Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 361: Đời này coi như xong

Cập nhật lúc: 2025-11-07 01:01:17
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cả thành phố A ai nấy đều hoang mang sợ hãi. Vương Tiểu Thúy mấy hôm liền dám ngoài bày hàng.

 

Ngay cả Tô An học, Vương Tiểu Thúy cũng cho cô bé quá sớm, còn dặn dò mấy trăm về sớm một chút, nếu trời sẩm tối thì một , bà sẽ đích đón.

 

Đừng Tô An, ngay cả Tô Bình sớm về khuya, bà cũng chút nơm nớp lo sợ.

 

Vụ án về kẻ cuồng sát gây sự hoảng loạn nhỏ, khiến ít dân tin biến sắc.

 

Không ít đường phố, khu phố đều đang rà soát, tích cực kiểm tra và đăng ký dân cư ngoại lai.

 

Tả Tổ Nghênh khi sắp xếp thỏa cho Hầu Lệ và Tả Tĩnh Hoan, đang lén lút chuẩn "xử lý" Lục Kim An, thì kết quả là còn kịp tay.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Lục Kim An dính một vụ án khác.

 

Lại Ha Tử bắt. Dù thì lúc khiêng Ngưu Nhị đến bệnh viện, thể là phô trương rêu rao, ít thấy mặt thật của . Hơn nữa, c.h.ế.t là Ngưu Nhị, ngày thường chơi chung cũng chỉ mấy đó, nên dễ dàng điều tra .

 

Đừng hai tên chuyện gì cũng dám , nhưng khi thật sự dính đến án mạng, Lại Ha Tử còn bằng một bình thường, chẳng cần thẩm vấn gì nhiều lóc t.h.ả.m thiết khai hết.

 

Hắn và Ngưu Nhị nhận tiền của một đàn ông để khó một cô gái. Không ngờ đối phương là một kẻ điên, trực tiếp dùng miệng xé rách động mạch chủ cổ Ngưu Nhị.

 

oái oăm , nhận tiền là Ngưu Nhị, hơn nữa địa điểm giao dịch là ở rạp chiếu phim, ánh sáng mờ tối mà đối phương còn đội mũ.

 

, Lại Ha Tử cũng diện mạo của đối phương, chỉ ấn tượng đại khái về vóc dáng và chiều cao.

 

Thế là, ít nam giới xem phim ngày hôm đó đều triệu tập, Lục Kim An cũng trong đó.

 

Sau khi Lại Ha Tử (chứ Ngưu Nhị) chỉ mặt, sáu bắt giữ, bao gồm cả Lục Kim An.

 

Ngải Thừa Bằng mấy ngày nay thể là như trời sập. Trong khu vực ông quản lý, liên tiếp xảy hai vụ án lớn, thế đúng lúc họa vô đơn chí, trong nhà cũng xảy chuyện.

 

Trần A Như đưa cơm về, tới cửa thì gặp Ngải Lương Phát. Bà đang lo lắng vết thương Ngải Tiểu Lan nên lướt qua con trai, cửa liền tìm Ngải Tiểu Lan.

 

“Tiểu Lan, về , con đỡ hơn chút nào ? Trên còn đau ?”

 

Thấy ai trả lời, bà thẳng đến phòng Ngải Tiểu Lan.

 

Kết quả, đẩy cửa , bà liền thấy một đầy m.á.u giường, sợ tới mức hét lên một tiếng ngất xỉu.

 

Vẫn là Ngải Lương Phát và hàng xóm tiếng chạy sang, giúp đưa cả bà và Ngải Tiểu Thanh cùng đến bệnh viện.

 

Đứng cửa phòng phẫu thuật bệnh viện, tay chân Ngải Lương Phát đều run rẩy.

 

Vừa , bộ dạng của Ngải Tiểu Thanh quá đáng sợ.

 

Khắp nơi đều là máu, ngón tay cũng lạnh ngắt, cả đầy m.á.u đó như thể nhuộm đỏ cả con .

 

Một hàng xóm giúp đỡ đẩy Ngải Lương Phát đang sững sờ một cái: “Lương Phát, ở đây chờ nhé, còn việc. Lát nữa ghé qua cục, với ba một tiếng.”

 

Ngải Lương Phát cả đều ngây dại. Người nọ cũng để tâm, thương hại một cái xoay rời .

 

Chờ đến khi Ngải Thừa Bằng nhận tin chạy tới, Trần A Như tỉnh, đang ầm ĩ giường bệnh.

 

Thấy chồng bước , bà lập tức níu lấy tay áo ông: “Tiểu Lan ? Ông thấy Tiểu Lan của ?”

 

“Sao như , như ? Tiểu Lan chắc chắn là bắt . Bọn chúng nhất định là ông phụ trách vụ án , nên mới bắt Tiểu Lan để uy h.i.ế.p ông. Mau cứu Tiểu Lan của , ông mau cứu nó!”

 

Ngải Thừa Bằng vội ôm lấy vợ: “Không , Tiểu Lan . Có thể là con bé lúc ngoài, ở nhà. Bà cứ nghĩ theo hướng .”

 

Trần A Như dần dần yên tĩnh trở : “Tiểu Lan ngoài ? May quá, may quá, dọa c.h.ế.t khiếp.”

 

, Tiểu Thanh thì ? Tiểu Thanh thế nào ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-361-doi-nay-coi-nhu-xong.html.]

