Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 322: Pháp trường Bắc Giao

Cập nhật lúc: 2025-11-06 02:00:30
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vương Vĩnh Chính Tô An phân tích lợi hại của hai công việc, cúi đầu trầm tư một lát: “An An, liều một phen, tự lấy hàng ngoài bán.”

mà... ... cũng chỉ gom góp hơn trăm đồng tiền vốn...”, Vương Vĩnh Chính ngượng ngùng, tiền phần lớn là chị cả và em út chu cấp cho ông.

Tô An xua tay: “Lô hàng đầu tiên con cho nợ, bán xong hẵng tính tiền.”

Vương Vĩnh Chính toe toét , mặt đầy vẻ cảm kích: “Được, út khách sáo với con nữa. Chờ kiếm tiền, mua đồ ăn ngon cho con, mua váy hoa cho con!”

Thấy chuyện quan tâm nhất giải quyết, Vương Tiểu Thúy cũng vui vẻ, cầm muỗng múc cho Lưu Hiểu Mai một bát móng giò: “Nào, ăn ăn . Hiểu Mai em ăn nhiều , xem em gầy kìa, còn nhiều việc bận rộn, sức khỏe theo kịp là .”

Vương Vĩnh Thuận gật gù: “ đúng, chị cả, Hiểu Mai ăn nhiều .”

Nhìn vợ đen gầy như dân tị nạn, lòng Vương Vĩnh Thuận trĩu nặng. Hiểu Mai theo ông chịu quá nhiều khổ cực, hy vọng cuộc sống thể đỡ vất vả hơn một chút.

Cả nhà ăn cơm xong, Nhậm San vội vã cửa hàng. Tô An và Vương Tiểu Thúy dẫn vợ chồng mợ xem nhà.

Xét đến việc Vương Vĩnh Thuận sẽ tiếp quản mối ăn hộp xốp, Tô An tìm mấy căn nhà đều là loại thể chứa hàng, gần mặt đường, cửa lớn mở thể buôn bán ngay.

Tổng cộng ba căn, tiền thuê hàng tháng lượt là 10 đồng, 15 đồng, và 18 đồng.

Căn 10 đồng là kiểu một phòng một khách, sân , sân thể dựng lều để chứa hàng. Bên trong sẵn khung giường, tủ, bàn, nhà bếp cũng để một ít đồ dùng.

Căn 15 đồng là nhà mái bằng do chủ nhà tự xây, ba phòng, nhà cửa sạch sẽ, cách cửa hàng của Tô An cũng xa, đồ đạc đơn giản cũng sẵn.

Căn 18 đồng là một căn nhà lầu hai tầng nhỏ, vị trí cũng tệ, bố cục tương tự căn nhà Tô An mua của Tào Kim Hoa, cũng sẵn đồ đạc đơn giản.

Vợ chồng Vương Vĩnh Thuận xong giá cả thì hít sâu liên tục. Đắt quá, thật sự là quá đắt.

Mười đồng, đủ cho họ chi tiêu sinh hoạt mấy tháng trời. Nghe Tô An giới thiệu xong, hai vợ chồng c.ắ.n răng chọn căn 10 đồng cũ nhất.

Tô An thì đề nghị họ thuê căn hai tầng, như tầng một để hàng, tầng hai ở. Sau nếu chị Kiến Hoa, Tuyên Anh qua chơi, cũng chỗ nghỉ chân.

vợ chồng Vương Vĩnh Thuận đều nỡ. Căn 10 đồng , họ còn đang nghĩ mặc cả thêm với chủ nhà.

Một tháng 10 đồng, một năm ăn uống cũng mất 120 đồng. Họ ở quê ruộng, bán mặt cho đất bán lưng cho trời cả năm cũng chẳng dư nổi mười mấy đồng.

Căn hai tầng 18 đồng một tháng, một năm mười hai tháng là hơn hai trăm đồng. Hơn hai trăm đồng lận đó, đủ lấy mạng ông .

Vương Vĩnh Chính thấy cả chị dâu khó xử, bèn góp ý: “Căn 10 đồng tệ, nền nhà còn là nền đất. An An hai chị sắp ăn, điều đầu tiên là gần mặt đường, giá cả chắc chắn sẽ đắt hơn một chút. Cái hộp xốp gì đó em hiểu, nhưng chỗ để hàng cũng thể ẩm ướt quá , đúng ?”

“Thế , chúng cũng lấy căn một phòng một khách, mà cũng đừng lấy căn hai tầng. Thuê thẳng căn 15 đồng một tháng .”

Vương Vĩnh Thuận định mở miệng gì đó.

Vương Vĩnh Chính giơ tay lên: “Anh, em hết .”

“Căn 15 đồng nền nhà là xi măng, phòng ốc dọn dẹp cũng sạch sẽ, chúng mua cái chiếu là ở , ba phòng, cách cửa hàng của An An cũng gần. Em cũng từ nông thôn , 15 đồng một tháng tiền thuê là rẻ. Thế , em ở một phòng, em gánh 6 đồng tiền thuê mỗi tháng. Mọi ở chung thể chiếu cố lẫn . Lỡ em về nhà muộn, trong nhà cũng đèn lửa, nước ấm. Ngày thường chuyện gì, em cũng thể phụ một tay. Như cho tất cả .”

