Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 337: Mách lẻo

Cập nhật lúc: 2025-11-06 02:00:45
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tác giả: Phạn Oản 114

 

“Anh chứ?”, Tô An rời mắt khỏi cuốn sách, về phía Tả Tổ Nghênh giường bệnh.

 

Tả Tổ Nghênh xoa đầu, ngước mắt xung quanh: “Bệnh viện?”

 

Tô An gật đầu: “ nhặt ở cuối con hẻm Văn Hóa. Sao ? Sao nông nỗi ?”

 

Tả Tổ Nghênh thở phào: “Ôi, đừng nữa, tối qua suýt nữa thì mất mạng.”

 

Hai cũng coi như quen , Tả Tổ Nghênh cũng giấu Tô An, kể qua loa chuyện gia đình .

 

“Lần lão già khốn nạn lộ, thằng ranh con khốn nạn bám riết. Bị chặn đ.á.n.h mấy ngày, còn tưởng bên đó ít nhất cũng an phận một thời gian, ai ngờ tối qua cửa hàng cháy.”

 

Tả Tổ Nghênh bây giờ nghĩ vẫn còn toát mồ hôi lạnh. Tối qua nếu quyết đoán, thấy tình hình , màng đến thứ gì, lập tức kéo Triệu Cương chạy ngoài, khi và Triệu Cương nhốt c.h.ế.t trong cửa hàng.

 

Tô An nhớ đến cửa hàng đầy ắp đồ điện gia dụng của , an ủi: “Tiền bạc là vật ngoài , .”

 

Tả Tổ Nghênh vặn vẹo cái cổ cứng đờ, âm hiểm : “Hàng hóa trong tiệm thì dọn gần hết , nhưng bọn chúng nhắm hàng, mà là nhắm mạng của .”

 

“Nếu Cương Tử…”

 

“Ủa, Cương Tử ?”

 

“Lúc cô tìm thấy , thấy Triệu Cương ? Chính là gã đàn ông lực lưỡng tiếp đón cô cô đến tiệm dọn hàng ?”

 

Tô An lắc đầu: “Không thấy. Chỉ nhặt thôi.”

 

“Nếu đối phương nhắm , chắc . Đừng lo lắng quá. Với , trị an ở thành phố A vẫn khá , đây phía Nam, bọn chúng dù gì cũng dám quá đáng, nhiều nhất là giở trò lén lút thôi.”

 

Kỷ Thanh Thanh mặt sưng mày sỉa, thường họa để ngàn năm, bà già c.h.ế.t tiệt đúng là mạng lớn. Bị bà hành hạ như c.h.ế.t, thà húc c.h.ế.t còn hơn.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Kỷ Thanh Thanh vẻ mặt khó coi xách hộp cơm lên lầu. Nghĩ đến Lâm Chiêu Đệ đang giường bệnh là bà tức sôi máu. Vừa ngẩng đầu lên thì thấy Tô An xuống.

 

Đầu óc bà xoay chuyển, lập tức chặn đường Tô An. Đừng tưởng bà , tiệc cưới của Kiều Kiều bẽ mặt lớn như liên quan đến Tô An.

 

Anh trai ruột của bà với bà , nếu Tô An nọ mặt họ, họ căn bản sẽ như .

 

“Tô An, thấy trưởng bối cũng chào hỏi. Vương Tiểu Thúy dạy mày thế ?”

 

Tô An ngước mắt liếc vết bàn tay hằn rõ mặt bà : “Ồ, chào kế lòng hiểm độc. Chậc chậc, bà ngoại tình bắt quả tang ? Sao đ.á.n.h thành thế ?”

 

Giọng Tô An đầy vẻ trào phúng.

 

Nói xong, cũng đợi đối phương trả lời, cô lướt qua bà thẳng.

 

Lúc Lâm Chiêu Đệ đưa đến bệnh viện gây náo động, nhiều kéo đến xem. Tô Kiến Quân ở ngay sảnh bệnh viện oai, đ.á.n.h Kỷ Thanh Thanh một trận. Cùng trong một bệnh viện, bác sĩ y tá đều đang bàn tán, Tô An cũng khó.

 

Kỷ Thanh Thanh cứng đờ , một cục tức nghẹn trong lòng , tức đến mức nghiến răng kèn kẹt.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-337-mach-leo.html.]

Nếu hai em Tô An, Tô Bình bỏ nhà , thì việc hầu hạ Lâm Chiêu Đệ thế nào cũng đến lượt bà .

 

Tô Bình và Tô An là cháu ruột của Lâm Chiêu Đệ, dựa mà hai em chúng nó thể tự do tự tại, sung sướng vui vẻ, còn bà hầu hạ bà già c.h.ế.t tiệt .