Ngải Lương Phát giống như một thằng ngốc dựa cửa sững sờ, một lúc lâu mới run rẩy : “Vẫn , còn đang ở trong phòng phẫu thuật.”

 

Trần A Như trong lòng thắt . Đó cũng là đứa cháu gái bà hết mực yêu thương mà lớn lên. Tuy rằng dạo gần đây bà cũng phiền Ngải Tiểu Thanh, nhưng đến mức đối phương c.h.ế.t.

 

Cả nhà ba cùng chờ ở cửa phòng phẫu thuật, Trần A Như luôn cảm thấy bồn chồn yên.

 

“Không , hai ở đây canh , tìm Tiểu Lan, lỡ như...”

 

Trần A Như càng nghĩ càng sợ, cũng đợi Ngải Tiểu Thanh , vội vội vàng vàng chạy .

 

Thời gian trôi qua nhanh, cánh cửa phòng phẫu thuật lạnh băng cuối cùng cũng mở . Hai cha con Ngải Thừa Bằng vẻ mặt nôn nóng đón tới.

 

“Bác sĩ, bác sĩ, em gái thế nào ?” Ngải Lương Phát vội vàng hỏi.

 

Vị bác sĩ đeo kính gỡ khẩu trang xuống, để lộ một gương mặt mệt mỏi rã rời.

 

“Người bệnh vẫn thoát khỏi nguy hiểm đến tính mạng, hơn nữa...”

 

Ngải Thừa Bằng trầm giọng : “Bác sĩ cứ thẳng , chúng chịu .”

 

Bác sĩ trong mắt thoáng qua vẻ thương hại: “Mặt của cô chúng khâu , nhưng vết thương thật sự quá lớn, hai nên chuẩn tâm lý. Trong đó vết thương bên còn gần vùng mắt, khả năng sẽ ảnh hưởng đến thị lực.”

 

“Còn gân tay hai bên của cô đều đứt. Tuy phẫu thuật, nhưng dây thần kinh... Haiz, e là cũng chỉ thể để cảnh...”

 

Ngải Thừa Bằng vốn mệt mỏi rã rời vì trực ban suốt đêm, lúc chịu thêm cú đả kích lớn, cả chút vững.

 

Ngải Lương Phát vội đỡ lấy cha , ngừng cầu xin bác sĩ hãy nghĩ thêm cách khác.

 

Bác sĩ lắc đầu: “Điều kiện y tế của chúng ở đây chỉ . Nếu cơ hội, hai thể chuyển lên thủ đô thử xem.”

 

Nói xong, ông cũng dây dưa nhiều với nhà, lướt qua hai cha con rời .

 

Haiz, cô gái trẻ tuổi như , đáng tiếc, đời coi như còn hy vọng gì nữa.

 

Đây là thù hận gì lớn đến mức nào, mà tay tàn nhẫn như .

 

Bên Ngải Tiểu Thanh vẫn còn đang hôn mê, bên Trần A Như sắp phát điên.

 

Bà xông thẳng văn phòng của Ngải Thừa Bằng, vội vã gào lên: “Thừa Bằng, Thừa Bằng, Tiểu Lan mất tích ! Tiểu Lan thật sự mất tích !”

 

tìm , tìm khắp nơi , , ! Chắc chắn là bắt cóc ! Ông mau cứu con bé , ông cứu con bé mà, hu hu hu ~”

 

Ngải Thừa Bằng cố gắng trấn tĩnh, ép giữ tỉnh táo.

 

“Những nơi con bé đến bà đều tìm cả ? Có khả năng là chơi với bạn ?”

 

Trần A Như lắc đầu: “Con bé tổng cộng chỉ vài bạn, hu hu hu.”

 

“Bây giờ bên ngoài đều đang đồn đại về kẻ g.i.ế.c , thể ở yên trong nhà là đều ở yên trong nhà .”

 

“Ai mà rảnh rỗi chạy ngoài lêu lổng chứ? cảm giác, Tiểu Lan chắc chắn là xảy chuyện , con bé xảy chuyện , đang chờ chúng đến cứu đó. Ông mau cứu con bé mà ~”

 

Trần A Như đến mặt mũi đầm đìa nước mắt. Trái tim bà quặn đau, giống như sắp mất thứ gì đó vô cùng quan trọng, trong lồng n.g.ự.c trống rỗng, khiến bà vô cùng khó chịu và bất an.

 

Ngải Thừa Bằng hiệu bằng mắt cho một nữ cán sự bên cạnh, bảo cô đưa vợ sang văn phòng kế bên.

 

Ông cất tiếng an ủi: “Bà bình tĩnh . Bà yên tâm, Tiểu Lan chắc chắn , nhất định . sẽ tìm con bé. Có thể chỉ là bà suy nghĩ nhiều thôi, chừng lát nữa con bé tự về nhà mà.”

 

Mặc kệ chồng an ủi thế nào, nỗi sợ hãi trong lòng Trần A Như vẫn hề thuyên giảm.

 

Trong đầu bà hiện lên đủ loại suy nghĩ hỗn loạn. Lúc bọn trộm xông nhà, chừng cả Tiểu Thanh và Tiểu Lan đều ở đó. Tiểu Thanh thương thành cái dạng , Tiểu Lan liệu ?

 

 

Loading...