Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 435: Vội vã đến bệnh viện Tác giả: Phạn Oản 114

Cập nhật lúc: 2025-11-07 08:30:59
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Anh Tô Bình? Anh chứ?”, Nhậm San tiếng Tô Bình rên rỉ, sợ đến mức mặt trắng bệch.

 

Tô An tiếng Nhậm San, da đầu tê dại, cô đá thêm một cú mặt Lục Kim An, giật lấy khẩu s.ú.n.g trong tay , lập tức kiểm tra tình hình Tô Bình.

 

“Anh ơi, ? Bị thương ở ?”

 

Tô Bình đau đến nhe răng trợn mắt, dùng tay đè chặt cánh tay, m.á.u tươi thấm ướt cả áo bông.

 

Nghe tiếng Tô An hỏi, rốt cuộc nhịn , oà .

 

“Hu hu hu, An An, đau quá, đau quá.”

 

“Oa oa oa, An An, sắp c.h.ế.t , trúng đạn sắp c.h.ế.t .”

 

Giọng Tô An bất giác run rẩy, “Không , , sẽ .”

 

Nhậm San bất chấp trời lạnh, mím chặt môi, nhanh chóng cởi áo khoác, cởi chiếc áo mỏng bên trong, đưa cho Tô An, mặc áo khoác .

 

Tô An vội vàng dùng chiếc áo mỏng đó băng bó vết thương cho Tô Bình, lúc cô mới nhặt khẩu s.ú.n.g đất, tìm Lục Kim An tính sổ.

 

Vừa , liền phát hiện Lục Kim An đang kẹp chân quỳ đất mấy khiêng chạy về phía rừng cây.

 

Tô An mắt đỏ ngầu, giơ s.ú.n.g lên, b.ắ.n loạn xạ về phía rừng cây.

 

Đoàng, đoàng, đoàng ~

 

Bên trong vọng tiếng kêu t.h.ả.m thiết, đến khi khẩu s.ú.n.g trong tay Tô An b.ắ.n nữa, cơn tức giận trong lòng cô mới nguôi một ít.

 

Tả Tĩnh Hoan ở trong xe tiếng s.ú.n.g cho tỉnh , lảo đảo bò khỏi xe, cả trời đất cuồng.

 

Tô An vội xông lên, đỡ lấy cô, “Tĩnh Hoan, ? Còn ?”

 

“San San, , ráng nhịn một chút, chúng nhanh.”

 

Nhậm San dìu Tô Bình về, Tô An dựng chiếc xe đạp ngã lên, dắt Tả Tĩnh Hoan về hướng phố Phúc Khánh.

 

Tiếng s.ú.n.g vang lên, chừng lát nữa dân gần đó sẽ xem.

 

nãy cũng b.ắ.n trúng ai, mặc dù đợt truy quét gắt gao hồi tháng 1 kết thúc, nhưng nếu bắt gặp, đến Lục Kim An, bên phía cô cũng gặp rắc rối!

 

Lúc Tô An ngoài, bên cạnh còn hai hàng xóm đang xem ké TV nhà cô.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

, cô và Nhậm San theo bản năng về phía nhà họ Tả.

 

Nhà họ Tả ở gần lối phố Phúc Khánh, mấy hộ xung quanh đều tắt đèn, chỉ Hầu Lệ còn để đèn chờ Tả Tĩnh Hoan tan .

 

Giống như hôm, Tả Tĩnh Hoan về trễ, bà cũng bồn chồn ở cửa ngóng.

 

Nghe bên ngoài động tĩnh, mặt bà lộ vẻ vui mừng, vội vén rèm, mở cửa đón con gái.

 

“Tĩnh Hoan?”

 

Trong bóng đêm, giọng Tô An vẻ gấp gáp, “Thím Hầu, mau phụ cháu, Tĩnh Hoan thương .”

 

Hầu Lệ nương theo ánh sáng trong nhà hắt , thấy Tả Tĩnh Hoan đầu đầy máu, sợ đến mức suýt ngất .

 

“Tĩnh, Tĩnh Hoan... Sao... Sao thế ? Tĩnh Hoan?”, giọng Hầu Lệ run rẩy.

 

“Thím, đừng la, đưa nhà !”

 

Mấy nhà, Hầu Lệ cố nén hoảng sợ, lấy nước ấm lau mặt cho Tả Tĩnh Hoan.

 

Vết thương của Tả Tĩnh Hoan nhỏ, bà mà nước mắt rơi lã chã, hỏi gì đó, nhưng thấy khí căng thẳng quá nên dám hỏi.

 

Tinh thần Tô Bình vẫn , Nhậm San và Tô An giúp cởi áo bông, kiểm tra vết thương cánh tay.

 

“Chị An An, đến bệnh viện.”, Nhậm San mặt đen , giọng lạnh lùng.

