Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 338: Kế độc nhất tiễn song điêu của Kỷ Thanh Thanh

Cập nhật lúc: 2025-11-06 02:00:46
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tác giả: Phạn Oản 114

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Kỷ Thanh Thanh sắc mặt ông , thấy gần đủ, lập tức cẩn thận khuyên nhủ:

 

“Dù cũng là , dù bà thích thế nào, chúng cũng thể vứt bà ngoài . Hơn nữa, bà thông gia còn đang . Anh bâyBây giờ đang quản lý cả một đám , chúng cũng giữ thể diện cho Kiều Kiều…”

 

Tô Kiến Quân tức giận: “Chẳng lẽ chỉ thể ngậm bồ hòn ngọt? Nếu đúng như em , kể cả chịu nhịn, Lâm Chiêu Đệ cũng để yên .”

 

“Cảnh tượng hôm qua chúng mất hết mặt mũi. Ngay cả tổ dân phố cũng đến hỏi thăm tình hình. Nếu còn lặp vài nữa, cái mặt già của còn giấu ?”

 

Kỷ Thanh Thanh thấy Tô Kiến Quân vô thức đổ hết chuyện xảy hôm qua lên đầu Lâm Chiêu Đệ, bà thầm vui mừng.

 

“Kiến Quân, thật em một cách.”

 

Tô Kiến Quân ngẩng đầu Kỷ Thanh Thanh: “Cách gì?”

 

Kỷ Thanh Thanh ngập ngừng: “Chính là…”

 

Tô Kiến Quân sốt ruột: “Đồ đàn bà , cách gì thì mau.”

 

Kỷ Thanh Thanh : “Bây giờ Kiều Kiều gả , . Em với từ đến nay hợp , cũng rõ. Nếu thì lúc em sinh Tô Lỗi cũng đến mức gian nan như .”

 

“Lỗi Nhi còn nhỏ, thì thích em. Kiều Kiều gả , , đều thích hợp để chăm sóc . quên , chỉ Kiều Kiều và Lỗi Nhi là con.”

 

Tô Kiến Quân lập tức hiểu , nhưng ông lắc đầu ngay: “Hai con sói mắt trắng đó đến cả bố đẻ là tao mà chúng nó còn thèm , chúng nó thể chăm tao ?”

 

Kỷ Thanh Thanh vẻ mặt nghiêm túc: “Sao chăm? Đó là bà nội ruột của chúng nó. Dù hiểu lầm gì nữa, trong chúng nó vẫn chảy dòng m.á.u nhà họ Tô. Con Tô An đang học ở trường nào đó, Tô Bình cũng đang ở nhà hàng Vận May Tới, chính là cái khách sạn lớn mà Kiều Kiều tổ chức đám cưới .”

 

“Kiến Quân, lúc nghĩ em thấy bất bình cho . Tô An, Tô Bình chính là do vất vả nuôi lớn. Bây giờ chúng nó kiếm tiền, thể hiếu kính trưởng bối, đúng lúc thể báo đáp, thì để cho Vương Tiểu Thúy hái quả đào. Nếu , hai đứa nó cơ hội lên thành phố? Giờ chắc vẫn đang cuốc đất ở nông thôn.”

 

Kỷ Thanh Thanh nghĩ đến là thấy tức: “Ba con bọn họ ngày hôm nay đều là nhờ . Nếu năm đó thi đỗ về thành phố, cả đời bọn họ cơ hội lên thành phố A ?”

 

Tô Kiến Quân khó chịu.

 

Những lời của Kỷ Thanh Thanh trúng tim đen, ông vô cùng khó chịu.

 

Hai em Tô An, Tô Bình, chẳng là do chính ông dốc lòng nuôi lớn ? Kết quả bây giờ chúng nó thể kiếm tiền, thể báo đáp, thì hai con sói mắt trắng đó bỏ rơi ông .

 

Ngược , cái gì cũng , tiêu d.a.o bao nhiêu năm như Vương Tiểu Thúy nghiễm nhiên hưởng lợi.

 

Trong mắt Tô Kiến Quân lóe lên vẻ âm hiểm: “Em thẳng , rốt cuộc thế nào?”

 

Khóe miệng Kỷ Thanh Thanh nhếch lên một nụ : “Lâm Chiêu Đệ hành hạ chúng như , chẳng chúng bỏ một khoản tiền lớn cho nhà lão nhị ? Chúng càng thể để bà toại nguyện. Bà thích quậy ? Để bà mà quậy Tô An, Tô Bình, Vương Tiểu Thúy.”

 

“Bà già đó chịu nổi hành hạ . Ngày mai chúng tìm cơ hội, khiêng thẳng đến chỗ bọn họ. Nếu thật sự xảy chuyện gì, thì cũng liên quan đến chúng . Đến lúc đó, dù lão nhị ầm lên, thì cũng là tìm bọn họ…”

 

Tô An đạp chiếc xe ba gác, chở Tả Tổ Nghênh về nhà ông La.

 

Hai nhắc đầu gặp mặt ở nhà ông La, cái vẻ ưa gì , bật ha hả.

