Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 346: Trận ẩu đả nam nữ
Cập nhật lúc: 2025-11-06 02:02:38
Lượt xem: 27
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Nhờ ánh sáng của Kiều Kiều nhà tao mà mày cái quản lý quèn, mày thật sự tưởng mày là ông nọ bà ?”
“Vương Tiểu Thúy và Tô An sai, mày chính là đồ lòng lang sói, đồ súc sinh lương tâm. Lúc chuyện thì phần mày, lúc xảy chuyện thì mày trốn nhanh hơn ai hết. Nếu chính mày gật đầu, tao thể khiêng Lâm Chiêu Đệ ?”
“Tao thấy Lâm Chiêu Đệ nuôi thằng con như mày, thà nuôi con ch.ó còn hơn…”
“Aaaaa, tao liều mạng với mày!”
Kỷ Thanh Thanh nổi điên, Tô Kiến Quân cũng chẳng chiếm bao nhiêu tiện nghi, cả khuôn mặt Kỷ Thanh Thanh cào cho mấy vết máu.
Sau một trận đại chiến, Kỷ Thanh Thanh đ.á.n.h đau ê ẩm, nhưng khí thế kiêu ngạo của Tô Kiến Quân cũng dập tắt.
Hai vợ chồng, một dạng chân dựa tường thở dốc, một co ro bậu cửa thở dốc. Trên mặt, cổ, cánh tay ít nhiều đều vết thương, tóc tai thì đối phương vò cho như cái tổ quạ.
“Tô An! Chắc chắn là con tiện nhân Tô An . Thằng ngốc Tô Bình với con ngu Vương Tiểu Thúy thể nghĩ cách độc ác như .”
Kỷ Thanh Thanh nheo mắt, nghiến răng nghiến lợi .
Tô Kiến Quân móc trong túi một điếu t.h.u.ố.c lá bẻ gãy, sờ sờ túi, tìm thấy bật lửa.
Nhớ những chuyện trải qua hơn một năm nay, ông thở dài một : “Thôi, đừng dây bên đó nữa. Lo sống cuộc sống của .”
Kỷ Thanh Thanh phẫn nộ: “Dựa ? Chúng nó hại chúng nông nỗi , dựa mà bắt chúng buông tha?”
Tô Kiến Quân mất kiên nhẫn: “Mụ ngu xuẩn! Muốn c.h.ế.t thì tự mà c.h.ế.t, đừng liên lụy chúng tao. Mỗi đụng độ với bên đó, bà chiếm tiện nghi nào ?”
“Chúng nó đối với tao là bố đẻ còn tay tàn nhẫn, bà là kế lòng hiểm độc, hừ, nếu đường mà gặp chúng nó, thì nhớ cởi cái quần đùi của bà mà che cái mặt độc ác của bà , kẻo chúng nó đ.á.n.h c.h.ế.t!”
“Không xa, chỉ riêng , phản đòn một cái, bà đỡ nổi ? Tao thấy bà đúng là đồ ăn hại, nếu bà tự dưng tính kế bên đó, thì hôm nay xảy chuyện ?”
Kỷ Thanh Thanh với mái tóc tổ quạ lồm cồm bò dậy: “Tô Kiến Quân, ông ? Xảy chuyện gì ông cũng đổ lên đầu . Chúng tìm chúng nó, thì chúng nó sẽ buông tha chúng ? Đôi sói con của ông thù dai lắm, ông nghĩ chúng nó sẽ để ông sống yên ?”
“Bao nhiêu năm qua, ông coi chúng nó là con ? Bây giờ chúng nó lớn , ông đột nhiên vẻ cha, một câu là xóa sạch những chuyện thất đức ông đây ?”
Tô Kiến Quân đột nhiên đầu, trừng mắt Kỷ Thanh Thanh: “Mày câm mồm cho tao!!!”
“Cái nhà đến lượt mày chủ! Tao gì thì là cái đó!”
Kỷ Thanh Thanh đột nhiên bước lên một bước: “Ông bỏ ngay cái ý nghĩ đó . Chúng nó hại Kiều Kiều của đến mức , mà ông còn bắt nhịn. thấy ông là đàn ông.”
Nói đến đây, Kỷ Thanh Thanh liếc xuống hạ bộ của Tô Kiến Quân, giọng âm dương quái khí: “Hừ, ông vốn dĩ cũng chẳng đàn ông!”
Tô Kiến Quân thấy lời đầy ẩn ý của bà , lập tức thẹn quá hóa giận, lao thẳng về phía Kỷ Thanh Thanh: “Tao đ.á.n.h c.h.ế.t mày, đồ lẳng lơ! Tao đ.á.n.h c.h.ế.t mày!”
“Aaaaaa, Tô Kiến Quân, tao liều mạng với mày…”
Tô Lỗi đeo cặp sách ở cửa. Cậu quen với cảnh bố đ.á.n.h c.h.ử.i .
Nghe tiếng mắng c.h.ử.i bên trong, lẩm bẩm.
“Lại là Tô An, là bọn họ. Bố cãi , đ.á.n.h vĩnh viễn là vì bọn họ. Đã ở riêng , thể buông tha cho chúng ?”