 

Viên đạn vẫn còn găm trong cánh tay Tô Bình, đến bệnh viện lấy .

 

Bên Hầu Lệ cũng sụt sùi, “Tĩnh Hoan cũng đến bệnh viện, xem vết thương , chắc là khâu.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-435-voi-va-den-benh-vien-tac-gia-phan-oan-114.html.]

 

Tô An ném áo khoác trong tay cho Nhậm San, “Mặc cho , em về nhà dắt xe ba gác , ở đây chờ!”

 

Vội vã về nhà, mấy hàng xóm xem TV về, Vương Tiểu Thúy vẫn ở phòng khách đợi.

 

Thấy Tô An đẩy cửa , bà vội lên.

 

“Về ? Sao hôm nay về muộn thế?”

 

Tô An cửa, “Mẹ, thương, con đưa đến bệnh viện.”

 

Tim Vương Tiểu Thúy thắt , vội hỏi, “Cái gì? Thường Thường thương? Bị thương ở ? Có nặng ? Bị ngã xe ?”

 

“Người ?”

 

Tô An mở cổng lớn để Vương Tiểu Thúy đẩy xe ba gác , trả lời, “Mẹ đừng lo, , đang ở nhà thím Hầu.”

 

Tô An đạp xe ba gác chở Tả Tĩnh Hoan, Tô Bình và Nhậm San, Nhậm San một tay đỡ Tô Bình, một tay cầm đèn pin rọi đường.

 

Phía là Hầu Lệ đèo Vương Tiểu Thúy bằng xe đạp.

 

Một đoàn vội vã đến bệnh viện.

 

Thời s.ú.n.g đạn lưu hành trong dân khá nhiều, bác sĩ đối với loại vết thương thấy quen, thậm chí hỏi nhiều.

 

Ngoài xã hội cầm s.ú.n.g đ.á.n.h là chuyện thường, các thôn đ.á.n.h khi còn dùng cả pháo cối, thậm chí hàng xóm cãi , em ruột đ.á.n.h cũng thể dùng súng.

 

Tả Tĩnh Hoan khâu 3 mũi đầu, vì mất m.á.u nhiều nên mặt tái, cả ủ rũ.

 

Ngược là Tô Bình, bác sĩ bày kẹp, nhíp để lấy đạn, sợ hãi ôm Vương Tiểu Thúy như một đứa trẻ 85 cân.

 

Anh sợ quá.

 

Tô Bình một trận như , khiến Vương Tiểu Thúy, Tô An và Nhậm San đau lòng thôi.

 

Chờ xử lý vết thương xong, là hơn 11 giờ đêm.

 

Tô Bình và Tả Tĩnh Hoan ở chung phòng bệnh để truyền dịch, Tô An thấy cứ vây quanh đây cũng cách.

 

“Mẹ, với thím về , con ở đây trông , mai còn tiệm, ở đây cần nhiều .”

 

Nói , Tô An sang Hầu Lệ, “Thím Hầu, là thím cũng về nghỉ ngơi , ban ngày mai còn chăm sóc, giờ cũng gì, một cháu trông là .”

 

Hầu Lệ lắc đầu, chịu về.

 

Vương Tiểu Thúy cũng lưu luyến, chịu .

 

Nhậm San , “Chị An An, thím, em ở đây trông cho, hai về , phòng bệnh lớn , cũng chỗ nghỉ, đông ồn Tô Bình với chị Tĩnh Hoan nghỉ ngơi. Giờ gì, một trông là .”

 

Tô An gì, đầu ngoài.

 

Từ năm 85, bệnh viện thực hiện thu chi hai tuyến, phần lớn bệnh viện đều một quy tắc ngầm.

 

Nhân viên y tế hùn vốn mua giường xếp, buổi tối cho nhà bệnh nhân thuê, phần tiền cần nộp cho bệnh viện.

 

Tô An một đến quầy y tá, với cô y tá trực ban, “Chị ơi, cho thuê một cái giường xếp.”

 

Cô y tá mỉm , “Tiền thuê 5 hào, tiền cọc 2 đồng.”

 

Tô An đưa tiền, cô y tá liền tự khiêng giường xếp theo Tô An về phòng bệnh.

 

nhà của phòng bệnh nào thuê, để sáng mai, khi bác sĩ và y tá trưởng , kịp thời đến thu .

 

Giúp kê giường xong, dặn dò mai khi nào đến thu, cô y tá liền rời .

 

“Chị An An, chị với thím về , đêm nay em thức, mai ban ngày chị đến em.”, Nhậm San kiên quyết.

 

Tô An lo lắng Tô Bình, gì thêm.

 

“Thím Hầu, thím cũng về , hôm nay trời cũng lạnh, ở đây giờ cũng gì, cháu trông , thím về thu dọn đồ đạc cho chị Tĩnh Hoan, mai mang đến.”

 

 

Loading...