 

Tả Tổ Nghênh ngượng ngùng: “Lúc đó tưởng cô là em gái kế của cô, tưởng cô với thằng khốn Lục Kim An là một giuộc. mà cho cô sắc mặt mới lạ.”

 

“Mà cô thì ? nhận nhầm , chứ cô thể nào nhận nhầm . Sao địch ý với lớn thế?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-338-ke-doc-nhat-tien-song-dieu-cua-ky-thanh-thanh.html.]

 

Khóe miệng Tô An giật giật. Chẳng lẽ tàu hỏa thấy sàm sỡ một ông chú, là biến thái, sợ ý đồ an phận với ông La?

 

“Anh hỏi nhỉ. Anh địch ý với lớn như , còn mong cho sắc mặt ?”

 

Hai đến cửa nhà ông La thì gặp ông Thái đang kéo ông La ngoài.

 

Tô An cất cao giọng: “Hai ông đấy ạ?”

 

Ông La đang định mở miệng, ông Thái nhanh chân chạy tới: “Tiểu Tô , trai Tiểu Tô của cháu xảy chuyện .”

 

Lòng Tô An chùng xuống.

 

Ông La một tay túm lấy dây áo ba lỗ của ông Thái kéo . Cái ông già c.h.ế.t tiệt , cướp hết sự nổi bật của ông.

 

“An An, cháu đừng ông bừa, cháu .”

 

Tô An vội hỏi: “Sao thế ạ? Xảy chuyện gì?”

 

Ông La nghẹn họng. Cụ thể thế nào, ông cũng rõ. Chẳng lão Thái đang định kéo ông đến nhà hàng Vận May Tới . Ông cầm cái quạt trong tay đập ông Thái: “Còn mau rõ ràng, đầu đuôi rõ, đừng dọa Tiểu Tô.”

 

Ông Thái lệnh, vội vàng tiến lên, múa tay : “Chính là trai cháu. đến chỗ con rể lấy nước ngọt uống thì thấy mấy khiêng một bà cụ, vứt ở cửa nhà hàng Vận May Tới.”

 

“Xung quanh vây kín xem náo nhiệt, ai cũng tưởng nhà hàng Vận May Tới ăn xong ngộ độc. Trình Khang (chủ nhà hàng) cũng sợ hết hồn.”

 

“Chưa kịp hỏi gì thì một mụ đàn bà chống nạnh ở cửa c.h.ử.i bới, chỉ bà cụ rõ sống c.h.ế.t đất, là bà nội của Tô Bình, bệnh. Bảo thằng cháu bất hiếu là trai cháu khiêng về mà hầu hạ. Mụ còn ở cửa mắng một trận, trai cháu là đồ sói mắt trắng, vất vả nuôi nó lớn, giờ nó vứt bỏ trưởng bối bệnh tật, em trai nhỏ và cha mà chạy.”

 

Tô An mà tức nổ tung. Không cần nghĩ cũng , chắc chắn là Kỷ Thanh Thanh vứt Lâm Chiêu Đệ đến.

 

Đây là đang bắt nạt trai cô đầu óc chậm chạp. Cứ ầm lên như , nếu tống Lâm Chiêu Đệ nhất.

 

Kể cả tống Lâm Chiêu Đệ cho , cũng thể hỏng danh tiếng của trai, hủy hoại công việc của trai.

 

Phải , mở nhà hàng sợ nhất là loại chuyện . Xảy chuyện thế , nhầm tưởng nhà hàng ăn vấn đề, ăn xong ngộ độc.

 

Nếu bẩn danh tiếng của nhà hàng, ai dám đến ăn nữa. Chuyện xử lý , e là sư phụ Trình trong lòng cũng sẽ ý kiến với trai.

 

Nếu gặp ông chủ nhà hàng bình thường, khi tức giận lên đuổi việc trai .

 

Kỷ Thanh Thanh, mụ đàn bà độc ác , đúng là đang dùng kế nhất tiễn song điêu.

 

Tô An lạnh mặt: “Đồng chí Tả, xuống xe ở đây ? xem trai .”

 

Ông La và ông Thái cần Tô An lên tiếng tự trèo lên xe. Tả Tổ Nghênh vội : “ cũng xem thử.”

 

Lúc nhóm Tô An đến nơi, Trình Khang đang dẫn nhân viên nhà hàng giải thích với mấy vị khách đang vây xem.

 

“Không , . Là bà nội của một nhân viên bệnh, nhà ầm lên thôi. Không ai ngộ độc . Sao thể ngộ độc chứ. Nhà hàng chúng giấy phép đàng hoàng, nguyên liệu tươi mới, vệ sinh, tuyệt đối vấn đề gì.”

 

Tô Bình tuy đầu óc lanh lợi, nhưng thấy Trình Khang lành, lo lắng giải thích với khách, cũng chắc chắn là chuyện của ảnh hưởng đến nhà hàng.

 

Cậu hoang mang tại chỗ dám động, hình cao lớn căng cứng, đôi mắt trong veo như một đứa trẻ phạm , sợ hãi xung quanh.

 

 

Loading...