Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 394: Vay nặng lãi, chỉ còn 62 ngày

Cập nhật lúc: 2025-11-07 04:43:20
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Báo ca Tả Thượng Đảng tìm tới cửa, lộ một tia hứng thú.

 

“Ông chủ Tả, giờ rảnh tới chỗ chơi ? Mau, pha cho Thần Tài của chúng !”

 

Tiểu bên cạnh vội vàng niềm nở, dọn ghế, rót nước.

 

Tả Thượng Đảng cố nén lửa giận trong lòng, “Báo ca, thằng con nghiệt súc Tả Tổ Nghênh của ở chỗ ?”

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Báo ca vắt chéo chân sô pha, “Tả Tổ Nghênh , ồ, tới, nhưng mà lâu lắm .”

 

Tả Thượng Đảng căn bản tin, “Báo ca, đây là chuyện nhà của , hy vọng nhúng tay , gọi thằng nghiệt tử đó đây, việc tìm nó.”

 

“Ai nha, ông chủ Tả, đừng nóng giận như , chuyện gì từ từ . , Báo ca đây, lừa ai bao giờ ? Nó tới, chính là cái ông bảo nó tới vay tiền, đó gặp nữa.”

 

“Anh lừa ai đấy, xe của còn.......”

 

Tả Thượng Đảng đang gì đó, đột nhiên khựng , mở to hai mắt.

 

“Cái gì? bảo nó tới vay tiền khi nào?”

 

Nụ mặt Báo ca từ từ tắt ngấm, “Ông chủ Tả, ông tới cửa là khách, niềm nở tiếp đãi, ông đây là ? Chơi trò lật lọng với Lưu Báo ? Ông đừng cho mặt mũi cần.”

 

Tả Thượng Đảng luống cuống, “ bảo nó tới vay tiền, nó mượn bao nhiêu?”

 

“Ông bảo nó tới vay tiền, hai cha con ông bắt tay lừa ? Nếu nể mặt Tả Thượng Đảng ông, Tả Tổ Nghênh là thằng nào ?”

 

“Chính là ngày 7 tháng , nó tổng cộng lấy từ chỗ hai mươi vạn.”

 

“Cái gì? Hai mươi vạn?”, Tả Thượng Đảng tròng mắt đều sắp trợn ngoài, giọng cũng lạc .

 

“Hai mươi vạn, cứ thế để nó cầm ? Báo ca, Tả Thượng Đảng hiện tại ở thành phố A cũng chút thể diện, loại mặc nhào nặn, đừng lừa !”

 

Báo ca chậm rãi lên, đột nhiên vung tay, một cái tát trời giáng lên mặt Tả Thượng Đảng.

 

Đánh cho Tả Thượng Đảng xoay một vòng tại chỗ, khóe miệng trào máu.

 

“Mẹ nó, chuyện tử tế với mày, mày , thật sự cho mày mặt mũi . Mày ở bên ngoài chút thể diện, cũng thể đến mặt tao mà vênh váo. Xem mấy năm nay lão tử hiền quá, chúng mày quên mất Báo ca tao dựa cái gì để kiếm cơm, còn dám quỵt nợ của tao.”

 

Tả Thượng Đảng định hình, trong đầu ong ong, căn bản phân biệt đông tây nam bắc, m.ô.n.g phịch xuống đất, cứ thế ngẩng đầu hoảng sợ Báo ca.

 

Báo ca hừ lạnh một tiếng, hướng tới gã quân sư bên cạnh phất tay, “Đem đồ cho nó xem, giải thích cho nó rõ ràng. Lão tử ăn coi trọng nhất là chữ tín, quy quy củ củ bao giờ cái loại chuyện ức h.i.ế.p khác.”

 

Quân sư gật gật đầu, hướng tới tiểu bên cạnh , “Còn mau đỡ ông chủ Tả dậy.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-394-vay-nang-lai-chi-con-62-ngay.html.]

Tả Thượng Đảng run rẩy bàn, co rụt đầu , dám nhảy nhót nữa.

 

Một lát , quân sư cầm một túi tài liệu , xuống bên cạnh Tả Thượng Đảng, đem giấy tờ nhà đất của Long Tường Phủ, chìa khóa xe, hợp đồng thầu công trình cùng với con dấu bày hết.

 

Tả Thượng Đảng dường như hiểu điều gì, Tả Tổ Nghênh thế mà đem tất cả đồ của thế chấp cho Báo ca.

