Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 466: Ý đồ xấu xa

Cập nhật lúc: 2025-11-07 10:50:19
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô An và Nhậm San ăn bữa cơm chậm.

 

Họ ăn một mạch từ một giờ đến tận hai rưỡi, ăn đến khi còn khách ăn trưa quán nữa, nhân viên tiệm cơm cũng rảnh rỗi hơn.

 

Nhân viên việc trong tiệm cơm bao bữa trưa, họ thường ăn lúc hơn mười một giờ khi vắng khách, nhưng Trình Khang thì ăn.

 

Ông xong việc, bưng một bát cơm thức ăn đầy bàn của Tô An, đồng thời điều Tô Bình chỗ khác.

 

“Thường Thường, dọn dẹp nhà bếp một chút, đó chuẩn đồ ăn cho bữa tối .”

 

Tô Bình gật đầu, thật thà về phía bếp .

 

Trình Khang thở dài, tính tình thẳng thắn, đơn thuần, nhưng cũng dễ khác lợi dụng.

 

Trình Khang thu ánh mắt Tô Bình, sang với Tô An, “Hỏi , cháu hỏi gì?”

 

Hai cô gái đến giờ vẫn , Trình Khang ngay là Tô An đang đợi ông.

 

Tô An cũng vòng vo, “Trương Văn Yến đó là thế nào ạ? Có thường xuyên đến tìm cháu ?”

 

Trình Khang lùa một miếng cơm, “Ta ngay là cháu sẽ hỏi chuyện mà.”

 

“Cô ở nhà tắm công cộng bên cạnh, là một góa phụ trẻ. Chồng cô xử b.ắ.n trong đợt 'nghiêm đả' (chống tội phạm) năm , tổ chức cũng là hại, nên liên lụy gì. cũng gì, tiếng tăm lắm, .....”

 

Trình Khang đầu trái , hạ giọng , “Nghe xưng gọi với đám đàn ông. Cuối năm ngoái, còn vợ của khách tắm đến tận nơi ầm lên. Cô còn tỏ oan ức lắm, suy nghĩ nhiều, cô với đàn ông chỉ là em, vợ nhỏ mọn, hẹp hòi!”

 

“Một rõ sự tình thì là nhân viên chính thức của nhà tắm, phục vụ nhân dân, nhiệt tình với khách một chút là điều nên . Thực theo thấy, vẫn là do đồng chí Trương đó đắn.”

 

gì đó thì cũng hẳn, cô với cũng hề giấu giếm, tỏ thoáng. Tuổi hình như cũng nhỏ, chắc cũng 25-26 , đùa giỡn thì nhiều, chứ mai nghiêm túc thì .”

 

“Dù thì thích kiểu , chừng mực gì cả. Tô Bình hiểu mấy cái , cũng nhắc nó , mà nó hình như thông. Các cháu tự khuyên bảo nó .”

 

“Đừng để đến lúc thêm bà chị dâu, mà các cháu còn chuyện gì xảy .”

 

Trình Khang thở dài, “Đừng Thường Thường phản ứng chậm, nhưng nó thật thà, siêng năng, công việc định, trong mắt một kẻ ý đồ , nó chính là một 'món hời' béo bở.”

 

Trình Khang thẳng, nhưng Tô An và Nhậm San đều hiểu ý.

 

“Vâng ạ, cảm ơn sư phụ Trình, cháu sẽ chuyện với cháu. Ngày thường chú cũng để mắt giúp bọn cháu, lúc việc đừng để ngoài với lạ, kẻo mắc mưu khác.”

 

Từ tiệm cơm Vận May Tới , hai liền đến nhà tắm công cộng "Sáng Lấp Lánh" cách đó xa. Nhậm San trong, vô tình đụng một bà thím đang vệ sinh, đó xin , giả vờ bâng quơ bắt chuyện.

 

“Cô gái thu vé ở quầy trông xinh thật đấy ạ, còn nhiệt tình nữa. Lần cháu ăn ở tiệm cơm quốc doanh, nhân viên phục vụ ở đó cháu cứ như kẻ thù, đây mới đúng là vì nhân dân phục vụ.....”

 

Bà thím đang mí mắt rũ xuống cũng ngẩng lên, vẻ mặt một lời khó hết, “Ôi chao, cháu gái , cháu còn trẻ quá, xem thể bề ngoài. Trước đây cũng thấy cô gái nhiệt tình, còn giới thiệu đứa cháu ngoại góa vợ của cho nó. Vốn dĩ chuyện , ai ngờ , suýt nữa thì hại c.h.ế.t cháu . Chị gái vì chuyện mà đến giờ vẫn còn hận đây.”

 

Bà thím vẻ như đang ấm ức một bụng, cuối cùng cũng tìm chỗ trút giận. Không cần Nhậm San hỏi thêm, chỉ cần vẻ mặt hóng chuyện, bà kéo cô luyên thuyên ngừng, nước bọt bay tứ tung.

 

Từ nhà tắm , Nhậm San thở phào nhẹ nhõm, hiệu cho Tô An đang từ xa quan sát Trương Văn Yến. Hai về phía Đông Thành.

 

“Chị An An, bà thím đó , nhà bà đây xem mắt với đồng chí Trương . Bà kể cô mồ côi từ nhỏ, sống với cha, trong nhà đứa em trai nuông chiều từ bé, là một kẻ đàng hoàng.”

