Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 438: Mưu kế chôn sống
Cập nhật lúc: 2025-11-07 10:48:32
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thôi , trúng kế.
Cương Tử Tả Tổ Nghênh đá cho một cước lùi mấy bước, cả cong dựa tường rên đau.
“Thằng họ Tả mày...”
Hắn định c.h.ử.i ầm lên, ngẩng mắt lên thấy Tả Tổ Nghênh ở phía lưới cá quấn chặt như một con nhộng.
Hai gã đàn ông còn chồng lên như diễn xiếc, đè chặt Tả Tổ Nghênh xuống, ấn gương mặt biến dạng mặt đất.
“Anh Tả!”, Cương Tử kinh hãi la lên, đang định xông lên thì thấy một gã cầm gậy sắt lao về phía .
“Mẹ kiếp.”, Cương Tử chút do dự, co giò bỏ chạy.
Hắn và Sở Thục Ngọc đang trong giai đoạn ngọt ngào, quả nhiên nên theo cái thằng cha Tả Tổ Nghênh xui xẻo , nào cũng gặp quỷ.
Tả Tổ Nghênh trơ mắt Cương Tử chạy thục mạng như ch.ó đuổi, “Triệu Cương mày đúng là thằng ngu, lúc mà mày bỏ rơi em chạy ? Mày cũng m.á.u lạnh y như con nhóc Nhậm San !!!”
Ánh mắt Lục Kim An lóe lên vẻ hung ác, “Đuổi theo!”
Hai gã đàn ông do dự, lập tức đuổi theo Cương Tử.
Lúc Lục Kim An mới cúi đầu Tả Tổ Nghênh đang đè đất, “Hừ, trốn nữa hả? Con chuột cống hôi thối, cuối cùng cũng rơi tay tao.”
Tả Tổ Nghênh c.h.ử.i ầm lên, “Lục Kim An, mày là cái thằng tạp chủng, con hoang do ăn trộm mà , dám tính kế cả ông nội mày, đồ con cháu bất hiếu trời đ.á.n.h thánh đâm, giỏi thì thả ông , ông solo với chúng mày, , chúng mày xông lên hết , hết thả ông , tao đ.ị.t cả lò nhà mày, mày sinh mày cái miệng mọc ngược chỗ đ.í.t , đồ gớm ghiếc, tao chúc mày với Tả Thượng Đảng ân ân ái ái sớm sinh quý tử @#@¥#%¥……%&……&¥%#”
Tả Tổ Nghênh tuôn một tràng, cần lấy , phần lớn là những lời từ Tề Tam Muội trong ký ức.
Tài c.h.ử.i rủa của Tề Tam Muội ở cái trấn đó thể là ít đối thủ, bà thể nhà c.h.ử.i cả buổi sáng mà một câu lặp .
Lục Kim An c.h.ử.i đến mức gân xanh trán nổi lên, m.á.u nóng dồn lên não, tức đến run cả , quá độc, thật sự quá độc địa và bẩn thỉu.
Ngay cả hai gã đang đè Tả Tổ Nghênh, một tràng c.h.ử.i rủa , mặt cũng lúc xanh lúc trắng, Lục Kim An với ánh mắt ba phần thương hại bảy phần kỳ quái.
Mẹ kiếp, một thằng đàn ông mà còn đanh đá hơn cả mấy mụ chua ngoa vùng sơn cước, đây còn c.h.ử.i mà bọn họ cũng nổ tung.
Thấy Tả Tổ Nghênh càng c.h.ử.i càng hăng, một gã chịu nổi, tung một cú đ.ấ.m sắt gáy .
Bốp ~
Cổ Tả Tổ Nghênh mềm nhũn, tiếng c.h.ử.i bới đột ngột im bặt.
Lục Kim An một tay ôm mông, một tay vịn tường, tức đến mức môi cũng run lên.
Sỉ nhục, đây chính là sỉ nhục tột cùng, cuối cùng sỉ nhục như là trong tiệc cưới với Tô Kiều, đám họ hàng cực phẩm nhà cô dâu ép dập đầu mặt .
Tả Tổ Nghênh, thằng chuột cống !
“Quả... Quả nhiên... Quả nhiên là đồ nhà quê thô lỗ... Thất phu...”
“Ném... Ném nó lên xe cho tao!”
Lục Kim An những lời c.h.ử.i rủa đó, tức đến năng cũng lắp bắp.
Tức c.h.ế.t , thật sự là tức c.h.ế.t , may mà bệnh tim, nếu chắc chắn sẽ tức c.h.ế.t tại chỗ.
Khi Tả Tổ Nghênh tỉnh nữa, đang ở một công trường xây dựng, hai tay hai chân trói quặt lưng, miệng dán băng dính.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-438-muu-ke-chon-song.html.]
