Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 330: Tám chuyện phiếm

Cập nhật lúc: 2025-11-06 02:00:38
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tác giả: Phạn Oản 114

 

“Á…. Khụ khụ khụ khụ….”

 

Sở Thục Ngọc suýt nữa thì nước miếng của chính cho sặc c.h.ế.t. Chị kinh ngạc che miệng, chỉ ngoài cửa: “Cậu… bạn trai ?”

 

Tả Tổ Nghênh gật đầu: “Bạn trai !”

 

“Quần áo bao nhiêu tiền ạ? Giảm giá chút .”

 

Sở Thục Ngọc há hốc miệng: “Áo sơ mi 45 đồng, quần jean 40 đồng. Giảm giá cho , tổng cộng 85 đồng.”

 

Lúc Nhậm San cửa hàng, Tô An cũng từ lớp học bồi dưỡng trở về. Lưu Quốc Quyên đang cõng Tuệ Tuệ hóa đơn cho khách, Hà Mãn Hà thì nhiệt tình tiễn một khách quen cửa.

 

Hà Mãn Hà đây cùng đơn vị với chồng cũ, nên đồng nghiệp bạn bè về cơ bản đều trong cùng một vòng tròn quan hệ.

 

Vì chuyện ly hôn với Tào Kim Hoa, trong đơn vị đủ loại tin đồn, lời khó nào cũng . Còn giới thiệu cho bà mấy ông góa vợ 50 tuổi. Hà Mãn Hà vui, liền khinh khỉnh đáp trả:

 

“Ôi trời, Mãn Hà , chị cũng là phụ nữ ly hôn, từng tuổi , còn con. Lão Trương tuy 50 nhưng thể khỏe mạnh, đừng con trai, cháu trai cũng mấy đứa , còn lo cho chị! Chị rõ thực tế , còn tưởng là gái 18 .”

 

“Phụ nữ chúng , dù cũng một gia đình. Nếu chị vấn đề gì, đồng chí Tào cũng ly hôn với chị, đúng ? cũng là phụ nữ, cũng vì cho chị, nếu @¥##¥#%¥%#”

 

Ở đơn vị vui vẻ, Tô An đang tuyển , nên cách đây một thời gian, nhân dịp cấp ban hành quy định cải cách chế độ lao động trong các đơn vị quốc doanh, Hà Mãn Hà vội vàng tìm quan hệ, đem suất công tác của bán .

 

lúc đó, cả xã hội cũng là tìm việc, tìm cách biên chế. Nhân cơ hội , suất công tác của bà còn bán giá .

 

Còn Lưu Quốc Quyên là do Vương Tiểu Thúy giới thiệu đến. Cô theo Vương Tiểu Thúy bán hàng rong vốn cũng tệ, nhưng cõng Tuệ Tuệ. Trời còn đỡ, gặp hôm mưa to gió lớn trời nóng, Tuệ Tuệ chịu nổi, cứ ngằn ngặt lưng , đến nỗi cô tâm thần bất an, Vương Tiểu Thúy cũng áy náy.

 

Sau Tô An tuyển , Vương Tiểu Thúy hỏi ý Tô An liền giới thiệu cô đến thử việc.

 

Tuy tính cách nhút nhát, nhưng cô nắm bắt cơ hội hiếm , việc cẩn thận, siêng năng.

 

Hà Mãn Hà và cô đều là những chung cảnh ngộ, hai sống với hòa hợp. Hà Mãn Hà cũng cố ý dìu dắt cô, nên trong thời gian thử việc dù còn vấp váp nhưng cũng coi như quen việc, Tô An liền giữ cô .

 

Hiện tại, Tô An cũng chỉ thỉnh thoảng rảnh rỗi mới đến tiệm xem sổ sách, đó lấy tiền gửi ngân hàng. Ngược , Nhậm San chịu yên, thường xuyên chạy qua chạy .

 

“Chị An An, chị về . Vừa nãy chị Thục Ngọc còn lâu gặp, bảo chị rảnh thì qua đó chơi.”

 

Tô An cầm lấy ly bàn, rót cho Nhậm San một ly: “Nóng ? Lấy quần áo về ? Chị Thục Ngọc vẫn khỏe chứ?”

 

Nhậm San bưng lên uống một cạn sạch: “Nóng c.h.ế.t , nắng to quá. Quần áo em lấy về , chị Thục Ngọc đưa cho năm cái lận, chị chịu lấy tiền, là tặng em. À, cửa hàng của chị dạo nhân viên, chị đang tự coi tiệm. Chị bảo em với chị, nếu nào thích hợp, rõ gốc gác thì nhớ giới thiệu cho chị , chị bỏ bê cả trường học .”

