Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 386: Toan tính của Ngải Tiểu Thanh
Cập nhật lúc: 2025-11-07 02:39:01
Lượt xem: 23
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tả Thượng Đảng tình yêu đích thực lóc đau thắt ruột gan, “Nhã Tri, em đừng , thể mặc kệ Nay An , nó cũng là con ruột của mà.”
Ngải Tiểu Thanh hài lòng với biểu hiện của vợ chồng Tả Thượng Đảng, “Chú, vì Nay An, những lời cháu thể với ai.”
“Hơn nữa, em họ cháu, Ngải Tiểu Lan, khi hành hung cháu bỏ trốn, cho dù tìm thấy...... Xảy chuyện như ….. Cháu nghĩ nó là con gái, trốn cũng là bình thường, cho dù nó , cháu cũng nguyện ý chứng cho Nay An, rằng tối hôm đó vẫn luôn ở bên cháu, hề rời .”
“ mà....”
Quả nhiên, Lục Nhã Tri vội vàng truy hỏi, “ mà cái gì? Tiểu Thanh cháu điều kiện gì cứ .”
Ngải Tiểu Thanh mắt đỏ hoe, “Trung hiếu thể vẹn , nếu cháu , cháu sẽ với chú thím nuôi lớn cháu, nhưng cháu thật lòng cho Nay An. Hơn nữa Nay An kết hôn, cháu còn xem phim riêng với , nếu cháu chứng, thanh danh của cháu chắc cũng còn, mà cháu bây giờ thế .....”
“Tên Ngưu Nhị c.h.ế.t , cháu nghi là Ngải Tiểu Lan , Ngải Tiểu Lan về nhà tay nặng như với cháu, cũng là nó nghi ngờ Nay An, là cố ý liên lụy cháu.”
Ngải Tiểu Thanh lóc sướt mướt, đông tây, tóm ý là: nguyện ý chứng cho Nay An, Nay An liên lụy, chúng thật lòng yêu , nông nỗi là vì .
cũng nguyện ý vì Nay An mà từ bỏ chú thím, rời khỏi nhà, nhưng thành thế , bác sĩ lên bệnh viện lớn ở thủ đô chữa trị mới mong hồi phục, sợ vì Nay An mà đắc tội với chú thím, ai lo cho .
Hơn nữa chứng, thanh danh của chắc chắn sẽ hủy hoại.....
Tóm là đủ loại lo lắng.
Lục Nhã Tri đơn thuần, nhưng Tả Thượng Đảng ngốc, hiểu Ngải Tiểu Thanh đưa một thái độ, một sự bảo đảm cho nửa đời của cô .
Lúc , lựa chọn, Ngải Tiểu Thanh yêu cầu gì, đều chỉ thể đồng ý, gì quan trọng hơn việc cứu con trai ngoài.
Nhìn cặp vợ chồng nắm tay rời , nước mắt trong hốc mắt Ngải Tiểu Thanh nhanh chóng rút , trong mắt lóe lên tinh quang.
Ngải Tiểu Lan tạm gác sang một bên, với thái độ lúc sáng của Trần A Như, cô thể tiếp tục ở nhà họ Ngải.
Mà Lục Kim An, bất kể là đây , đều là lựa chọn nhất của cô .
Tuy rằng bây giờ cô nông nỗi , nhưng trong tay cô nắm giữ một điểm yếu như , nhà họ Lục chỉ thể cung phụng cô .
Chỉ cần họ Lục Kim An xảy chuyện, thì đối xử với cô .
Người vì , trời tru đất diệt!
Lục Nhã Tri và Tả Thượng Đảng mười ngón đan chặt về nhà, “Thượng Đảng, sẽ chuyện gì chứ?”
Tả Thượng Đảng trầm giọng dặn dò, “Lời của Ngải Tiểu Thanh nửa thật nửa giả, nhưng một điểm thể chắc chắn, tình cảnh hiện tại của nó ở nhà họ Ngải , nhân cơ hội , ôm lấy cái cây to Nay An.”
Lục Nhã Tri sững sờ, “Vậy, Kiều Kiều?”
Tả Thượng Đảng thở dài, “Mặc kệ là chủ động Nay An chủ động, nó đúng là lén lút dắt Ngải Tiểu Thanh xem phim. Còn Tô Kiều, lúc đòi cưới cho bằng , cửa mấy tháng nay, thấy nó cũng để tâm lắm.”
“Lúc kết hôn cũng vội vã, khi thật giống như Ngải Tiểu Thanh ...…. Với , cuộc hôn nhân vốn dĩ ý, là hai con em cứ đòi cưới, từ lúc kết hôn đến giờ, em xem xảy bao nhiêu chuyện?”
