Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 422: Tô Kiều bùng nổ
Cập nhật lúc: 2025-11-07 07:59:30
Lượt xem: 23
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô Kiều từ đêm 30 chạy khỏi Long Tường Phủ, suốt cả dịp Tết đều về. Cũng Kỷ Thanh Thanh gì với Tô Kiến Quân, mà ông hiếm khi lên tiếng. Lục Nhã Tri chịu nổi cảnh việc chân tay, mùng một Tết chạy tới gọi , nhưng Kỷ Thanh Thanh mỉa mai cho về. Ở nhà mấy ngày, Kỷ Thanh Thanh hầu hạ, Tô Kiều càng thêm về. Mãi cho đến khi Lục Kim An xuất viện, đích đến cửa đón, Tô Kiều lúc mới lời Kỷ Thanh Thanh khuyên bảo, miễn cưỡng theo Lục Kim An trở về.
Vừa về đến nhà, Ngải Tiểu Thanh đeo khẩu trang chạy đón với vẻ đáng thương. “Kiều Kiều, cuối cùng cũng chịu về . Xin , xin , đều là của tớ, đều tại tớ. Cậu , từ lúc , trong lòng tớ bất an bao. Ngày hôm đích đón , cũng về, tớ liền chắc chắn là giận . Này Kim An về, tớ lập tức khuyên đón về ngay ~”
Ngải Tiểu Thanh để tóc mái bằng che trán, chiếc khẩu trang lớn che kín khuôn mặt nhỏ, chỉ lộ đôi mắt xinh ngấn lệ, cộng thêm giọng điệu đáng thương, khiến khỏi động lòng trắc ẩn. Lục Nhã Tri vốn định chào đón, (bà mừng thầm) ô sin nhà cuối cùng cũng chịu về . Ngải Tiểu Thanh , bà hừ lạnh một tiếng xuống. Lục Kim An Ngải Tiểu Thanh đích đón Tô Kiều mà cô về, lập tức đầu liếc Tô Kiều một cái đầy bất mãn.
“Em quậy thì cũng chừng mực! Đêm 30 Tết mà bỏ nhà . Mẹ đón em mà em còn chịu về? Trong mắt em còn cái nhà , còn , còn trưởng bối ?” “Tiểu Thanh sức khỏe , em nhường cô một chút thì ? Tình hình của cô thế nào em . Cô là vì , mới cãi với gia đình. Người cô cứu là chồng của em đấy! Em nếu hiểu chuyện thì càng ơn mới đúng.” “Lần coi như xong, chung sống hòa thuận với Tiểu Thanh. Gần đây vốn dĩ nhiều việc, mong em giúp gì, em bớt gây thêm rắc rối cho ?”
Lục Kim An dây câu siết cổ, tuy giữ mạng, nhưng giọng tổn thương nghiêm trọng. Giọng phát còn ôn hòa như , mà trở nên khàn khàn, thô ráp. Giống như viêm amidan lời, chói tai. Hắn quát Tô Kiều xong, đầu Ngải Tiểu Thanh, giọng điệu mềm vài phần, “Tiểu Thanh, em sai, cần xin cô .”
Tô Kiều câu “ Kim An về, tớ lập tức khuyên đón về” của Ngải Tiểu Thanh cho nội thương, kết quả Lục Kim An bồi thêm một gậy. Ngải Tiểu Thanh Tô Kiều Lục Kim An mắng cho dám lên tiếng, càng thấy hả hê. Mình và Kim An mới là chân ái. Nếu con Ngải Tiểu Lan xen giở trò, đến lượt Tô Kiều hớt tay ? Ngải Tiểu Thanh khiêu khích liếc Tô Kiều một cái, nhưng miệng , “Tớ vẫn luôn coi Kiều Kiều là em gái. Anh Kim An đúng, hiểu lầm giải tỏa , chúng vẫn là chị em , nhé?”
Tô Kiều tức nổ phổi. Cô từ nhỏ ở nhà họ Quản là cục cưng trong tay Quản Xuân Đông. Sau khi theo Kỷ Thanh Thanh về nhà họ Tô, cơ bản đều là cô bắt nạt khác. Cả đời trừ việc chịu thiệt thòi trong tay Tô An, cô bao giờ chịu cái cảnh ? “Con tiện nhân, mày tìm c.h.ế.t!” Theo tiếng gầm của Tô Kiều, cô cúi đầu, dùng đầu húc thẳng mặt Ngải Tiểu Thanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-422-to-kieu-bung-no.html.]