 

Tô An chau mày, liền cô nhân viên đây của Sở Thục Ngọc chắc là đáng tin cậy. Lần uống cùng , Sở Thục Ngọc nhắc qua một , hình như là em họ gì đó do chị dâu giới thiệu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-330-tam-chuyen-phiem.html.]

 

Đang chuyện, bên ngoài một đàn ông xách cặp da . Hà Mãn Hà mặt quỷ với Lưu Quốc Quyên: “Quốc Quyên, hôm nay cô tan sớm nhé, xem đồng chí Đường chu đáo kìa, đến đón cô đấy.”

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Tuệ Tuệ đang chơi ngón tay đất, thấy quen liền giơ tay về phía : “Ba… ba…”

 

Lưu Quốc Quyên ngượng ngùng Đường Văn Hào: “Sao đến?”

 

Đường Văn Hào tự nhiên, đầu tiên là lịch sự chào hỏi , đó mới ôn hòa với Lưu Quốc Quyên:

 

“Anh tan , tiện đường ngang qua đây, nghĩ hôm nay em cũng tan sớm. Mấy hôm Tuệ Tuệ chẳng đòi xem diều ? Đưa con bé quảng trường thể d.ụ.c chơi một lát.”

 

Nói , Đường Văn Hào dịu dàng cúi xuống bế Tuệ Tuệ lên: “Tuệ Tuệ, nhớ chú ?”

 

Tuệ Tuệ phấn khích vỗ tay: “Có!!!”

 

“Làm… máy bay, ơi…”

 

Hà Mãn Hà huých Lưu Quốc Quyên một cái: “Đi , lúc tan , dắt Tuệ Tuệ dạo .”

 

Lưu Quốc Quyên ngượng ngùng chào Tô An: “An An, chị tan nhé.”

 

Tô An gật đầu, trêu ghẹo: “Vâng, chị tan . Đi mệt , tan đưa con dạo một chút.”

 

Lưu Quốc Quyên ngượng ngùng cúi đầu theo Đường Văn Hào.

 

Đường Văn Hào bế Tuệ Tuệ , mặt mày rạng rỡ ý .

 

Hà Mãn Hà bóng dáng họ rời , vẻ mặt đầy ngưỡng mộ, sang tám chuyện với Tô An: “Quyên Tử coi như cũng khổ tận cam lai. Anh Đường đồng chí là kỹ thuật viên từ tỉnh ngoài điều về, ở bên công tác hai năm về.”

 

Tô An cũng thấy hứng thú: “Xưởng nào ạ? Nhìn tuổi cũng nhỏ, vẫn lấy vợ? Sao cùng chị Quyên Tử ?”

 

Hà Mãn Hà : “Hình như là ở xưởng dệt. cũng chỉ Quyên Tử nhắc qua, là quen lúc cô bán hàng rong. Năm nay 31 tuổi, đây bận lo công việc, thêm bố ở nhà ốm đau nên lỡ dở. Hai năm mới lo xong hậu sự cho bố , hết tang bao lâu. hiếu thuận, đàn ông thật. Mới đầu Quyên Tử còn chịu, cứ dắt theo Tuệ Tuệ sống thôi, tìm nữa.”

 

thấy Đường đồng chí , đối với Tuệ Tuệ cũng hết lòng. Tuổi lớn hơn sẽ thương . Nếu hai thành đôi, đợi lúc Đường hết nhiệm kỳ, theo về bên sinh hoạt, rời khỏi cái nơi phiền lòng .”

 

Nghĩ đến cảnh ngộ của , Hà Mãn Hà cảm khái: “Cái thời buổi công bằng, bất kể ly hôn vì lý do gì, cũng đều cho là của phụ nữ. Mặc dù rõ sự tình, nhưng mấy lời đàm tiếu đó nhiều, thật sự đau lòng.”

 

Tô An ngước mắt Hà Mãn Hà, nhớ tới dạo gần đây thím Lý Nhị lảng vảng quanh đây, liền hiểu : “Có thím Lý Nhị linh tinh gì với chị ?”

 

Mặt Hà Mãn Hà lạnh : “Mấy mụ già nhiều chuyện đó thì cho . Bố chồng cũ của chia 6000 đồng, còn chạy đến đơn vị quậy. Nếu cũng chẳng nhẫn tâm bán suất công tác .”

 

“Sáng nay mụ già đó thấy tiễn một khách nam cửa, còn bóng gió giữ phụ đạo, hồng hạnh vượt tường. Hừ, mụ chẳng cố ý tức ? Tháng con trai út của mụ cưới vợ, sẽ cho mụ dễ chọc !”

 

 

Loading...