Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 457: Dùng tiền gây nội chiến
Cập nhật lúc: 2025-11-07 10:48:54
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tả Tổ Nghênh chút ngơ ngác, gây sự rõ ràng là bà chị dâu và bà , tại Tô An nhắm ông cả ác liệt ? Nghĩ một chút, lập tức hiểu . Mẹ kiếp, ông cả nhà họ Sở trông hiền lành thế, hóa mới là trùm cuối.
Sở Thục Ngọc ban đầu cũng chút hiểu, cho đến khi cô thấy vẻ dữ tợn thoáng qua gương mặt hiền lành của ông trai, cô mới bừng tỉnh. Mỗi chuyện, ông trai đều ậm ừ, vẻ gì vợ, đau đầu khó xử. thật thì ? Hắn bao giờ thực sự kiên định cứng rắn một câu nặng lời.
Bố coi trọng đứa con trai đến mức nào, Sở Thục Ngọc rõ. Cô vẫn luôn nghĩ là do nhà cưới một bà chị dâu nhiều mưu mô, nhưng thật thì ? Bố cô chắc chắn là lời con trai, cho nên ý của trai cũng chính là ý của bố , nếu thật sự chỉ là Tống Hoài Ngọc ý đồ , mà Sở Vĩnh Khánh và bố đều đồng ý, thì một Tống Hoài Ngọc thể loạn bao lâu?
Sở Thục Ngọc cảm thấy khí huyết dâng trào, cô hàng tháng đúng hẹn cho bố tiền sinh hoạt, cũng là vì thấy bố và trai chị dâu chèn ép đáng thương. Dù cũng là m.á.u mủ ruột rà, tuy rằng lúc cô khó khăn nhất, họ chìa tay giúp đỡ, nhưng cũng chủ động hãm hại, ngờ đây chỉ là một vở kịch gia đình họ diễn cho ngoài như cô xem.
“Vĩnh Khánh ngày thường trông giống loại sợ vợ, ngờ là đồ miệng cọp gan thỏ ~”, một họ hàng nhà họ Sở .
Một em họ của Sở Thục Ngọc mặt méo xệch, “Chuyện mà , nhưng mà đúng là mợ coi họ như báu vật, lúc còn bảo con học tập họ, nếu cũng nghĩ cho con như mợ, con còn tiền đồ hơn họ...”
Bố Sở đám họ hàng móc, tức chịu , chỉ sợ hỏng danh tiếng của con trai cưng. “Sở Thục Ngọc, mày tìm loại bạn bè đắn, ở đây năng bậy bạ? Có tư cách gì mà nó xen ? Mày cứ trơ mắt nó bôi nhọ trai mày ? Đồ vô ơn phân biệt trong ngoài, tao đúng là tốn công nuôi mày.”
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Sở Thục Ngọc bộ mặt tức đến hộc m.á.u mắt, trong lòng dâng lên một nỗi bi ai. “Bố , bạn con cũng sai, chị dâu ầm ĩ như , chẳng vì chị chắc chắn là dù chị quậy thế nào, con cũng nỡ mắng một câu nặng lời ? Bởi vì trong mắt chị , con chẳng là gì cả, chị chắc chắn con dám nặng, chắc chắn con hèn nhát. Hai dựa dẫm chị dâu, cũng vì con ? An An sai, tất cả là vì con cố gắng, vô dụng!”
Không đợi bà Sở mở miệng, Sở Thục Ngọc tiếp. “Con cũng thẳng với , tiền lễ hỏi các đừng mong, hơn nữa như các , con gái gả như bát nước đổ , các còn luôn miệng con bất hiếu, đừng quên, bây giờ các vẫn đang sống bằng tiền của con. Nếu các cứ con bất hiếu, 50 đồng tiền sinh hoạt phí mỗi tháng, con đưa nữa.”
“Dù công việc của bố cũng để cho chị, nhà cửa cũng là chị ở, các còn giúp chị trông con, việc nhà, hầu hạ cả nhà họ. Không thể cái gì cũng cho cả, hầu hạ cả nhà cả, còn bắt đứa con gái bất hiếu gả nuôi. Chuyện , cũng cho danh tiếng của cả, con nghĩ cả sẽ bất hiếu đến mức để bố c.h.ế.t đói, đúng .”, Sở Thục Ngọc xong, về phía Sở Vĩnh Khánh.