 

“Ngươi.... Hắn.... Hắn thế mà... dám, đây đều là, đều là của .”

 

Tả Thượng Đảng bắt lấy tay quân sư, “Đây là của , đều là của , chỉ mới tư cách, nó tư cách, các coi trọng quy củ nhất ?”

 

Quân sư ôn hòa , “Ông chủ Tả, bình tĩnh.”

 

“Đây nếu là của ông, chúng cũng sẽ tùy tiện lấy cho ông xem, đúng ? Chính vì là của ông, cho nên....”

 

“Tới đây, ông xem cái .”

 

Quân sư móc tờ giấy vay nợ thế chấp quan trọng nhất đưa cho Tả Thượng Đảng xem.

 

Tả Thượng Đảng chỉ thoáng qua, liền kích động hất tay quân sư lên, “Giả, giả, đây là giả! Các nhận của thằng nghiệt tử đó bao nhiêu tiền? Các bắt tay gài bẫy đúng ?”

 

“Súc sinh, nghiệt tử, thứ ăn cháo đái bát! Ta gì với nó, mà nó hùa với ngoài gài bẫy.....”

 

Quân sư liếc mắt một cái, Tả Thượng Đảng liền ấn mạnh trở ghế, sợ tới mức nháy mắt tỉnh táo .

 

“Ông chủ Tả, bảo ông bình tĩnh, ông xem ông kích động gì, ông hết ? Ông ông ăn lớn như , còn hấp tấp vội vàng, giống như câu ngạn ngữ, Thái Sơn đổ mặt mà sắc đổi chứ.”

 

Nói , quân sư đem hai tờ giấy nợ so sánh cho Tả Thượng Đảng xem, “Ông xem, đây là con trai cưng của ông giúp ông mang tới giấy nợ, tờ đây chính ông tự tay ký, chúng đối chiếu , bằng thể để nó lấy tiền .”

 

Quân sư chậm rãi sắp xếp tài liệu bàn, “Báo ca chúng ăn đàng hoàng, nếu đổi bình thường dám loạn như , sớm đ.á.n.h gãy chân . Ông ở thành phố A vẫn chút thể diện, bằng cũng rảnh rỗi mà nhảm với ông nhiều như . Đồ đạc mà thằng con nhà ông mang đến, chúng đều kiểm tra qua, chứng minh thư, sổ hộ khẩu, giấy tờ nhà, hợp đồng, giấy nợ thế chấp, đều là thật! Ông còn là khách hàng cũ giao tình với Báo ca, Báo ca cũng tin tưởng ông, thấy con trai ông bộ dạng gấp gáp, là chờ tiền cứu mạng già của ông, cho nên lúc mới hai lời, đưa hai mươi vạn cho nó cầm !”

 

“Tới đây, ông cho rõ, mở to mắt ch.ó của ông , danh tiếng của Báo ca chúng chính là quy củ, ông đừng hỏng danh tiếng của chúng .”

 

Quân sư vung tập tài liệu trong tay mặt, “Giữa cha con ông chuyện mờ ám gì là chuyện của các ông. Chúng ấn quy củ cho vay, ấn quy củ đòi nợ, ngoài chúng quan tâm.”

 

Dứt lời, liếc mắt một cái, một tiểu phía Tả Thượng Đảng, đè đầu Tả Thượng Đảng đập mạnh xuống bàn.

 

Một tiếng “Rầm”, Tả Thượng Đảng hét lên t.h.ả.m thiết.

 

Quân sư cầm một quyển sổ nhỏ, vỗ vỗ mặt Tả Thượng Đảng, tính sổ cho , “Thấy rõ , hai mươi vạn! Lãi tám phân một tháng! Tổng cộng ba tháng!”

 

“Sổ sách đều tính xong cho ông , cho ông , hai mươi vạn tiền vốn, lãi tám phân một tháng. Tháng thứ nhất 20 vạn cả vốn lẫn lãi, tổng cộng 216.000. Tháng thứ hai tiền vốn, cộng thêm lãi là 233.280. Tháng thứ ba tiền vốn cộng 18.662,4 tiền lãi, tổng cộng trả là 251.942,4, xóa cho ông lẻ, mùng bảy Tết năm chúng tới cửa thu nợ, ông trả cho đủ.”

 

“Hiện tại cách ngày trả nợ, còn 62 ngày, ông chủ Tả , ông mau mau xoay tiền nha, đến lúc đó đừng trách chúng nhắc .”

 

 

Loading...