Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 359: Chị Tiểu Lan, chúng ta cược một phen
Cập nhật lúc: 2025-11-06 02:02:51
Lượt xem: 26
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngải Tiểu Lan đang ở mép giường, còn Ngải Tiểu Thanh thì cúi đầu xuống Ngải Tiểu Lan.
Cây kéo đ.â.m từ lên , hơn nữa nó còn đang mở . Nhát kéo đ.â.m lên, trực tiếp rạch một đường má trái Ngải Tiểu Thanh, từ khóe miệng kéo dài đến tận mang tai.
Ngải Tiểu Thanh đau đớn, miệng phát tiếng kêu la thê lương, vội đưa tay lên che mặt .
Máu tươi đỏ thẫm từ kẽ ngón tay cô nhanh chóng trào . Cảm nhận sự ấm áp dính nhớp trong lòng bàn tay, Ngải Tiểu Thanh trừng lớn con ngươi, trong mắt tràn ngập hoảng sợ.
Ngải Tiểu Lan căn bản cho cô cơ hội phản kháng, túm cổ áo cô quăng lên giường, cầm kéo xông lên.
Nàng còn hy vọng gì nữa. Trước khi , nàng cũng sẽ để Ngải Tiểu Thanh sống . Nàng hủy diệt tất cả những gì đối phương quan tâm.
C.h.ế.t?
Không, c.h.ế.t là giải thoát.
Nàng sẽ để Ngải Tiểu Thanh c.h.ế.t.
Nàng đối phương cả đời sống trong đau khổ, nàng đối phương sống một ngày dài như một năm, ngày ngày dằn vặt, giống như nàng trong mười năm qua.
Chờ đến khi Ngải Tiểu Thanh hôn mê bất tỉnh, Ngải Tiểu Lan lúc mới chậm rãi bình tĩnh trở .
Giống như ngày hôm qua, nàng yên lặng thu dọn bản , chải tóc, thoa kem dưỡng da, chiếc váy mới mà mua cho .
Nàng đặt một con ch.ó nhỏ tinh xảo bằng hạt thủy tinh lớn bằng bàn tay, dùng khăn tay gói kỹ khỏi cửa.
Vẫn là sân bóng rổ cũ nát, vẫn là cô bé gầy yếu đó, bạn duy nhất của nàng.
“Nhậm San, hôm nay mua đồ ăn gì thế ~” Ngải Tiểu Lan vô cùng vui vẻ, đôi mắt cong cong.
Nhậm San nụ rạng rỡ của Ngải Tiểu Lan, trong lòng trĩu xuống.
Không đúng, .
Cảm giác áp lực đè nén chị Tiểu Lan dường như xua tan chỉ trong một đêm. Mặc dù chị rạng rỡ, nhưng trong mắt là một mảng tĩnh mịch.
“Chị Tiểu Lan.”
Ngải Tiểu Lan hôm nay nhiều. Nàng đưa con ch.ó nhỏ bằng thủy tinh trong tay cho Nhậm San.
“Đây là chị tìm cho em con Tiểu Hoa của em đó. Em Tiểu Hoa của em màu vàng, chị vốn định may cho nó một bộ quần áo màu vàng, nhưng kịp nữa . Sau hãy để nó bầu bạn và bảo vệ em nhé.”
Nhậm San con ch.ó thủy tinh trong tay, thấp giọng hỏi: “Chị Tiểu Lan, chị xảy chuyện gì ?”
Ngải Tiểu Lan đưa tay xoa đầu Nhậm San: “Xin , chị lẽ thất hứa . Chị thể cùng em uống sữa dê tươi, cũng thể múa hát quanh đống lửa nữa. Em hãy ngắm giúp chị xem biển hoa Cách Tang như trong sách , bình minh đỉnh núi thật sự thể rọi hồng cả nửa bầu trời ...”
Ng
ữ khí của Ngải Tiểu Lan vô cùng nhẹ nhõm, nhưng trong con ngươi nhuốm một vẻ mờ mịt nhàn nhạt.
“Em , em là bạn duy nhất của chị trong bao nhiêu năm qua. Nếu, nếu chị thể quen em sớm hơn một chút thì mấy.”
Đồng tử Nhậm San co rụt , khẩn trương nắm lấy cánh tay Ngải Tiểu Lan: “Chị ? Chúng ?”
Ngải Tiểu Lan lắc đầu: “Không kịp nữa , kịp nữa ...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-359-chi-tieu-lan-chung-ta-cuoc-mot-phen.html.]
Nhậm San sắc mặt trắng bệch: “Chị... Chị...”
Ngải Tiểu Lan mỉm : “Chị giải thoát . Chị tự tay kết liễu tâm ma của . Chị bao giờ cảm thấy nhẹ nhõm như bây giờ. Tối qua chị giấc ngủ ngon đầu tiên bao nhiêu năm, trong mộng gì cả.”
Nói đến đây, ngữ khí của Ngải Tiểu Lan đột nhiên trầm xuống: “Chỉ là chút buồn, chắc chắn sẽ đau lòng, ba chắc thất vọng .”