Vương Tiểu Thúy gật đầu lia lịa: “ đúng đúng, Vĩnh Chính . Căn hai tầng đúng là lãng phí thật, nhưng căn một phòng một khách điều kiện cũng kém quá. Cứ thuê căn 15 đồng ba phòng . Có Vĩnh Chính ở cùng hai đứa, chị cũng yên tâm hơn.”

Vương Vĩnh Thuận và vợ , gật đầu: “Được, thuê căn 15 đồng ba phòng đó. Vĩnh Chính ở một , ăn cơm chung với bọn luôn.”

Nhà đều sẵn, giao tiền, giấy tờ thuê nhà đơn giản là lấy chìa khóa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-322-phap-truong-bac-giao.html.]

Vương Tiểu Thúy và vợ chồng Lưu Hiểu Mai ở phòng thu dọn, Tô An đạp xe ba gác chở Vương Vĩnh Chính mua đồ dùng sinh hoạt đơn giản.

Chờ lúc cô , trong phòng dọn dẹp gần xong. Vốn dĩ chủ nhà dọn khá , chỉ cần xách nước lau dọn những chỗ cần lau là thể dọn ở.

Tô Bình hôm nay các đến nên buổi chiều tan sớm. Lúc Vương Tiểu Thúy đạp xe ba gác chở cả nhà về, Tô Bình cùng Nhậm San ở trong bếp trổ tài múa d.a.o điêu luyện và kỹ thuật xóc chảo còn non tay của .

Nhậm San Tô Bình một tay cầm cán chảo run hất, thức ăn văng cả ngoài, khóe miệng khỏi giật giật, nhưng hành động vô cùng nể mặt.

“Oa~ Lợi hại thật đó, Tô Bình, mới học nửa năm mà xóc chảo ?”

“Oa~, trai em khỏe thật, nhất định sẽ là một đầu bếp siêu cấp lợi hại!!”

“Wow, cái muôi múc dầu đổ chảo trông ngầu quá , bình thường , giỏi quá giỏi quá!”

Tô An sân thấy tiếng la hét khoa trương của Nhậm San từ bếp vọng .

“San? Anh tớ về ?”

Nhậm San ló đầu khỏi cửa bếp, thấy liền bưng nước : “Chị An An, về . Cậu, mợ, mau tới rửa mặt cho mát mẻ.”

“Trong phòng khách lạnh đấy, . Anh Tô Bình đang nấu chính đó, chắc là nửa tiếng nữa là ăn...”

Bệnh viện ngoại ô thành phố A.

Trần A Như xách một cái hộp giữ nhiệt vội vã lao tới quầy y tá.

“Y tá, y tá, Tiểu Lan ? Tiểu Lan nhà mất .”

Hai tháng nay, bà và Ngải Thừa Bằng dồn hết tâm sức cho Tiểu Lan, cùng con bé trị liệu, khắp nơi quan hệ, âm thầm hỏi thăm các bác sĩ chuyên môn cao về tâm thần.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Ngải Tiểu Lan mâu thuẫn cáu kỉnh, nhưng nước mắt và lời van xin của , con bé dần bình tĩnh . trong lòng nó còn tin tưởng thế giới , ba trị liệu thôi miên liên tiếp đều thất bại.

cảm xúc cũng kiểm soát , ngũ quan và vóc dáng bắt đầu gầy , tính tình cũng dần ngoan ngoãn hơn. Thấy sắp tiến hành thôi miên thứ tư thì con bé mất tích, bảo Trần A Như sốt ruột.

Lúc , tại pháp trường Bắc Giao, một phụ nữ với vẻ mặt c.h.ế.t lặng bên ngoài hàng rào sắt, đám phạm nhân vai rũ xuống, mặt xám như tro bên trong pháp trường. Phạm nhân yên lặng, ai nấy đều như mất hồn.

Tiếng "lách cách" vang lên, là tiếng s.ú.n.g lên đạn.

Hàng phạm nhân đang c.h.ế.t lặng lúc mới như bừng tỉnh, bắt đầu lóc van xin, bắt đầu giãy giụa.

Ngải Tiểu Lan những kẻ đang , đang la hét, đang xin tha, đang giãy giụa, và cả những kẻ sợ đến mềm nhũn, thể dậy nổi, trong mắt một chút d.a.o động.

Cô vô thức há miệng giống như các phạm nhân giữa sân.

Trước khi bắn, công an hành hình sẽ bắt đều há to miệng.

Như đạn sẽ b.ắ.n từ gáy , xuyên từ miệng, khuôn mặt sẽ phá hủy quá nhiều. Sau khi c.h.ế.t trông nét mặt sẽ tương đối an tường, dễ dàng lo liệu hậu sự.

“Đoàng! Đoàng! Đoàng ~”

Tiếng s.ú.n.g dứt, phạm nhân liền ngã xuống đất còn động đậy, biến thành thi thể.

Năm mười ba tuổi, Ngải Tiểu Lan đầu tiên bố áp giải đến xem pháp trường. Khi đó, cô sợ hãi mang theo một chút khao khát kỳ quái. Xem xong, cả run rẩy, đầu óc ong ong, nổi da gà, như thể phát s.ú.n.g b.ắ.n tử tù cũng là b.ắ.n đầu .

bây giờ, trong mắt Ngải Tiểu Lan một gợn sóng, như thể thấy một chuyện hết sức bình thường.

“Nhàm chán ~”, cô xoay về phía xa.

Loading...