nhưng tình trạng nghiêm trọng, đến Lâm Chiêu Đệ cũng bằng, miệng còn méo, lời, chỉ chảy nước miếng.
Tả Thượng Đảng đây tức giận Tả Nam Phúc bắt nạt Lục Nhã Tri bao nhiêu, thì bây giờ tâm trạng phức tạp bấy nhiêu.
Một là phụ nữ yêu nhất, một là cha ruột của .
Bây giờ ?
Hắn tuy oán hận Tả Nam Phúc, nhưng cũng thể vứt lão đường chờ c.h.ế.t.
Hắn kiếm tiền nuôi gia đình, cũng chỉ thể nhờ Tiểu Nhã chăm sóc lão.
điều đối với Tiểu Nhã mà , tàn nhẫn bao.
Hắn thật sự thể mở miệng, bảo Tiểu Nhã đơn thuần lương thiện của hầu hạ, đổ bô cho một kẻ xâm phạm . Hơn nữa, Tiểu Nhã của bao giờ những việc nặng nhọc, bẩn thỉu ?
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Tả Thượng Đảng còn cách nào khác, đành một chạy qua chạy giữa chợ và nhà.
Cũng may công việc bốc vác ở chợ của tương đối tự do về thời gian.
công việc lao động chân tay cường độ cao như khiến mệt mỏi rã rời, mỗi ngày tính toán chạy chạy giữa hai nơi, càng kiệt quệ cả thể xác lẫn tinh thần.
Tả Thượng Đảng nhanh chóng già . Lưng còng xuống, lông mày sụp, khuôn mặt từng hiên ngang khí phách, dần dần mang nét khổ sở. Trên đầu từng sợi tóc bạc, như thể mọc chỉ một đêm.