Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 407: Kế hoạch tiếp theo của cô Ngụy

Cập nhật lúc: 2025-11-07 07:59:15
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tô An và Nhậm San khóa cửa hàng cẩn thận mới đèo về nhà. Nhậm San đẩy đống đồ xe ba bánh, “Chị An An dạo cả buổi trưa mà chỉ mua từng thôi ? Sao còn cả thịt lợn nữa?”

 

Tô An đạp xe trả lời, “Về quê xa xôi, mang vác đồ đạc cũng khó khăn, nên chị chỉ chọn mua mấy thứ hiếm lạ. Mấy thứ khác, đến huyện Giai bên đó mua cũng . Còn thịt lợn là để biếu cô Ngụy, lão gia La và lão gia Thái.”

 

Thành phố A bên tục lệ “từ tuế” (biếu quà Tết). Trước Tết, con cháu sẽ mang một phần lễ đến nhà các bậc trưởng bối mà kính trọng để tỏ lòng tôn kính.

 

Vé tàu là 10 giờ tối, bây giờ mới đến 6 giờ, ghé qua mỗi nhà một lát, thời gian kịp.

 

Tô An đạp xe đến khu sân vận động , gõ cửa nhà lão gia La, ai. Người hàng xóm tiếng gõ cửa, ló đầu xem, “Tìm ông La ? Ông sang nhà ông Thái chơi . Cháu đợi chút, bác gọi ổng một tiếng.”

 

Nói , bà cũng chẳng đợi Tô An trả lời, gân cổ lên hét về phía tây nam. “Ông La ơi, khách !” “Ông La ơi, hai ông già đóng cửa ở trong phòng gì đấy, khách!”

 

Hét hai , cách đó tám chín mươi mét, một cánh cửa gỗ nặng nề của căn nhà ngói khang trang kẽo kẹt mở , một cái đầu to quấn kín mít trong chiếc mũ bông thò . Bác gái oang oang đắc ý với Tô An, “Đấy cháu xem, kìa.”

 

Tô An khóe miệng giật giật, lễ phép gật đầu, “Vâng ạ, cháu cảm ơn bác.”

 

Lão gia La vội vã chạy tới, lão gia Thái cũng lẽo đẽo theo , “An An đến ? Vào nhà , nhà .” Tô An , “Lão gia Thái, cháu lấy vé từ chỗ Hồng Quyên , tối nay 10 giờ tàu chạy.” Lão gia Thái ồ lên, “Gấp ? Sang năm khi nào cháu ?” “Vâng ạ, kịp về ăn Tất niên!”

 

Tô An chuyện phiếm với hai ông cụ vài câu, để quà Tết về phía nhà cô Ngụy.

 

Nhà cô Ngụy Từ Ngọc dạo vô cùng náo nhiệt. Bà chồng liệt, vốn dĩ mấy nhà tính kế để cô nghỉ việc ở nhà hầu hạ bà cụ. Sau đó Tô An đến một chuyến, mấy lời tỉnh ngộ, cô liền đẩy việc đó cho chồng là Cao Kim Sóng.

 

Vì chuyện ảnh hưởng đến hạnh phúc cả đời , Cao Kim Sóng phản đối kịch liệt, kiên quyết từ chối việc về nhà hầu hạ . Anh thà bỏ tiền , ai hầu thì hầu. Ý của Cao Kim Sóng là ba em chia đều tiền, thuê giúp việc.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-407-ke-hoach-tiep-theo-cua-co-nguy.html.]

Kết quả là hai nhà , lúc thì luôn mồm mỗi nhà mỗi năm nguyện ý đưa một trăm đồng cho Ngụy Từ Ngọc, để cô nghỉ việc ở nhà “hưởng phúc” chăm sóc chồng, đến lúc thật sự bỏ tiền thuê thì do dự.

 

Anh cả Cao Kim Hùng phản ứng mạnh nhất, “Cái gì? Chỉ hầu hạ một mà 30 đồng một tháng? Tính mỗi nhà góp mười đồng? Vậy một năm là mất một trăm hai mươi đồng, nếu chỉ một hai năm còn đỡ, chứ lâu dài thì nhà ai chịu nổi? Tưởng tiền của chúng là gió thổi đến chắc?”

 

Vợ cả cũng hùa theo chồng bắt đầu lóc, “Chú hai , vợ chồng chú hiểu nỗi khổ của chúng . Các chú giống chúng , một nhà ba gánh nặng nhỏ. Chúng đây là cả một gia đình, hai vợ chồng già chỗ nào cũng đau mà đành chịu đựng, bệnh viện cũng dám . Đám nhỏ bên thì cứ há miệng chờ ăn. Đừng nhà ba công nhân viên chức, chịu nổi chi tiêu lớn . Đến giờ cả nhà vẫn còn chen chúc , thằng hai nhà còn cưới vợ, nhà cửa thì chẳng thấy tin tức gì. Chúng một đồng cũng bẻ đôi mà tiêu, đây là ép c.h.ế.t ?”

