Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 315: Nhà họ Triệu

Cập nhật lúc: 2025-11-06 02:00:23
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Vì chuyện , cả thị trấn đồn ầm lên. Họ nhà họ Triệu cả đời kiêu ngạo, vì hạnh phúc của con mà cũng quỳ lụy. Lại nhà họ Giả vô tình, chỉ bán con gái lấy tiền.”

 

“Hả!!!”, Tả Tổ Nghênh trợn tròn mắt.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Hắn đanh mặt : “Không chứ? Hai ông bà Triệu bệnh ?

 

ăn vạ tiền, ăn vạ lương thực, chứ ai ăn vạ vợ bao giờ.”

 

“Anh Cương Tử cũng là con họ mà. Sao họ chuyện ?

 

Đây là vì cho con. Làm thế , còn nhà nào đầu óc tỉnh táo dám gả con gái cho Cương Tử nữa?”

 

Tả Tĩnh Hoan thở phào, vỗ lưng Tả Tổ Nghênh: “Chị ngay em là hiểu lý lẽ mà. Thiên hạ thì cứ c.h.ử.i nhà họ Giả m.á.u lạnh, vô tình, ép ông bà Triệu quỳ. Chỉ em là thấy chuyện đúng. Bao năm nay chị thương em uổng.”

 

Tả Tổ Nghênh bó tay: “Em thấy? Ông bà Triệu mà quỳ như thế, nhà họ Giả chẳng ép đường cùng ? Để nước bọt dìm c.h.ế.t, họ đành hi sinh đứa con gái chứ gì.”

 

“Với , ông Triệu mà quỳ như thế, mất hết cả tôn nghiêm. Sau Giả Tiểu Du về dâu thật, thì sống thế nào với bố chồng, với Cương Tử, với mấy ông bà chị dâu? Cô ngày lành ?”

 

Tả Tổ Nghênh im lặng một lát tiếp với chị Hai: “Em cũng chị gái. Nếu bố yêu của chị dám thế, em thề em lật tung nhà họ lên. Cưới nổi vợ thì đừng cưới. Họ tiền thì mắc mớ gì đến nhà gái?”

 

Tả Tĩnh Hoan thở dài: “ thế đấy. Con bé Tiểu Du t.h.ả.m quá. Gặp cái nhà gì .”

 

“Cũng may con bé Tiểu Du kiên cường, phản ứng cũng nhanh. Thấy nửa cái thị trấn xúm xem, nó cũng quỳ xuống tại chỗ, sang ông bà Triệu, dập đầu 'bồm bộp', trán chảy cả máu. Nó cầu xin ông bà buông tha cho nó, là nó yêu , sắp cưới .”

 

Tả Tổ Nghênh định khen Giả Tiểu Du lắm, nhưng chợt nhớ đến ông Cương Tử, cả cứng đờ: “Thế... thế con bé Giả Tiểu Du cũng... cũng cứng quá nhỉ? Làm thế là tự chặt đứt đường lui . Xong , xong ! Anh Cương Tử coi như hết cơ hội...”

 

Hầu Lệ nhỏ giọng: “Chuyện là do duyên phận. Chắc là hai đứa nó duyên.”

 

...

 

Bên nhà họ Triệu lúc , khí cũng kỳ quái vô cùng. Thấy đứa con trai trở về, cả nhà liếc , mặt mày tự nhiên.

 

“Cương Tử, con về . Đi lâu quá, cả nhà lo c.h.ế.t . Con cái đứa , ở nhà yên , chạy ngoài gì?”, bà Triệu nặn một nụ .

 

Triệu Cương (Cương Tử) một giây nào. Cậu móc một xấp tiền từ trong túi , đưa cho bố .

 

“Ba , con kiếm tiền mà. Ba xem, năm nay con thể cưới Tiểu Du về . Sang năm cho ba bế cháu nội, hì hì ~”

 

Cậu dúi tiền tay bà Triệu: “Mẹ, tiền cầm. Mấy cái lễ nghi trong nhà, con rành. Lát nữa với ba chợ mua ít lễ vật, chuẩn tươm tất. Con tắm, quần áo, cả nhà sang nhà họ Giả.”

 

Bà Triệu xấp tiền trong tay, sang ông Triệu. Ông Triệu hiệu cho bà cất tiền .

 

Mấy bà con dâu trong nhà, mắt như dán xấp tiền trong tay bà Triệu.