 

“Đứa em đó 17 tuổi cưới vợ, em dâu còn nhỏ tuổi hơn cả cô , sinh hai đứa con trai vứt ở nhà, hai vợ chồng năm ngoái bỏ mất.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-466-y-do-xau-xa.html.]

 

“Hai cha con Trương Văn Yến cũng tìm. Năm ngoái, hai vợ chồng đứa em bỏ trốn ôm thêm một thằng cu con về. Chắc là cả nhà bàn bạc xong, trốn về quê sinh con.”

 

“Hai vợ chồng đứa em đều việc , suốt ngày lêu lổng. Trước đây Ủy ban Kế hoạch hóa Gia đình và tổ dân phố ba ngày hai bữa đến nhà, nhưng nhà họ Trương nghèo rớt mồng tơi nên họ cũng chẳng sợ, ai mà căng quá là họ ăn vạ.”

 

“Nghe tháng , của Ủy ban Kế hoạch hóa Gia đình đến nhà họ Trương, dọa nếu nộp tiền phạt sẽ ảnh hưởng đến công việc của ông Trương. Con em dâu cô lập tức mang ba đứa con đến Ủy ban Kế hoạch hóa Gia đình lì mấy ngày, còn tuyên bố nếu công việc của ông Trương ảnh hưởng, bà sẽ vứt ba đứa con ở đó cho ai nuôi thì nuôi. Chẳng ai họ.”

 

Lúc .

 

Trong lòng Trương Văn Yến cũng đang dậy sóng. Nàng ngờ hai cô em gái nhà họ Tô cảnh giác như . Chỉ là một thằng ngốc mà cũng phòng như phòng sói, Tô An thế mà chạy đến tận nhà tắm.

 

Nàng móc đối phương vài câu, đại ý là con gái cũng lấy chồng, em, bề trong nhà vẫn dựa nhà chồng, Tô An cũng gì mà bỏ , ý gì.

 

Trước đây, một nhân viên của tiệm Vận May Tới đến nhà tắm tắm rửa, nàng chuyện phiếm, nhắc đến Tô Bình, Tô Bình đầu óc lanh lợi nhưng , ông chủ Trình coi như kế nghiệp mà bồi dưỡng, trong nhà còn mấy cái cửa hàng, mà chỉ là con trai.

 

Trương Văn Yến lập tức để ý đến Tô Bình.

 

Cách đây lâu, em trai nàng đến nhà tắm tìm nàng đòi tiền, nàng liền kéo em trai diễn một màn kịch mặt Tô Bình, thành công kết nghĩa " em " với Tô Bình.

 

Quả nhiên đúng như , đó đúng là một thằng ngốc.

 

Nàng chỉ tùy tiện hỏi vài câu, liền moi hết gia cảnh của đối phương.

 

Vốn dĩ nàng còn bán tín bán nghi, hôm nay thấy cách ăn mặc của hai cô em gái Tô Bình, trong lòng càng thêm chắc chắn.

 

Không xa, chỉ riêng tướng mạo của hai cô em gái cũng đoan chính, gả tiền sính lễ nhận chắc chắn ít. Nhà chỉ một trai, hai cô em gái đó chẳng lẽ giúp đỡ trai ?

 

Một thằng ngốc, cưới vợ như , cả nhà đều nâng niu nàng . Chờ nàng sinh cháu đích tôn cho nhà họ Tô, thì bộ nhà họ Tô chẳng đều thuộc về nàng .

 

Sau khi khống chế nhà họ Tô, em trai và ba đứa cháu của nàng sẽ bao giờ lo lắng nữa.

 

Trương Văn Yến suy nghĩ còn tỉnh táo hơn thường. Nàng cũng qua một đời chồng, cuộc sống , loại đàn ông như Tô Bình, còn dễ khống chế hơn nhiều so với mấy kẻ khôn lanh tiền đồ.

 

Hơn nữa, với điều kiện của bản , nếu tìm hơn, phù hợp hơn Tô Bình, về cơ bản là thể.

 

Ngày hôm , Trương Văn Yến trang điểm một phen, sớm hơn một tiếng.

 

Buổi tối, Tô Bình về liền tìm Tô An, bởi vì hôm Tô An dặn dò .

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

“An An, hôm nay đồng chí Trương đến giúp gọt măng. Cô hỏi lương tháng bao nhiêu, bao lâu tăng lương một , còn hỏi về cửa hàng của và của em, đều .”

 

“Cô còn mời đến nhà cô ăn cơm, . Cô liền chờ lúc nghỉ ngơi, cô sẽ đến nhà chơi, còn hỏi bà ngoại thích gì, cô đến thăm bà ngoại.”

 

“An An, chơi với cô nữa.”

 

“Cô con gái đều là 'thứ tốn tiền' (ám chỉ gả là mất tiền), cô là đồ ngốc, bảo học khôn , cửa hàng của em và cửa hàng của đều là của . Cô còn các em, bảo đề phòng các em.”

 

“An An, trai , cô đúng.” Tô Bình xong, liền Tô An với vẻ mặt chờ khen ngợi.

 

Tô An vỗ vỗ cánh tay Tô Bình, “Tốt lắm trai, em , tắm rửa , nước đun xong .”

 

Nhìn Tô Bình ngoài, Nhậm San nhíu mày với Tô An, “Chị An An, thể để cô gần cả nữa. Cô rõ ràng là ý đồ , nhắm thẳng cả, chờ đến lúc thật sự xảy chuyện, thì muộn.”

 

 

Loading...