 

Vợ cả gào , như thể Cao Kim Sóng là kẻ đến đòi nợ, còn vẻ bình tĩnh như lúc đến khuyên Ngụy Từ Ngọc nghỉ việc nữa. Anh cả vợ than khổ cũng cúi đầu hút t.h.u.ố.c gì.

 

Nhà chú ba thì càng quá đáng, vợ chú ba trực tiếp chỉ dâu mắng hòe, c.h.ử.i ầm lên với chồng, “Sao mà cái nó khổ thế , ông xem gả về nhà ông mấy ngày yên , thật là bức c.h.ế.t mà. Dưới còn hai đứa nhỏ học, thằng lớn mới trường, công việc còn chính thức, sắp tới lo cưới vợ. Đều tại cái đồ vô dụng nhà ông, theo ông mà một ngày nào sung sướng.....”

 

Cao Kim Sóng tình cảnh nhà cả và em út, còn gì mà hiểu. Anh cố nén giận, “Anh cả, chú ba, hai ý gì đây? Lúc đến nhà bảo Từ Ngọc nghỉ việc về hầu , các như . Các luôn miệng bảo khuyên nó , mỗi nhà các góp một trăm khối một năm. Giờ tìm hầu thật , bỏ tiền thì các bắt đầu lóc than nghèo?” “Hóa các căn bản là ý định bỏ tiền, mà tính kế để Từ Ngọc nghỉ việc, đẩy cho một ?”

 

Nhà cả và nhà chú ba liếc mắt , bắt đầu than khổ. “Chú hai , chú coi em chúng thế nào?” “Thuê ngoài hầu hạ, mà tận tâm bằng nhà , ? Chúng bỏ tiền, nhưng ai cũng lúc kẹt tiền chứ? Lỡ tháng đó chúng nhất thời xoay , hoặc là khất một thời gian, giúp việc chịu ? Chứ nhà với thì dễ chuyện . Đều là em ruột thịt, nhà chú điều kiện vốn dĩ hơn hai nhà chúng , gánh nặng cũng nặng bằng, thiếu của chú chúng khẳng định sẽ trả mà.”

 

Anh cả và chú ba, hai cặp vợ chồng bốn cái miệng, một câu, một câu, tóm chỉ một ý. Đều là một nhà, cần thiết rạch ròi như , đều là em ruột thịt, thông cảm và giúp đỡ lẫn . Tiền thuê ngoài thà để cho nhà chú kiếm. Vợ chồng chú chăm chúng cũng yên tâm. Lỡ chúng kẹt tiền, khất vài tháng cũng , chúng nhất định vẫn sẽ đưa. Vả , một bà già ở nhà thì ăn uống bao nhiêu?

 

Nói qua , hai nhà liền chuyển sang công kích Ngụy Từ Ngọc kiểu mỉa mai, và bắt cóc đạo đức, hỏi là Ngụy Từ Ngọc vui, gì đó bên tai chồng. Nói nào là, bà cụ đúng là chỗ , nhưng bâyidờ nông nỗi , thể nhẫn tâm như , cứ nắm mãi lầm buông. Ai mà chẳng lúc phạm sai lầm. Còn là giáo viên nữa chứ, thể bụng hẹp hòi như thế.

 

Ngụy Từ Ngọc lập tức rõ lập trường của . “Chị dâu, thím ba, đến nhà ở, là giơ hai tay tán thành. Không tin hai hỏi Kim Sóng xem từ chối câu nào ?” “ còn khuyên , đón về xong, cứ nghỉ việc ở nhà yên tâm hầu . cũng nghĩ đến chuyện hai nhà thể kẹt tiền, nên còn quyết định khi tan sẽ tìm thêm việc thêm, nghỉ hè nghỉ đông cũng thể mở lớp dạy thêm, kiếm thêm tiền nuôi Kim Sóng và , để ở nhà chăm cho thoải mái.”

 

Nhà cả và nhà chú ba xong lời Ngụy Từ Ngọc thì trợn tròn mắt. Họ bảo mà, lão nhị tự dưng đổi thái độ. Rõ ràng lúc đồng ý, giờ phản đối kịch liệt, hóa cái gốc rễ nó ở đây. “Từ Ngọc , chú hai là đàn ông, thể nghỉ việc ở nhà chăm sóc già? Chuyện là phụ nữ mới cẩn thận chứ, cô là bất hiếu đấy.”

 

Chiếc mũ "bất hiếu" chụp xuống đầu, Ngụy Từ Ngọc liền khéo léo trình bày từng lý do chuẩn sẵn trong đầu.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

 

Loading...