 

Nghĩ đến đây, Kỷ Thanh Thanh cũng mang cơm lên nữa, xoay theo Tô An.

 

Tô An liếc mắt , hừ, đồ bám đuôi, ăn phân .

 

 

Buổi trưa, Kỷ Thanh Thanh hai món ngon, còn chuẩn cả rượu. Chờ Tô Kiến Quân tan về, bà lập tức chạy lên rót nước, đưa khăn, vẻ hiền thục hết mực.

 

Tô Kiến Quân nghĩ đến hôm qua nhà hàng xóm láng giềng chỉ trỏ chê , nên dù vợ dịu dàng chăm sóc, mặt ông vẫn đanh .

 

“Kiến Quân, vất vả . Tới đây, mau xuống, em món thịt đầu heo thích nhất đây.”

 

“Kiến Quân, còn giận ? Em thật sự cố ý mà.” Thấy Tô Kiến Quân biểu cảm, Kỷ Thanh Thanh tủi .

 

“Anh cũng tính đấy. Dù bà thích em, nhưng bây giờ bà nông nỗi đó, em nào dám động thủ với bà ? Em bây giờ đúng là nhảy Hoàng Hà cũng rửa sạch .”

 

“Kiến Quân, thật em cố ý châm ngòi. Trước đây đối xử với chúng thế nào, đối xử với nhà Kiến Quốc thế nào, tự rõ. Như tình huống hôm qua, nếu là ở nhà Tô Kiến Quốc, bà dám móc phân bôi bẩn khắp nơi ?”

 

“Bà rõ ràng là cố tình chúng ghê tởm. Anh cứ thử đặt cảnh của em xem, hôm qua nếu là ở nhà, bình tĩnh ?”

 

Tô Kiến Quân bưng chén rượu bàn lên, uống một cạn sạch. Nghĩ đến đống chuyện phiền lòng ở nhà, ông cũng thấy bực bội.

 

chung chăn gối, Kỷ Thanh Thanh sắc mặt Tô Kiến Quân là ông lọt tai.

 

“Kiến Quân, lúc ở xưởng đồ hộp, ban bảo vệ hòa giải, chúng đồng ý mỗi nhà nửa năm. Bây giờ đúng là đến lượt nhà . Lúc đó còn ký giấy, chứng, cái chúng chối . rõ ràng là thành kiến với chúng , chúng sống yên .”

 

“Anh xem, mới đến mấy ngày mà náo loạn bao nhiêu chuyện. Anh nghĩ chúng ngày nào yên ? Hôm qua lúc la hét, cũng thấy , trong lòng bà toan tính điều gì, em tin là cũng rõ.”

 

Con ngươi Tô Kiến Quân tối sầm , thái dương nổi gân xanh. Hôm qua, Lâm Chiêu Đệ ở mặt bác sĩ lẩm bẩm c.h.ử.i bới, tuy rõ, nhưng Tô Kiến Quân và Kỷ Thanh Thanh đều hiểu.

 

mắng cả nhà Tô Kiến Quân đều là đồ lòng lang thú, cố tình hành hạ bà c.h.ế.t. Bà báo công an, con trai con dâu đ.á.n.h đập già. Bà về nhà lão nhị, bắt Tô Kiến Quân mỗi tháng đưa 30 đồng tiền cơm, để nhà lão nhị hầu hạ.

 

“Rầm!”, Tô Kiến Quân đập mạnh chén rượu xuống bàn.

 

“Một bà già lẩm cẩm thì gì nhiều như . Chắc chắn là vợ chồng lão nhị xúi giục. Một tháng 30 đồng, bọn họ cũng dám mở miệng.”

 

Thấy mũi dùi chuyển hướng, Kỷ Thanh Thanh cũng hùa theo, đầy vẻ căm phẫn:

 

, 30 đồng đấy. Tưởng tiền nhà là lá mít rụng ngoài đường . Chắc chắn là thấy Kiều Kiều nhà gả , thấy tương lai xán lạn, nên mới giở trò .”

 

“Nếu , đây họ chăm sóc yên , nếu đưa qua, thì ba tháng đưa . Trước đó đưa, đợi tham gia đám cưới Kiều Kiều xong mới đưa qua, còn mở miệng đòi 30 đồng một tháng. Kiến Quân, mục đích cả đấy, đang tính kế cả nhà .”

 

“Mẹ từ nhỏ coi trọng . Bây giờ đến lúc mà vẫn còn hút m.á.u để nuôi cả nhà Tô Kiến Quốc. Có lúc em thật sự nghi ngờ, là do nhặt từ ngoài mương về .”

 

Kỷ Thanh Thanh nhỏ vài giọt t.h.u.ố.c mắt, khiến Tô Kiến Quân tức sôi máu, cứ thế uống hết ly đến ly khác.

 

 

Loading...