“Bốp” một tiếng, đầu Tô Kiều đập trúng phần nhân trung ngay mũi Ngải Tiểu Thanh. “Á ~” Ngải Tiểu Thanh hét lên t.h.ả.m thiết, ngã ngửa . Lục Kim An nhanh tay lẹ mắt, vội tiến lên ôm lấy Ngải Tiểu Thanh, “Tiểu Thanh, Tiểu Thanh, em chứ?” Lục Nhã Tri rốt cuộc thể yên, vội lên quát, “Tô Kiều, mày phát điên cái gì ? Mày xem mày bây giờ khác gì mấy mụ đàn bà đanh đá ngoài chợ ?”
Tô Kiều một tay chống nạnh, một tay chỉ Ngải Tiểu Thanh, “Tao phi! Đồ chổi nhà mày! Còn chị em với tao? Làm chị em cái gì? Đã thì bề luôn , mày tính vai vế với bà nội của Kim An luôn . Vừa ông nội ở nhà cũng đang cô đơn đấy!” “Thật sự thì mày thương lượng với chồng tao , chị em với bà cũng . Bà nổi tiếng là Bồ Tát sống, dễ chung sống hơn tao nhiều. Hai nhất định thể sống hòa thuận.”
Tả Nam Phúc sô pha, theo bản năng liếc Ngải Tiểu Thanh. nghĩ đến việc cô hủy dung, còn tàn phế, trong mắt ông hiện lên vẻ ghê tởm. Ông mới thèm.
Lục Nhã Tri Tô Kiều xỏ xiên, ôm n.g.ự.c chỉ Tô Kiều, “Mày.... Mày....” Tô Kiều tiếp tục xả: “Còn nữa, ba mày c.h.ế.t, mày cãi với nhà chú hai mày, chỗ nào để thì liên quan quái gì đến tao? Là tao ba mày c.h.ế.t ? Bọn họ đoản mệnh thì liên quan gì đến tao? Là tao mày cãi với nhà chú hai mày ? Tao cuối cùng cũng vì mày chỗ để . Cứ cái bộ dạng ch.ó chê mèo ghét , nhà nào mà dám chứa mày? Tao thấy mày chính là đồ chổi! Khắc c.h.ế.t ba mày, nhà chú hai mày cũng xảy chuyện. Vừa mò đến nhà tao, lập tức nhà tao cũng chuyện, bây giờ còn vợ chồng tao bất hòa. Mày tưởng mấy cái tâm tư bẩn thỉu của mày tao ? Mày cũng soi gương xem cái mặt quỷ của mày , còn sáp sáp đàn ông. Không sợ dọa gặp ác mộng !!!”
Ngải Tiểu Thanh Tô Kiều mắng một trận, tức đến run rẩy. “Anh Kim An, hu hu hu, cứ nó bắt nạt em như ? Em nông nỗi là vì ai, trong lòng còn rõ ? Em.... Em..... Hu hu hu ~” Lục Nhã Tri vất vả lắm mới lấy , “Tô Kiều, mày về nhà đẻ mấy ngày mà trở nên cay nghiệt như ? Giáo dưỡng của mày ? Tố chất của mày ? Mẹ mày dạy mày thế ?” “Lúc tao còn thấy mày là đứa . Ba mày đồng ý hôn sự của mày với Kim An, là tao, là tao ủng hộ. Mày báo đáp tao như đấy ?”
Ngải Tiểu Thanh nép trong lòng Lục Kim An, ủy khuất thút thít, “Là em đáng đời, em đáng đời mà. Lúc em nên lời ngon tiếng ngọt của , nên vì mà cãi với chú hai, vì mà chặt đứt đường lui của . Kết quả bây... giờ trơ mắt em chịu sỉ nhục lớn như .” Mắt Lục Kim An đỏ ngầu, “Tô Kiều! Lập tức xin Tiểu Thanh, nếu ...”
Tô Kiều thấy chồng đang ôm phụ nữ khác, còn vì cô mà mắng , cũng tức đến mất lý trí. “Nếu thì ? Cái nhà chứa một ngoài, còn là đồ tàn phế, cái gì cũng hầu hạ. Ai hầu hạ? Là hầu hạ ? Anh trong nhà thêm một đứa tàn phế, tao thêm bao nhiêu việc ? Còn chung sống hòa thuận? Đều ở một mái nhà, chung sống hòa thuận kiểu gì? Hay là tao chui xuống gầm giường trốn nhé? Nhường giường cho hai ? Con quái vật xí tàn phế nó ý đồ gì với , trong lòng ? Anh còn mặt mũi nhiều việc? Anh nhiều việc chính là vì cái thói bao đồng của đấy! Nếu nó là tử tế, tao đây cũng nhịn . con tiện nhân Ngải Tiểu Thanh , cả ngày chỉ trèo lên đầu tao mà ị với đái! Bọn mày mù cả , thấy ?”
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
“Còn sắp đặt chị em với tao. Bây giờ là nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, còn tưởng là địa chủ thời Mãn Thanh, chơi trò năm thê bảy ? Sao, còn tưởng cả pháp luật .......”