Trong mắt Tô Lỗi ẩn giấu sự oán hận phù hợp với lứa tuổi. Cậu chán ghét bố , chán ghét Tô Kiều, và càng chán ghét Tô An và thằng ngốc .
Tô Kiều nhà đang diễn một trận ẩu đả nam nữ. Cô mệt mỏi trở về nhà.
Cô vốn định ở bệnh viện thể hiện, nhưng Lục Nhã Tri thấy cô , còn lo lắng cho Lâm Chiêu Đệ ở nhà, nên bảo cô về hầu hạ.
Tô Kiều rưng rưng nước mắt, vẻ mặt ấm ức Lục Kim An.
Lục Kim An lạnh mặt: “Mẹ bảo em gì thì em nấy . Lúc cứ chiều theo ý bà một chút. Dù đó cũng là bà nội của em. Đợi khỏe , chuyện khác tính .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-346-tran-au-da-nam-nu.html.]
Tô Kiều còn cách nào khác, đành nén giận về nhà.
Lâm Chiêu Đệ dường như cũng biến cố hôm nay dọa sợ, hiếm khi chịu an tĩnh.
Ngày hôm đó, trong nhà chỉ hai bà cháu, khí yên bình một cách lạ thường.
Hầu hạ Lâm Chiêu Đệ ăn cơm xong, lau , đưa bà về phòng, Tô Kiều mệt gần như kiệt sức.
Trở về phòng , cô gục xuống giường, như mưa.
Cô cảm thấy Kim An của cô đổi. Trước đây rõ ràng chiều chuộng, yêu thương cô, nhưng khi kết hôn thì đổi .
Cô cảm thấy cả thế giới đang bắt nạt . Gia đình Tô An, gia đình chồng, gia đình Lâm Chiêu Đệ, Tô Kiến Quốc, tất cả đều bắt nạt cô.
Mẹ cô thì luôn miệng yêu cô, nhưng những khổ cực cô chịu, phần lớn đều là do bà gây .
Từ chuyện tam gia hỗn chiến khiến cô cào rách mặt, chuyện cô thôi học, đến , ít nhiều đều bóng dáng của cô trong đó.
“Huhuhu, khổ thế ~”
Đây là cuộc sống mà cô tưởng tượng. Cô cho rằng khi kết hôn, gả cho Kim An, cô sẽ chỉ cần hưởng phúc, , mỗi ngày trang điểm xinh , uống , ngắm hoa, đ.á.n.h bài với các bà vợ giàu trong giới.
Tại biến thành thế …
Tả Tổ Nghênh và Lục Kim An giao đấu hai , cả hai đều vô cùng chật vật.
Bây giờ cửa hàng của cũng đốt, Cương Tử còn đang viện. Hắn cảm thấy lẽ đối đầu trực diện.
Sau khi cân nhắc lâu, quyết định trở về nhà.
Lục Kim An nhiều tay với thành, loại trừ khả năng sẽ chơi chiêu hiểm, nhắm . Hắn giải quyết nỗi lo .
Trong cốt truyện gốc, Lục Kim An tay với Đại Mỹ Lệ () và Lão Nhị (chị hai) là vì hạ gục nguyên chủ ngay đòn đầu tiên.
Chỉ cần nguyên chủ phế, mục đích của đạt , nên cần gì thừa thãi.
bây giờ…
Tại thị trấn nhỏ, trong nhà cũ họ Tả.
Nhìn Tả Tổ Nghênh với vẻ mặt nghiêm túc trang trọng mặt, Hầu Lệ () và Tả Tĩnh Hoan (chị cả) , sắc mặt cũng trở nên nghiêm túc.
Trong ấn tượng của họ, Tả Tổ Nghênh vốn là một đứa trẻ nổi loạn, phóng túng, cợt nhả, hoạt bát. Đây là đầu tiên họ thấy như .
“Tổ Nghênh, ? Sao nghiêm túc thế?”
“Có chuyện gì thì con cứ , với chị căng thẳng quá.” Tả Tĩnh Hoan thử.
Tả Tổ Nghênh ấn tượng của trong lòng và chị là gì.
Gây rắc rối, nghịch ngợm, một kẻ phá gia chi tử, tính cách nổi loạn, kiêu ngạo, ngang ngược.
cũng hiểu ba phụ nữ trong gia đình quan tâm đến , bao che cho đến mức nào. Họ giống như những nhân vật nữ phụ ngốc nghếch trong phim cung đấu, nhưng nếu thật sự chuyện, họ đều dám "g.i.ế.c rồng" vì .
Tả Tổ Nghênh vẻ mặt nặng nề mở ba lô, móc từ trong túi sáu cọc tiền "Đoàn Kết" (tờ 10 NDT) ngay ngắn, bắt đầu căn dặn như trăn trối:
“Đây là hai ngàn đồng, để cho Đại Mỹ Lệ () dưỡng lão. Sau con còn nữa, tự chăm sóc đấy.”
“Đây là hai ngàn cho Lão Nhị (chị cả) của hồi môn. Sau chị tìm một mà gả. Mẹ giao cho chị.”
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
“Còn hai ngàn , đưa cho Kim Đan (chị hai)…”