Hắn vặn vẹo , tựa tường dậy, bên ngoài vọng tiếng chuyện mơ hồ, nhưng vì quá xa nên rõ, chỉ tiếng dụng cụ xây dựng gõ gạch chan chát.
Tiếng gõ nặng nhẹ, giống như lúc xây nhà, đặt viên gạch lên lớp xi măng gõ nhẹ hai cái.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Tả Tổ Nghênh phân tích một chút, lập tức hiểu , nơi đang ở hẳn là một công trường xây dựng, mà Lục Kim An thể giấu ở công trường nào chứ?
Không cần nghĩ cũng , chắc chắn là giai đoạn hai đang thi công của Long Tường Phủ.
Giai đoạn một xây xong hai dãy nhà lớn, cơ bản đều ở, giai đoạn hai ở phía còn lớn hơn, phía bắc giáp giai đoạn một, còn phía nam là đất hoang.
Đây là địa bàn của Lục Kim An, giấu ở đây là quá hợp lý.
Trời nhanh chóng tối sầm .
Tả Tổ Nghênh dùng vai tựa tường lên, lò dò nhảy tới nhảy lui, tìm một viên gạch tay, ngừng cọ sợi dây thừng lưng đó.
Trời dần tối, tiếng leng keng của công trường cũng dần im bặt, Tả Tổ Nghênh cuối cùng cũng mài đứt sợi dây tay.
Cả căn phòng chỉ còn tiếng thở hổn hển và tiếng tim đập của , vùng da bên cạnh ngón cái của cả hai tay đều mài nát, đau rát.
Vừa cử động cổ tay một chút, bên ngoài vang lên tiếng bước chân và ánh sáng vàng vọt qua khe cửa.
Tả Tổ Nghênh theo phản xạ nhặt sợi dây thừng đất lên, quấn hai vòng lưng tựa tường.
Tiếng ổ khóa sắt va cửa sắt vang lên loảng xoảng.
Cửa đẩy , đến quả nhiên là Lục Kim An.
Tả Tổ Nghênh bất giác lưng Lục Kim An.
Lục Kim An giơ đèn pin lên, lạnh một tiếng, “A ~, khỏi , ai khác, chỉ tao.”
“Không ai mày ở đây, hôm nay, đời sẽ còn mày nữa, ngoài mày và tao , sẽ ai xác mày ở ~”
Giọng Lục Kim An trở nên vui vẻ, tiến gần Tả Tổ Nghênh một bước.
“Mày ‘đánh sinh cọc’ là gì ?”
“Ha ha ha, cái đồ nhà quê như mày, gì về ngành xây dựng, mà , nhưng , tao sẽ từ từ giải thích cho mày.”
Lục Kim An vẻ vui, trong giọng mang theo sự phấn khích rõ rệt.
Sau hôm nay, đời sẽ còn Tả Tổ Nghênh nữa, sẽ là con trai duy nhất của nhà họ Tả, cũng sẽ là vợ danh chính ngôn thuận của Tả Thượng Đảng, con họ cuối cùng cũng thể quang minh chính đại bước ngoài ánh sáng.
Họ cần lén lút nữa, thế của sẽ còn là vết nhơ, thể tự hào giới thiệu bố , cần mang cái danh “con nuôi” của Tả Thượng Đảng.
Hắn thể leo cao hơn, xa hơn, tất cả thứ trong nhà sẽ là của , bao gồm cả những thứ Tả Tổ Nghênh cướp từ tay .
Lục Kim An cao ngạo xuống Tả Tổ Nghênh, như thể đang một con kiến hôi.
“Từ xưa dân gian lời đồn, cho rằng việc động thổ xây dựng sẽ ảnh hưởng đến phong thủy địa phương, kinh động oan hồn, dẫn đến t.a.i n.ạ.n trong quá trình thi công. Vì , nhiều công trình quan trọng khi thi công đều sẽ dùng đến thuật ‘đánh sinh cọc’ ghi trong sách Lỗ Ban, ‘đánh sinh cọc’ còn gọi là hiến tế vật sống, tức là chôn sống ở công trường, như một cách hiến tế cho quỷ thần, để cầu cho công trình thuận buồm xuôi gió.”
“ bây giờ còn là xã hội nô lệ như xưa, dù hiến tế vật sống thì đa phần cũng dùng gà, khỉ, lợn, dê để thế, nhà điều kiện thì mổ đầu bò.”
Nói đến đây, khóe môi Lục Kim An cong lên một nụ tàn nhẫn, gằn từng chữ với Tả Tổ Nghênh.
“Mày xem Long Tường Phủ , đây là công trình lớn nhất nhì thành phố A hiện nay, , mày sẽ hòa một với mảnh đất , cảm thấy vinh hạnh ?”
Mắt Tả Tổ Nghênh sáng lên, đúng là thiên thời, địa lợi, nhân hòa.