 

Chị dâu cả đẩy đứa con trong tay: “Thiết Trứng, mày cứ đòi chú Ba ? Nhanh lên, chú Ba mua đồ ăn ngon cho mày đấy.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-315-nha-ho-trieu.html.]

Vừa dứt lời, mấy đứa trẻ nhà họ Triệu mắt sáng rực, xúm vây lấy Triệu Cương.

 

“Chú Ba, chú Ba, chú mua kẹo cho bọn con ? Chú Ba, chú kiếm nhiều tiền lắm ? Mua đồ cho con .”

 

“Chú Ba, con hộp bút! Con cái con ...”

 

“Chú Ba, con nữa, con cái mũ giải phóng ngôi năm cánh!”

 

Triệu Cương đám cháu trai cháu gái đang đu bám chân , sắc mặt cứng đờ: “Ai da... Xem cái đầu óc của chú , quên mua đồ ăn ngon . Đây, đây, mỗi đứa lấy hai hào phố mua kẹo ăn.”

 

Nói xong, Triệu Cương móc trong túi một nắm tiền lẻ, chia cho mỗi đứa hai hào.

 

Chị dâu cả huých chồng, tủm tỉm: “Vẫn là chú Ba hào phóng. Xem chuyến kiếm ít nhỉ.”

 

Chị dâu thứ hai cũng vội hùa theo: “Chú Ba mà mối nào ăn , đừng quên Hai chú đấy. Đều là em một nhà, giúp đỡ chứ.”

 

còn huých chồng : “Triệu Xương, ? Hồi nhỏ với chú Ba là nhất còn gì.”

 

Anh cả vội chen : “Chú Ba, hai tháng nay chú ngoài gì đấy? Chú xem việc đó ?”

 

Vừa nãy, Triệu Cương đưa cho cả xấp tiền "Đoàn kết lớn" (tờ 10 đồng), ông rõ mồn một, ít nhất cũng bốn, năm trăm.

 

Triệu Cương gãi đầu: “Hì hì, vận may thôi...”

 

Cậu định gì đó, trong đầu bỗng vang lên lời dặn của Tả Tổ Nghênh. Lời đến bên miệng nuốt xuống.

 

“Hì hì, coi như vận may, bình an trở về. Suýt nữa thì toi mạng ở ngoài đó. Đây là liều mạng kiếm tiền sính lễ về cho nhà họ Giả. Vừa đủ tiền là con chạy về ngay.”

 

“Cái gì? Toi mạng? Chú chuyện phạm pháp ?”, cô vợ mới cưới của Tư lập tức cao giọng.

 

Triệu Cương ngượng ngùng: “Phạm pháp thì . Chỉ là chạy một chuyến Nam, buôn ít đồ lặt vặt về bán. Gặp mấy toán cướp, vất vả lắm mới thoát về . Chỉ kiếm chút tiền lẻ, đủ cưới vợ thôi.”

 

“Thôi, ba bàn xem mua lễ vật gì . Tiểu Du cũng đợi con nhiều năm . Lần về, con cho nhanh.

 

Về lễ vật, ba đừng tiếc tiền, cứ cho long trọng một chút. Lát nữa chúng sang nhà họ, điều kiện cũng dễ chuyện hơn. Nể tình lễ nghi đầy đủ, chú thím Giả cũng sẽ dễ tính. Con cưới Tiểu Du về nhà sớm.”

 

Triệu Cương dặn dò xong, xách túi phòng. Bà Triệu sắc mặt khó coi, sáp gần ông Triệu: “Ông ơi, giờ đây?”

 

Cô vợ Tư mặt mày hằm hằm, huých chồng, bóng gió: “Anh kìa, . Cuối năm ngoái em về dâu, cũng thấy long trọng với nhà em . là đồng sàng dị mộng.”

 

Cậu Tư đen mặt, quát khẽ: “Em ít thôi! Nhà họ Giả giờ thế nào, em ?”

 

Cô vợ Tư ngẩn , lúc mới ngượng ngùng im bặt. Vốn dĩ, cuối năm ngoái là đến lượt Ba (Triệu Cương) cưới vợ. Là do cô Tư tính kế, cưới , tiêu hết tiền tiết kiệm của gia đình, còn chiếm luôn căn phòng phía Đông. Chính cô xúi giục ông bà Triệu quậy nhà họ Giả.

 

Nếu , ông bà Triệu quỳ lạy cửa bây giờ, là Giả Tiểu Du, mà là cô .

 

 

Loading...