Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 317: Đôi uyên ương bị lợi ích chia rẽ
Cập nhật lúc: 2025-11-06 02:00:25
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cương Tử chạy như điên đến cửa hàng bánh gạo nhà họ Giả.
Trong cửa hàng, Giả Tiểu Du đang cùng Đường Quốc Quân bận rộn. Hai phối hợp ăn ý, trông như một cặp vợ chồng thực thụ.
Đôi mắt Cương Tử lập tức đỏ ngầu.
Đường Quốc Quân thì . Anh ở ngay vách nhà họ Giả, nhà còn ai, chỉ học qua lớp xóa mù chữ, còn cà lăm. Người thì thật thà, 30 tuổi mà nhà nghèo nên lấy vợ.
“Anh Quốc Quân, xem bánh hoa quế . Chỗ sắp bán hết . Được thì mang đây.”, Giả Tiểu Du dùng kẹp gắp bánh, ngẩng đầu dặn Đường Quốc Quân.
Vừa dứt lời, cô ngẩng lên, bắt gặp Triệu Cương đang sững ngoài cửa.
Nụ nhàn nhạt môi Giả Tiểu Du lập tức tắt ngấm, trong mắt chỉ còn sự lạnh lùng.
Tim Triệu Cương thắt , m.á.u nóng dồn lên não. Cậu Đường Quốc Quân với ánh mắt đầy địch ý.
Đường Quốc Quân theo bản năng, chắn mặt Giả Tiểu Du, đề phòng Triệu Cương.
Thấy Triệu Cương nắm đ.ấ.m run lên bần bật, Giả Tiểu Du vội kéo tay Đường Quốc Quân: “Anh Quốc Quân, trong . Em chuyện với .”
Đường Quốc Quân lo lắng Giả Tiểu Du, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu: “Được... Được... Tiểu... Tiểu... Tiểu Du, lỡ... ... gì... em... em... em cứ gọi... gọi... to lên.”
Giả Tiểu Du dịu dàng gật đầu: “Anh yên tâm, . Anh xem ba em thế nào .”
Đường Quốc Quân ngoan ngoãn gật đầu, nhà .
Triệu Cương cố nén cơn giận, cẩn thận hỏi: “Tiểu Du, thế ? Sao ở trong cửa hàng?”
Nói Triệu Cương đưa tay định kéo Giả Tiểu Du.
Lòng Giả Tiểu Du đau nhói, nhưng cô vẫn cố giữ lý trí, hất mạnh tay Triệu Cương .
“Triệu Cương, chuyện của chúng , rõ ràng với ba . Đường Quốc Quân bây giờ là bạn trai của . Tháng chúng kết hôn. Sau đừng đến tìm nữa. sợ Quốc Quân vui. Mong cũng sớm tìm hạnh phúc của .”
Triệu Cương nặn một nụ khó coi: “Tiểu Du, em đùa với ? Lần , chúng ... đợi về là chúng kết hôn ...”
Giả Tiểu Du thẳng mắt Triệu Cương, vẻ mặt nghiêm túc: “Anh xem giống đang đùa ? Chuyện và Quốc Quân sắp cưới, cả thị trấn đều .”
“Chuyện , nhà đều . Vừa cũng thấy đấy.”
Sắc mặt Triệu Cương trắng bệch: “Tại ? Tại ? Rõ ràng đây vẫn . Giờ em ' Quốc Quân' , ' Quốc Quân' nọ. Vậy còn thì ?
Chúng yêu hơn hai năm. Vừa ba còn ở nhà, còn tin... Em...”
Giả Tiểu Du ngắt lời Triệu Cương: “ ! Mọi chuyện đúng như cả thị trấn đồn đấy. là đồ lẳng lơ! Nhà 'chia rẽ uyên ương'! Ba chỉ đến tiền! Nhà chúng coi thường ! Được !!!!”
Triệu Cương vẻ mặt thể tin nổi.
Giả Tiểu Du dây dưa thêm nữa. Dứt khoát một , cho cả hai. Dù trong lòng cô vẫn còn Cương Tử, nhưng hai họ vĩnh viễn thể đến với .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-317-doi-uyen-uong-bi-loi-ich-chia-re.html.]
Ba cô suýt nữa nhà họ Triệu bức c.h.ế.t. Nếu Quốc Quân, bây giờ cô còn ba. Cô thích Cương Tử, Cương Tử cũng thích cô, nhưng hôn nhân là chuyện của hai .