Lục Nhã Tri chút tủi , “Lúc là Nay An đòi cưới, em ? Hơn nữa, lúc cũng ngoan, ai ngờ họ hàng nhà cô thật gì.”
“Thượng Đảng, nếu chúng ...... bên Kiều Kiều sẽ ầm lên nữa chứ?”
Tả Thượng Đảng sắc mặt trầm xuống, hàng loạt chuyện phiền lòng gần đây mệt mỏi rã rời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-386-toan-tinh-cua-ngai-tieu-thanh.html.]
“Chuyện để hãy , về nhà ~”
Hai cửa, Tề Tam Muội đang chống nạnh chỉ huy Tô Kiều lau nhà, đầu , hai lời, xông lên, tát cho Lục Nhã Tri một cái!
“Chát ~”
“Tao đ.á.n.h c.h.ế.t mày, đồ tiện nhân châm ngòi ly gián!”
“A ~”
Lục Nhã Tri ngờ tới, Tề Tam Muội xông lên là tát, nàng vững, loạng choạng ngã xuống đất.
Tề Tam Muội trừng mắt, còn xông lên.
Tả Thượng Đảng vội vàng bắt lấy cổ tay Tề Tam Muội, tức giận quát, “Mẹ! Mẹ gì ?”
Nói xong, vung cánh tay đang giơ cao của Tề Tam Muội , Tề Tam Muội loạng choạng đập tường.
“Hu hu hu, Tả Thượng Đảng mày là đồ súc sinh, mày vì con mụ yêu tinh lẳng lơ , mà thứ hai động thủ với ruột mày ~”
Tề Tam Muội thật sự đau lòng, bà hận c.h.ế.t Lục Nhã Tri, cái đồ giày rách .
“Chính vì nó, mà bao nhiêu năm nay mày vứt tao với bố mày ở nông thôn, một năm thấy mặt mấy , chính vì nó, cái nhà của chúng quậy thành cái dạng gì? Cháu đích tôn của tao bỏ nhà , nhà cũ của chúng bán, bố mày tức đến phát bệnh, mày một tiếng liền chạy theo nó, sống c.h.ế.t của chúng tao mày cũng mặc kệ, hu hu hu, tao thấy mày nó bỏ bùa , mày còn che chở cái đồ giày rách đó!”
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
“Biết mày vợ con, mà còn dán đàn ông, thì là thứ lành gì? Cũng chỉ mày coi nó như báu vật, vì nó mà bỏ vợ bỏ con, bố cũng cần, trời ơi ~”
Khóc lóc, Tề Tam Muội phịch xuống sàn, kéo dài giọng, bắt đầu đập sàn.
Lục Nhã Tri một tay che mặt đất, cũng nức nở như hoa lê đính mưa.
Hai thứ tiếng hòa chui đầu Tả Thượng Đảng.
Đầu Tả Thượng Đảng ong ong trướng đau, cố nén cơn tức ngực, hai mắt tối sầm, vẫy vẫy tay với Tô Kiều, “Đỡ con phòng .”
Tô Kiều như con chim nhỏ sợ hãi, co rúm , run rẩy đỡ Lục Nhã Tri phòng.
Ngoài phòng, Tả Thượng Đảng thở một , bố càng ngày càng vô lý.
Bao nhiêu năm nay, Hầu Lệ rốt cuộc chịu đựng thế nào, đột nhiên nhớ Hầu Lệ, Hầu Lệ mau chóng đưa hai .
“Mẹ, con xin , đừng quậy nữa , dạo con thật sự nhiều việc, cứ an phận chút . Mẹ lớn tuổi , con để thiếu ăn thiếu mặc, ở cùng con con cũng đồng ý, chuyện khác, bớt gây sự ?”
“Chuyện hôm nay, con quan tâm bố, là bên Nay An....”
Trong phòng, Tô Kiều cũng đang an ủi Lục Nhã Tri, “Mẹ, đừng , học cách quen , còn nhiều.”
“Con xem bộ dạng của bố, là giữ ông bà nội ở , cuộc sống của chúng sẽ càng thêm gian nan.”
Tô Kiều Lục Nhã Tri, trong con ngươi lóe lên một tia u ám.
“Ai, cũng tại ông bà nội tinh thần quá, bằng tuổi bà nội con, mà họ còn thể nhảy nhót, bà nội con thì liệt giường, ngày thường đừng đ.á.n.h mắng , còn sắc mặt con cháu. Ai~, con chủ yếu là thương , giá mà ông bà nội cũng giống như bà nội con, thì khi nhàn hơn….”