Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 332: Ra đường làm bậy, sớm muộn cũng phải trả
Cập nhật lúc: 2025-11-06 02:00:40
Lượt xem: 24
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tác giả: Phạn Oản 114
Nói đến đây, giọng Vương Vĩnh Thuận chút run rẩy.
Bao nhiêu năm nay, chị cả, em út và em gái út đều tiếp tế giúp đỡ ông. Mặc dù hề coi thường ông, nhưng vì cảnh gia đình, bản Vương Vĩnh Thuận tự đặt ở vị trí thấp hơn chị em một bậc.
Dù thiết đến mấy cũng tình nghĩa qua .
Vậy mà ông đến cả tình nghĩa qua bình thường cũng lo nổi. Tiểu Phân và chị cả mỗi về nhà đẻ, đều mang đồ đến uống chén ngay.
Bao nhiêu năm, lễ tết nào chị em trong nhà cũng thiếu phần của ông, nhưng ít khi đến nhà ông ăn cơm.
Ngay cả , nhà ông khó khăn lắm mới tổ chức một bữa cơm, thức ăn cũng là do chị cả và Vĩnh Chính mang đến, chỉ là mượn cái sân nhà ông để cho ông thể diện mà thôi.
Mọi để ý, nhưng trong lòng Vương Vĩnh Thuận chịu nổi.
Ông dịu dàng sang vợ, nghĩ đến nhà vợ. Từ khi Hiểu Mai gả cho ông, bà cũng ít khi về nhà .
Tô An hiểu tâm lý của cả: “Vâng ạ. Đợi cháu gửi thư, chúng gửi cùng luôn.”
“Cậu mợ, cuộc sống nhất định sẽ ngày càng hơn.” Tô An quả quyết.
“À, út ạ? Cậu thế nào ?”
Nhắc đến em trai, Vương Vĩnh Thuận rạng rỡ: “Vĩnh Chính , nó hăng hái lắm, cả ngày sớm về khuya. Tối qua ăn cơm còn , nó đến muộn quá, thị trường ở thành phố A chiếm gần hết . Nó sang hai thành phố bên cạnh xem , cơ hội còn lên tỉnh thành nữa.”
“Tính nó vốn năng động, gan to, tầm xa. Mấy năm nay cũng là do gia đình liên lụy nó, vì em chúng mà nó kẹt ở 93. Giờ nó cuối cùng cũng việc , thể cảm nhận niềm vui của nó.”
Tô An đồng tình gật đầu: “ ạ. Trước đây lúc ông ngoại còn, út dám buôn hàng chợ đen . Hồi đó mấy chú bác nhắc đến út, ai cũng 93 giữ .”
Lòng Vương Vĩnh Thuận ngũ vị tạp trần. Đáng lẽ gánh vác Vương gia là ông. Em trai ông từ nhỏ chí hướng rời 93, thành phố lớn lập nghiệp.
Sau ông xảy chuyện, Vương Khai Phúc mới dồn nhiều áp lực hơn cho em trai. Vĩnh Chính cũng như trưởng thành một đêm, khi bố mất, gánh vác trọng trách của Vương gia.
May mà, vẫn còn kịp.
Ngồi ở chỗ Vương Vĩnh Thuận một lúc, Tô An liền rời .
Hai đều định, cô cũng thể yên tâm .
Cửa hàng của cả, nhiều lắm cũng chỉ kiếm vài trăm đến hơn một ngàn một tháng. út lấy bao nhiêu hàng từ chỗ cô, Tô An rõ.
Ngày đầu tiên khởi nghiệp đến cửa hàng của Tô An lấy nợ 300 đồng tiền hàng. Bốn ngày trả hết tiền hàng đợt đầu, lấy tiếp 200 đồng tiền hàng, nợ 200 đồng.
Vừa Tô An xem sổ sách ở cửa hàng, út lấy hàng là năm ngày , một lấy 600 đồng tiền hàng, mà còn là trả tiền mặt.
Cậu dẻo miệng, gan lớn. Đừng chỉ một bôn ba bên ngoài, Tô An rõ, kiếm nhiều hơn vợ chồng cả nhiều.
Trong con hẻm vắng, Tả Tổ Nghênh vội vã lao về phía , mồ hôi ướt đẫm lưng áo. Phía , hai gã đàn ông thủ nhanh nhẹn đuổi sát theo .
Rất nhanh, chặn đường.
Tả Thượng Đảng, cái tên súc sinh đó, trong đầu chứa cái gì mà giới thiệu con trai cả và con trai của tiểu tam bạn với , còn mong hai bọn họ chung sống hòa bình.
