Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 469: Nỗi dằn vặt của Lục Kim An (Phần 2)

Cập nhật lúc: 2025-11-07 10:50:22
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trương Văn Yến xuất hiện đúng lúc Lục Kim An sắp thể chịu đựng nổi nữa. Cô như thể sắc mặt khác, nhiệt tình cảm ơn Lục Kim An " hùng cứu mỹ nhân".

 

còn thư cảm ơn gửi đến đơn vị của Lục Kim An, khiến cho cái lưng đang dần còng xuống của Lục Kim An thẳng lên.

 

Những lời khen ngợi và chúc mừng của đồng nghiệp khiến lòng hư vinh của Lục Kim An thỏa mãn hơn bao giờ hết.

 

Trước đây Ngải gia tiện mặt, bây giờ nhân cơ hội , Trần A Như cuối cùng cũng xuất hiện.

 

“Tiểu Lục, lắm, dì là dì lầm cháu. Tất cả những gì cháu vì Tiểu Thanh, dì đều thấy cả. Cháu yên tâm, cứ cố gắng biểu hiện thật .”

 

Trần A Như vài câu, định tâm lý sắp sụp đổ của Lục Kim An.

 

Hắn cảm thấy Trương Văn Yến quả thực là ngôi may mắn của . Hắn cũng gì, chẳng qua là lúc tuần tra tình cờ gặp Trương Văn Yến đuổi theo, xuất hiện, đối phương bỏ chạy, Trương Văn Yến hoảng sợ nên cứ kéo lấy cảm ơn. Thực , ngay cả mặt mũi kẻ đuổi theo Trương Văn Yến, Lục Kim An còn rõ.

 

Vậy mà mang đến cho một công lao, một vinh quang lớn như , khiến Ngải gia mà hằng mong đợi cũng phản ứng.

 

Hắn cảm kích Trương Văn Yến.

 

Kết quả là, khi tình cờ gặp Trương Văn Yến, đối phương lấy danh nghĩa cảm ơn để mời ăn cơm, chút do dự liền gật đầu.

 

Trương Văn Yến trông khá xinh, cô Lục Kim An với ánh mắt nóng rực hề che giấu, như thể đang hùng của .

 

Tính tình cô thẳng thắn, xuề xòa, trái ngược với Tô Kiều, Ngải Tiểu Thanh và cả Lục Nhã Tri.

 

Lục Kim An cảm thấy ở mặt Trương Văn Yến, vô cùng thoải mái, lâu thả lỏng như .

 

Bên ngoài cửa tiệm cơm, Ngải Tiểu Thanh đeo mũ và khẩu trang, hai đang vui vẻ bên trong, cô theo bản năng siết chặt nắm tay, nhưng hai tay chỉ thể vô lực co quắp một chút.

 

Trong tiệm, Trương Văn Yến tươi gắp thức ăn cho Lục Kim An.

 

Trương Văn Yến ăn ớt cay, bưng luôn cốc nước Lục Kim An uống qua lên uống ừng ực.

 

Ánh mắt Lục Kim An dừng chiếc cốc đó một lúc. Trương Văn Yến đưa tay huơ huơ mặt Lục Kim An, “Đồng chí Lục, gì đấy? Mau ăn , nào nào, ăn cá .”

 

Trương Văn Yến gắp một miếng bụng cá đưa về phía Lục Kim An, “Món cá của quán , cho , tuyệt cú mèo, thử xem.”

 

Lục Kim An đôi đũa đưa đến bên miệng , sững sờ một chút. Trương Văn Yến mở to mắt thúc giục , “Nhanh lên, sắp rớt .”

 

Vẻ thẳng thắn đó, giống như một cô gái nhỏ ngây thơ trải sự đời.

 

Lục Kim An bao giờ trải qua cảm giác . Trước đây, Tô Kiều và Ngải Tiểu Thanh đều thuộc kiểu yếu đuối, đáng thương, nũng nịu. Còn Trương Văn Yến, hoạt bát, sảng khoái, câu nệ tiểu tiết, giống như một mặt trời nhỏ.

 

, tự gắp , cảm ơn cô.”

 

Lục Kim An dùng đũa của để gắp miếng cá đũa của Trương Văn Yến.

 

Bên ngoài tiệm cơm, Ngải Tiểu Thanh Trương Văn Yến hết đến khác sáp gần chồng với hành động mật, tức đến run cả .

 

“Mình ngay là sẽ tranh giành Kim An với mà. Hèn gì dạo Kim An còn kiên nhẫn với như , hóa con đĩ nào bên ngoài ve vãn .”

 

Ngải Tiểu Thanh ở cửa rình cho đến khi hai ăn xong, rình đến khi Lục Kim An lưu luyến rời , lúc mới xông về phía Trương Văn Yến, giơ bàn tay yếu ớt của lên tát mặt cô , “Đồ đĩ thối tha, con đĩ, dám cướp đàn ông của tao!!”