Đám họ hàng xung quanh , lập tức bàn tán. Ồn ào nhất vẫn là em họ. “Cái gì?” “Cậu mợ là do chị họ nuôi ? Còn 50 đồng một tháng, thế mà chị dâu họ còn khắp nơi chị Thục Ngọc bất hiếu, kiếm đống tiền mà thèm ngó ngàng đến bố ?”
Bà cô họ Sở cũng thắc mắc, “ , 50 đồng một tháng , ăn hết?”
Cậu em họ lập tức móc , “Ôi dào, ăn hết thì , trợ cấp cho con trai chứ , , cứ chê con tiền đồ, học tập cô dì , sinh con thứ ba, sinh một đứa con gái giống chị Thục Ngọc , còn suốt ngày chê con tiền đồ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-457-dung-tien-gay-noi-chien.html.]
Bà cô họ Sở trừng mắt lườm con trai, “Đi , tao mặt dày như , huống hồ mày mà là đàn ông, thì cái chuyện bòn rút của chị em gái ?”
Sở Vĩnh Khánh những lời chói tai, cảm nhận ánh mắt khác thường của đám họ hàng, chịu nổi. “Sở Thục Ngọc, mày ý gì? Bố dù với tao hơn một chút, chẳng lẽ là bố mày? Tao là m.a.n.g t.h.a.i mười tháng đẻ , chẳng lẽ mày mới năm tháng chui ?”
Sở Vĩnh Khánh liếc Tô An, bóng gió , “Dù chị dâu mày gì mày lòng, mày cũng thể để ngoài ức h.i.ế.p chúng như , trong mắt mày còn tao, trai , còn bố ?”
Sở Thục Ngọc liếc Tống Hoài Ngọc, lạnh, “Anh, cứ là của chị dâu, em cũng một câu.” “Chị dâu thích gây sự như , em chúng bất hòa, bố con cái chia lìa, loại bà vợ phá gia chi tử cũng giữ , là ly hôn chị dâu , em cho tiền cưới vợ mới lời hiền huệ, đảm bảo nhà chúng hòa thuận vui vẻ.”
Những lời đạo lý mà Sở Vĩnh Khánh chuẩn lập tức nghẹn . Tống Hoài Ngọc thấy chồng mà do dự, lập tức chịu nổi, “Sở Vĩnh Khánh, là đồ khốn nạn, đang nghĩ cái gì đấy?”
Sở Vĩnh Khánh lập tức hồn, quát Sở Thục Ngọc, “Mày nhảm gì đấy, chị dâu mày là của Gia Hùng!”
Tô An nhỏ giọng chen , “Đứa nhỏ dạy hư, chút giáo dưỡng, dám đòi đ.á.n.h g.i.ế.c cả cô ruột, ly hôn đổi bà vợ hiền lương thục đức, còn thể dạy dỗ đứa bé hơn.”
Khóe môi Sở Thục Ngọc cong lên một nụ trào phúng, trong mắt lóe lên tinh quang, liếc Tống Hoài Ngọc đầy ẩn ý. “An An đúng, loại mầm mống phá gia giữ chỉ tổ hại con cái, chị tiền ? Ly hôn bà , em cho 2000 đồng cưới vợ mới, ngoài còn để cho Gia Hùng 3000 đồng tiền lập nghiệp, em là , ở đây chứng.”
Con ngươi Sở Vĩnh Khánh co rút , bao nhiêu? 5000 đồng? Bây giờ cưới vợ mới chỉ cần mấy trăm đồng là đủ.
Hắn đầu vợ , 34 tuổi, bằng tuổi Sở Thục Ngọc, nhưng vì sinh hai đứa con, trông già hơn cô em gái sành điệu của đến bảy, tám tuổi.
Bố Sở cũng đầu con trai, như thể đang chờ quyết định của nó.
Sở Thục Ngọc chị dâu, mắt đầy trào phúng, khinh bỉ, như thể đang , chồng mày đổi vợ kìa, còn nhảy dựng lên mà xé?
Tống Hoài Ngọc thấy bộ dạng của chồng và bố chồng, quả nhiên nổi điên, vươn tay cào mặt Sở Vĩnh Khánh, “Sở Vĩnh Khánh, là đồ vô lương tâm, tính kế nhiều như là vì ai, mà dám cái tư tưởng đó, còn là ?”
Bà Sở thấy con dâu dám động thủ với con trai , lập tức xông lên bắt lấy tay con dâu, “Mụ đàn bà đanh đá, còn dám động thủ với đàn ông, tao thấy Thục Ngọc sai, nếu mày ở giữa phá đám, nhà chúng nông nỗi ?”