Tình cảm thì là gì chứ? Nếu cô bước chân nhà họ Triệu, tình cảm đến mấy, cũng sẽ những mâu thuẫn lặp lặp mài mòn hết.
Kể cả cô nguyện ý chịu ấm ức, nhưng cô ba chịu ấm ức.
Hai ông bà Triệu đ.á.n.h tính cái gì, trong lòng cô hiểu rõ. Chẳng là "ăn" luôn cả nhà cô ?
Nếu Cương Tử chịu vì cô mà quyết liệt với gia đình, nếu nhà cô chỉ một cô, cô nguyện ý cùng chung một chiến tuyến. cô dám, cũng thể lấy ba đ.á.n.h cược.
Nhìn bộ dạng lạnh lùng của Giả Tiểu Du, vẻ mặt thất thần của Cương Tử dần thế bởi sự phẫn nộ.
“Cương Tử! Cương Tử! Bình tĩnh! Mày bình tĩnh !” Tả Tổ Nghênh từ ngoài cửa xông , ôm chặt lấy Triệu Cương.
“Có gì từ từ . Nếu , rút cũng khó. Mày bây giờ đang kích động, chúng ngoài bình tĩnh .”
Tả Tổ Nghênh nặn nụ , với Giả Tiểu Du: “Chị Tiểu Du, Cương Tử mới về, kịp nghỉ ngơi chạy ngay sang đây tìm chị. Dọc đường vui lắm, cứ bảo là cuối cùng cũng thể cưới chị về một cách đàng hoàng. Anh giờ vẫn hiểu chuyện gì. Em đưa . Chị đừng giận. Đợi bình tĩnh, hai chuyện nhé.”
Giả Tiểu Du lắc đầu: “Không cần nữa. Chúng còn gì để . Sau đừng đến tìm . vị hôn phu . Như cho cả hai. À, tháng là ngày cưới của và Quốc Quân, nếu thì mời hai đến uống ly rượu mừng.”
Lòng Tả Tổ Nghênh chùng xuống. Hắn dám nán , một tay giữ chặt Cương Tử, một tay bịt miệng , lôi thẳng ngoài.
Hai khỏi cửa, Đường Quốc Quân liền . Anh vẫn luôn ở phòng trong, để lén, mà là sợ Triệu Cương bắt nạt Tiểu Du.
“Tiểu... Tiểu... Tiểu Du, em... em ... chứ?”
Giả Tiểu Du chớp chớp mắt, ngăn cho nước mắt rơi xuống: “Không . Em thì chuyện gì chứ. Sớm muộn gì cũng đối mặt. À, bánh hoa quế ?”
Đường Quốc Quân gật đầu: “Anh... ... ... mang đây.”
...
Trên con phố nóng hầm hập, Cương Tử hất văng cánh tay đang khóa cổ của Tả Tổ Nghênh, đầu định chạy cửa hàng.
“Cương Tử! Mày gì đấy? Mày định xông đập phá cửa hàng nhà ? Chú thím Giả nợ gì mày!”
Triệu Cương gào lên: “Tao đ.á.n.h c.h.ế.t thằng Đường Quốc Quân! Thằng khốn! Tiểu Du là của tao! Chắc chắn là nó giở trò! Nếu , Tiểu Du cần tao?”
“Tao hỏi cho rõ! Tao cam tâm! Rõ ràng bọn tao chuyện xong xuôi, năm nay sẽ cưới! Bọn tao hẹn , đợi tao về là tao sang hỏi cưới! Cô đồng ý với tao! Đồ lừa đảo! Đồ lừa đảo!!!!”
Từng hình ảnh ngọt ngào với Giả Tiểu Du ùa về trong tâm trí Triệu Cương. Nụ dịu dàng khi cô lau mồ hôi cho , giọng ngọt ngào khi gọi " Cương Tử", nụ e thẹn, dáng vẻ dỗi hờn...
Tưởng tượng đến cảnh Tiểu Du cũng sẽ đối xử như với Đường Quốc Quân, Triệu Cương như phát điên, mất hết lý trí.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
“Mày bình tĩnh ! Mày bình tĩnh cho tao!”, Tả Tổ Nghênh dốc sức gào lên.
Tiếng hét như sấm rốt cuộc cũng kéo Triệu Cương về thực tại.
Giây tiếp theo, hốc mắt đỏ lên: “Tiểu Du cần tao nữa... hu hu hu... Tiểu Du cần tao... Tao bây giờ? Sao cô thể lật lọng như ? Cô cô thích tao nhất. Tao mới hai tháng, mà cô sắp gả cho khác...”