 

Trương Văn Yến trở tay tát một cái, “Cô con nó đừng ngậm m.á.u phun , ai cướp đàn ông của cô!!!”

 

Ngải Tiểu Thanh Trương Văn Yến tát cho văng khung cửa, khẩu trang mặt rơi , mũ đầu cũng rớt xuống.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-469-noi-dan-vat-cua-luc-kim-an-phan-2.html.]

 

Khiến những xung quanh một phen kinh hãi.

 

“A a a a ~”

 

Ngải Tiểu Thanh mất hết lý trí, dậy lao về phía Trương Văn Yến, “Chính là mày, chính là mày, đồ đĩ, mày chính là con đĩ, mày cướp đàn ông của tao. Người ăn cơm với mày chính là chồng tao, tao giấy kết hôn, tao giấy kết hôn.....”

 

Trương Văn Yến thật sự Lục Kim An kết hôn, nhưng cô cũng gì cả, chỉ là cảm ơn cứu , mời ăn một bữa cơm thôi mà.

 

Thấy xung quanh đều chỉ chỉ trỏ trỏ về phía , cô lập tức xông xé đ.á.n.h với Ngải Tiểu Thanh.

 

“Cô bậy, chỉ cảm ơn cứu , mời ăn cơm thôi, ai cướp chồng cô? Cô cứ mở miệng là đĩ đĩ nọ, cô đừng ngậm m.á.u phun .”

 

Ngải Tiểu Thanh như phát điên, “Mày chính là đĩ, mày sắp lên đùi đàn ông đến nơi , mày còn mày ? Anh kết hôn , đồ hổ!”

 

Trương Văn Yến Ngải Tiểu Thanh điên cuồng bám riết thoát , cũng nổi cáu, “Cô buông tay ! Đừng lão nương đây , cho dù lão nương đúng là đĩ, thì cũng liên quan gì đến chồng cô ?

 

giỏi thì về tìm chồng cô mà trút giận , tìm gì, cô bệnh ?

 

Túm phụ nữ là là đĩ, cô mà giỏi, cô về chặt 'cái đó' của chồng cô , cô xỏ dây quần mà đeo. Làm thì đừng ở đây mà sủa bậy, tưởng ? Mà chiều cô!!!!”

 

“A a a ~, tao liều mạng với mày.”

 

Nửa giờ .

 

Ngải Tiểu Thanh và Trương Văn Yến cảnh sát tuần tra đưa về đồn.

 

Ngải Tiểu Thanh cửa, lập tức lao về phía Lục Kim An, lóc trông vô cùng t.h.ả.m thiết.

 

Trương Văn Yến càng tỏ oan ức, lúc lý cũng thành lý, “Đồng chí Lục, đây là vợ ? chỉ mời ăn một bữa cơm, cảm ơn giúp ân huệ lớn như . Anh mới , kéo đ.á.n.h một trận, còn là đĩ điếm. Anh mau giải thích , hu hu hu, còn kết hôn, thế thì còn mặt mũi nào ai nữa.”

 

Trương Văn Yến ghê tởm liếc vết sẹo mặt Ngải Tiểu Thanh, “Cho dù bản ... cũng thể địch ý lớn với những cô gái khác như chứ..... Đồng chí Lục là như , một vợ.....”

 

Toàn bộ khuôn mặt Lục Kim An nóng bừng, rát bỏng.

 

Hắn thật sự đào một cái hố mà chui xuống. Hắn mới là còn mặt mũi nào gặp ai.

 

Hắn cảm giác ánh mắt trong đồn đều đang đổ dồn về phía .

 

Vẻ ngoài thể trưng của vợ , hành động mất mặt của cô , khiến mất hết thể diện.

 

Hắn thậm chí thể tưởng tượng ánh mắt châm biếm, khinh bỉ của , khiến như kim châm khắp .

 

Còn kịp mở miệng quát mắng, Ngải Tiểu Thanh mềm nhũn, ngã lăn đất bất tỉnh nhân sự.

 

Hắn cứng đờ duy trì hình tượng chồng của , ôm lấy Ngải Tiểu Thanh, quan tâm gọi, “Tiểu Thanh, Tiểu Thanh, em chứ?”

 

“Thật sự xin đồng chí Trương, vợ bệnh, gần đây vẫn đang điều trị nên áp lực lớn, thể cảm xúc , liên lụy đến cô, thật sự xin . mặt cô xin cô.”

 

Lục Kim An nhân cơ hội đưa vợ đến bệnh viện, nhờ sự giúp đỡ của một đồng nghiệp, cõng Ngải Tiểu Thanh chạy trốn khỏi đó.

 

Phía truyền đến tiếng bàn tán nhỏ, “Trước đây cứ tưởng vợ Tiểu Lục xinh như hoa, mới khiến chăm sóc yêu thương như , ngờ.....”

 

, nhưng mà bề ngoài thì hai họ cũng xứng đôi, ai cũng chê ai .”

 

 

Loading...