Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 454: Tả Tổ Nghênh tìm Tô An vay tiền

Cập nhật lúc: 2025-11-07 10:48:51
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tả Thượng Đảng Lục Nhã Tri như , tim gần như tan nát, ông vội lao tới, “Tiểu Nhã, Tiểu Nhã em ?”

 

“Bố, bố? Tiểu Nhã ? Có Nay An xảy chuyện gì ...”

 

Tả Thượng Đảng còn hết lời, Lục Nhã Tri giơ móng vuốt cào tới, “Tả Thượng Đảng, ông là đồ khốn, ông còn dám nguyền rủa Nay An của , liều mạng với ông, a a a a a ~”

 

Một cú cào tàn nhẫn, mặt Tả Thượng Đảng lập tức xuất hiện hai vệt m.á.u đỏ.

 

Ông đau đớn, vội buông Lục Nhã Tri , ngửa đầu về , cố tránh đòn tấn công của Lục Nhã Tri.

 

Tả Nam Phúc thấy thế, tức sôi máu, ông là Tả Thượng Đảng, cái kẻ "não yêu đương", còn nâng niu Lục Nhã Tri như báu vật.

 

Không hai lời, ông giơ cây gậy ba-toong " vẻ" của lên, phang thẳng đầu Lục Nhã Tri.

 

“Đồ súc sinh điều, vô pháp vô thiên, vô pháp vô thiên, còn dám đ.á.n.h đàn ông, tao đ.á.n.h c.h.ế.t cái thứ hổ nhà mày, mày cái nhà tử tế của tao tan nát, cơ nghiệp đồ sộ cũng mày phá hỏng, mày còn , tao đ.á.n.h c.h.ế.t mày!!!!”

 

“Á, a a ~”

 

Lục Nhã Tri đ.á.n.h kêu la t.h.ả.m thiết, Tả Thượng Đảng tiếng Lục Nhã Tri, màng đến chuyện khác, lập tức ôm Lục Nhã Tri lòng, dùng che chắn cho bà khỏi cây gậy của Tả Nam Phúc.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Tả Nam Phúc đứa con trai đang che chở Lục Nhã Tri, tức đau lòng.

 

Cây gậy trong tay cuối cùng cũng thể giáng xuống nữa.

 

“Tao, tao thấy mày hết t.h.u.ố.c chữa , mày hết t.h.u.ố.c chữa , vì một con đàn bà lăng loàn như , mày... mày...”

 

Tả Thượng Đảng đau lòng ôm Lục Nhã Tri, tức giận với Tả Nam Phúc, “Bố, bố gì thì thể chuyện đàng hoàng ? Dựa mà bố động thủ? Tiểu Nhã nếu gì bố vui, bố cứ với con, tính tình cô đơn thuần, tâm tư phức tạp, nếu chỗ nào chu , bố đừng chấp nhặt với cô .”

 

Tả Nam Phúc cặp uyên ương dã đang ôm đất, tim gan như lộn cả lên.

 

“Tao mặc kệ, tao già , quản nổi, tùy chúng mày, kết quả hôm nay đều là chúng mày đáng đời, đáng đời...”

 

Tả Thượng Đảng thấy bộ dạng như rút hết tinh thần của Tả Nam Phúc, cũng kinh ngạc.

 

“Bố, bố ? Vừa con chuyện , con xin bố, bố đấy, dạo con, nhiều việc, áp lực lớn...”

 

Tả Nam Phúc yếu ớt xua tay, “Mày đừng với tao mấy cái đó, tao , mày bây giờ cánh cứng , tao quản nổi.”

 

“Tao chỉ một yêu cầu, tao mặc kệ mày nghĩ cách gì, mày lấy căn nhà cũ của chúng cho tao, tao về quê, tao mặc kệ. Mày vẫn cứ bảo chị Mai đến nấu cơm cho tao, mỗi tháng đúng hẹn gửi tiền sinh hoạt phí là , còn mày gì thì .”

 

Tả Thượng Đảng há miệng, một cách bất lực, “Bố, đến lúc , ngay cả bố cũng khó con ?”

 

Lục Nhã Tri co rúm trong lòng Tả Thượng Đảng, lúc mới ách thoát , mang theo một tia hy vọng hỏi.

 

“Thượng Đảng, Kiều Kiều công ty và nhà của chúng đều bán là thật ? Chắc chắn là nó lừa em đúng ?”

 

Tả Thượng Đảng lảng tránh ánh mắt Lục Nhã Tri, “Tiểu Nhã, em đừng lo, bất kể thế nào, cũng để em chịu khổ, em yên tâm, nhất định sẽ kiếm .”

 

Toàn bộ sức lực của Lục Nhã Tri như rút cạn, cả mềm nhũn .

 

Tả Tổ Nghênh lấy 30 vạn từ tay Báo, nhưng chút tiền vẫn còn xa mới đủ.