Hôm nay đến văn phòng Tả Thượng Đảng, định cướp đoạt thành quả lao động dạo của ông , kết quả Tả Thượng Đảng lôi ngoài gặp một khách hàng quan trọng.
Nếu vị khách quan trọng đó là Lục Kim An, Tả Tổ Nghênh c.h.ế.t cũng , trốn còn kịp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-332-ra-duong-lam-bay-som-muon-cung-phai-tra.html.]
Chẳng trách nguyên chủ c.h.ế.t t.h.ả.m như . Lục Kim An Tả Tổ Nghênh là ai, còn Tả Tổ Nghênh thì Lục Kim An là ai.
Lúc đó Tả Tổ Nghênh cảm thấy lành. Quả nhiên, mới tách lâu, chặn đường.
Mặc dù Cương Tử giúp đ.á.n.h lạc hướng một tên, nhưng hai tên cũng là đối thủ.
Nhìn hai gã đàn ông đang từ từ áp sát, Tả Tổ Nghênh liếc mắt xung quanh.
Yên tĩnh, chật hẹp, cách xa đám đông. Kể cả báo cảnh sát, Cục Công an cũng thể đến nhanh .
Một trong hai tên rút một cây gậy sắt, với Tả Tổ Nghênh: “Thằng nhóc, mày nhất nên điều. Yên tâm, chỉ một cẳng chân thôi, em tay một gậy sẽ mày đau lâu.”
“Nếu vụt chuẩn, chịu thiệt là mày đấy.”
Chủ của chúng nó dặn là phế , chứ lấy mạng .
Vẻ mặt căng thẳng của Tả Tổ Nghênh biến mất, vòng tay lưng, vung lên, hai khẩu s.ú.n.g đồng thời chĩa .
“Mẹ nó, ông đây sợ c.h.ế.t như , chúng mày nghĩ ông đây chuẩn ?”
Hai khẩu s.ú.n.g lấy khi đầu tiên cạy két sắt của Tả Thượng Đảng. Từ khi nó, Tả Tổ Nghênh gần như bao giờ rời , chính là sợ Lục Kim An sẽ tay bất cứ lúc nào.
Hai gã đàn ông họng s.ú.n.g đen ngòm, tim lập tức thót lên: “Anh bạn, hiểu lầm, hiểu lầm cả thôi.”
“Chúng cũng là theo lệnh…”
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
“Câm mồm!”
Mắt Tả Tổ Nghênh lóe lên vẻ tàn nhẫn. Nếu súng, liệu chúng nó tha cho ?
Ra đường bậy, sớm muộn cũng trả. Hắn chỉ một tên: “Một cẳng chân, mày một gậy sẽ đau lâu ? Tới đây, tao kiểm chứng xem mày c.h.é.m gió .”
“Nhanh lên, nếu tao bắn.”
Gã đàn ông cầm gậy sắt cứng mặt, thấy Tả Tổ Nghênh đùa, c.ắ.n răng với đồng bọn bên cạnh: “Khỉ, xin .”
Dứt lời, vung gậy đập mạnh chân đồng bọn, còn đưa tay bịt miệng gã , cho gã kêu thảm, nếu thu hút đến thì ai cả.
“Anh bạn, chứ?”
Tả Tổ Nghênh kẻ đang ôm chân lăn lộn rên rỉ đất, chĩa s.ú.n.g sang gã còn : “Mày tự xử để tao? Tao tay chắc gọn gàng như .”
Cơ hàm của gã đàn ông nổi lên, ánh mắt lạnh lùng của Tả Tổ Nghênh, gã hiểu đụng thứ dữ.
“Anh bạn, nên lưu một đường, còn gặp !”
Tả Tổ Nghênh hất họng súng: “Tao gặp đại gia nhà mày! Tao hỏi mày là chân mạng!”
Thấy Tả Tổ Nghênh sắp bóp cò, gã hoảng sợ: “Từ từ, … mạng.”
Một tiếng kêu t.h.ả.m đè nén vang lên cuối con hẻm. Tả Tổ Nghênh hai kẻ đang lăn lộn đất, xoay trèo qua tường rào bỏ .
Lục Kim An, cái thằng ranh con khốn nạn đó nhận . Theo như cốt truyện, bây giờ vẫn thèm tay với phụ nữ, nên Đại Mỹ Lệ và Lão Nhị vẫn an .
Tả Tổ Nghênh tức đầy bụng. Thằng ranh con để xử lý , đập gãy chân lão già khốn nạn .