Nghĩ đến việc ba yêu thương Ngải Tiểu Thanh, Tiểu Lan nhếch miệng : “ cả, bọn họ hận thì cứ hận !”
Sắc mặt Nhậm San trắng bệch: “Chị, chị g.i.ế.c ?”
Ngải Tiểu Lan trả lời câu hỏi , ngược thở dài : “Chị kể cho em chuyện của chị nhé... Nếu , đời chắc sẽ ai . Trừ em , chị cũng cùng ai. Chị chỉ đời một , chị cố ý trở nên hư hỏng.”
“Khi còn nhỏ, chị sống hạnh phúc, chị ba, và trai, bọn họ đều yêu thương chị... cho đến khi Ngải Tiểu Thanh đến nhà chị, bọn họ đều đổi. Chị vì con thể đổi nhanh như ? Cùng một sự việc, đây chị lóc thì bọn họ sẽ dỗ dành chị, nhưng chị lóc thì bọn họ mắng mỏ, thậm chí đ.á.n.h chị.”
“Chị thể chấp nhận sự đổi lớn như , chị ngừng phản kháng, cho nên chị trả một cái giá đắt, hủy hoại cả cuộc đời . Đôi khi chị cũng tự hỏi, nếu lúc chị thể nhịn một chút, mặc kệ cô , thì cuộc đời chị sẽ như thế ? Chị cũng sai, nhưng trong lòng chị càng nhiều bất bình hơn.”
Ngải Tiểu Lan kể như đang kể chuyện của khác, xong còn tự giễu với Nhậm San: “Chị nghĩ chị vẫn là quá bốc đồng, thật chị thể từ từ, nhưng lúc đó chị căn bản thể kiểm soát chính .”
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
“Xin Nhậm San, và tạm biệt... ... chắc sẽ cơ hội gặp nữa.”
Nhậm San vội vàng : “Không, , chị Tiểu Lan, chúng nghĩ cách, nghĩ cách . Đây của chị, chị là bất đắc dĩ mà.”
Ngải Tiểu Lan đung đưa hai chân bệ đá: “Đừng nghĩ nữa Nhậm San. Ba của chị chính là công an, chị hiểu rõ ông , ông cũng hiểu rõ chị. Sự việc sẽ nhanh tra chị thôi. Chị thiên tài gì, nhất định để dấu vết, huống chi Ngải Tiểu Thanh vẫn còn sống. Người nhà chị yêu thương cô như , càng sẽ bỏ qua cho chị.”
“Chị khỏi thành phố A . Thay vì chật vật trốn chạy khắp nơi, bằng đối mặt với pháp luật. Chị sớm nghĩ đến sẽ ngày . Chị vẫn là chiến thắng tâm ma, nhưng chị hối hận, chị cũng chuẩn tâm lý để thong dong đối mặt .”
“Nhậm San, đừng vì chị mà buồn. Chị hòa giải với thế giới , chị cũng sòng phẳng với bọn họ. Chị đau lòng, chị thấy nhẹ nhõm, cả tự tại. Đáng tiếc, chị quen em, nên vẫn để một tia vướng bận.”
Nhậm San gì, đầu óc xoay chuyển nhanh chóng.
Ngải Tiểu Lan vẫn đang cảm thán, tuy rằng gia đình đối xử với , nhưng nàng vẫn lo lắng sẽ liên lụy đến nhà họ Ngải. Có một đứa con gái g.i.ế.c như , sẽ chê , tiền đồ của ba lẽ cũng hủy hoại, hôn nhân của trai chắc ít nhiều cũng ảnh hưởng.
Tình cảm của nàng với ba và trai tính là sâu đậm, nhưng nàng vẫn một chút... chính là một chút nỡ xa .
“Nhậm San, chị đây.” Ngải Tiểu Lan xong liền dậy, phủi phủi mông.
Thấy Nhậm San lên tiếng, nàng xoay bỏ . Nàng là một , chắc là dọa Nhậm San sợ ...
lúc , một bàn tay nhỏ kéo lấy cổ tay nàng.
Nhậm San đầu : “Chúng cược một phen!”
“Vì chính chị, vì của chị, vì tia vướng bận và nỡ trong lòng chị.”
Ngải Tiểu Lan chậm rãi đầu , nhẹ giọng : “Chị cơ hội .”
Trong giọng mang theo một tia hy vọng mỏng manh.
Nhậm San ngẩng đầu: “Chỉ cần hung thủ vĩnh viễn xuất hiện, thì sẽ thể kết án. Không thể kết án thì chị cũng chỉ là tình nghi, mà tội phạm. Không phá án, thì đây sẽ là một vụ án treo. Ba và trai chị dù ảnh hưởng, cũng lớn.”
Ngải Tiểu Lan khẽ như đang một đứa trẻ: “Ngây thơ quá. Em câu lưới trời lồng lộng, tuy thưa mà khó thoát ? Trốn nhất thời, trốn cả đời .”
Nhậm San lên, thẳng mắt Ngải Tiểu Lan: “Chị bằng lòng tin em một ?”
***
###