 

Tiền kiếm đây, gần như dốc hết nhà xưởng ở Dương Thành, đó theo Cương Tử hai tháng, bộ vốn liếng trong tay cũng chỉ còn mười mấy vạn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-454-ta-to-nghenh-tim-to-an-vay-tien.html.]

 

Lần theo Đổng Tùng Tùng đến Hoàn Thành, riêng tiền mua đất tốn hơn bốn mươi vạn, còn trả cho chi nhánh công ty xây dựng ở Hoàn Thành mười vạn tiền đặt cọc, gần như cạn túi.

 

Tuy bây giờ 30 vạn, nhưng vẫn còn thiếu nhiều.

 

Ngoài nhà xưởng hợp tác với Đổng Tùng Tùng, còn chuẩn một mảnh đất để xây khu giải trí, mà khu giải trí tính cho Đổng Tùng Tùng tham gia, nắm bộ cổ phần, phần vốn đầu tư đây, khi còn nhiều hơn cả xây nhà xưởng.

 

Phần thiếu hụt còn , Tả Tổ Nghênh nhắm Tô An.

 

Nếu trong những quen, Đổng Tùng Tùng là giàu nhất, thì Tô An chính là thứ hai.

 

Vốn dĩ Báo cũng coi là tiền, nhưng khi góp cổ phần công ty Trí Hàng, những dốc cạn vốn liếng, mà còn vay mượn thêm từ nơi khác đưa cho Tả Tổ Nghênh, bây giờ chính gã cũng đang nợ đầm đìa.

 

Vốn dĩ Tả Tổ Nghênh thể lấy danh nghĩa công ty Trí Hàng để vay ngân hàng, nhưng bây giờ công ty của một , nên cũng tiện xoay xở.

 

Gia đình Tô An, trong thời gian giúp đỡ nhà nhiều, Cương Tử vì cũng chịu tội, Tả Tổ Nghênh nhân lúc rảnh rỗi, bèn đặt một bàn ở tiệm Vận May Tới, mời cả ông La, ông Thái đến ăn cơm.

 

Cơm nước xong, Tả Tổ Nghênh hiệu cho ông La.

 

Ông La sang Tô An, “An An, lát nữa qua chỗ ông một chuyến, ông chút việc.”

 

Tô An liếc qua giữa ông La và Tả Tổ Nghênh, bảo cô dẫn Nhậm San và hai con Hầu Lệ về , còn thì theo ông La.

 

Vào nhà ông La, ông thẳng, “Cháu tự .”

 

Tô An nghi hoặc Tả Tổ Nghênh, đơ , căng da đầu , “An An , là thế , mượn em chút tiền.”

 

Tô An nhíu mày, về phía ông La.

 

Ông La vội xua tay, “Cháu đừng nể mặt ông, nó đúng là nhờ ông bảo lãnh, bảo lãnh thì ông , nhưng cho mượn là việc của cháu, cần nể mặt ông, cháu cho mượn thì cho, thì thôi, cứ từ chối thẳng cũng .”

 

Tả Tổ Nghênh vội vàng xun xoe, “Đồng chí Tô, chúng cũng qua lâu , còn là hàng xóm, với chị Hai nhà cũng với em. Anh cũng giấu em, thẳng luôn, cái bà thương nhân Hồng Kông với em , đưa bà Nam, chuẩn chung vốn xây nhà xưởng , nhưng thiếu vốn, nên mượn em một ít, nhưng em yên tâm, mượn , trả lãi.”

 

“Em gửi tiền cũng là gửi, là cho mượn lúc cấp bách , đảm bảo với em, hai năm, , một năm, trong vòng một năm thể trả cả vốn lẫn lãi cho em.”

 

Tô An ngắt lời , “Anh mượn bao nhiêu?”

 

Tả Tổ Nghênh giơ hai ngón tay, thăm dò, “Hai, hai mươi vạn?”

 

Ông La dựng cả tai lên, mắt trợn tròn, hai mươi... vạn?

 

điều ông sốc hơn chính là câu trả lời của Tô An.

 

Tô An do dự nhiều, “Được, em cho mượn, ông La bảo lãnh, nhưng em một yêu cầu.”

 

Mắt Tả Tổ Nghênh sáng lên, “Em .”

 

Tô An mặt đỏ, tim đập, “Chúng quan hệ như , tiền lãi thì mất tình cảm, huống hồ còn ông La ở đây, em sợ quỵt nợ, em loại thấy tiền sáng mắt, tiền lãi thì thôi, đưa chiếc xe tải của cho em coi như tiền lãi , dù bây giờ cũng dùng đến.”

 

“Phụt ~”, ông La phun cả ngụm ngoài.

 

Hai đứa nhóc , đứa nào cũng cáo già.

 

 

Loading...