Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 306: Nghênh ngang đi phá đám
Cập nhật lúc: 2025-11-06 01:58:49
Lượt xem: 23
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kỷ Thanh Thanh dắt Tô Kiều kiểm đếm đồ đạc: “Kiều Kiều, với ba con bàn cả . Nhà Kim An đưa 1.888 đồng tiền sính lễ. Đặt chăn mới thì kịp nữa, nên mua sẵn luôn. Con xem, ba bộ nhé, ga giường, chăn bông, gối, vỏ gối đều đủ bộ, đắt tiền lắm đấy.”
“Rồi khăn mặt, chậu sứ, phích nước, hai bộ quần áo mới, giày mới. Mẹ cho con thêm 500 đồng dằn túi.”
Tô Kiều sắc mặt vui: “Mẹ, nhà Kim An đưa tận 1.888 đồng sính lễ, mà cho con từng đồ ?
Người gả con gái, đến các loại đồ gia dụng, còn hồi môn cả 'bốn món lớn' (xe đạp, máy khâu, đồng hồ, radio). Con sắm thêm, nhưng ít nhất tiền sính lễ của con, đưa hết cho con chứ?”
“Mẹ xem mấy món mua , cộng còn đến lẻ của 1.888.
Con là con gái ruột của , con gả nhà họ Lục chứ nhà thường. Lúc cưới bao nhiêu , để mặt mũi con ở ...”
Kỷ Thanh Thanh cốc đầu Tô Kiều: “Con bé , nếu con con gái ruột của , sắm cho con từng thứ ?”
“Với , chẳng cho con 500 đồng dằn túi ? Con xem con bé Tô An lúc , ngoài hai bộ quần áo rách, nó còn cái gì?”
“Con cũng nghĩ chứ. Con nhà họ Lục , nhà họ Lục còn để con thiếu tiền tiêu ? Mẹ chồng con mặc cả cái áo lông chồn, chẳng lẽ để con dâu ăn mặc rách rưới?”
Tô Kiều lúc mới , nhưng nhanh chóng hồn: “Mẹ, đó là hai chuyện khác . Con cần , mua thêm cho con một món đồ lớn nữa. Nếu con mất mặt lắm.”
“Con bé c.h.ế.t dẫm . Nhà còn thằng Lỗi nữa, nó tốn tiền ? Với , một món đồ lớn bao nhiêu tiền? Con tưởng chắc.
Mẹ việc . Tiền của ba con, ngoài nuôi gia đình còn đóng tiền nhà. Cứ thuê nhà mãi thế cũng . Bọn còn định tiết kiệm tiền để mua nhà ở Long Tường Phủ, ở gần con cho tiện chăm sóc, cũng để qua với ông bà thông gia cho gần gũi...”
Tô Kiều ôm tay Kỷ Thanh Thanh nũng nịu: “Con cần , cần ! Mẹ ít nhất mua cho con cái radio...”
“Con loại đèn nháy, hai hộc băng, mới hơn tám trăm thôi. Con cái đó.”, Tô Kiều lắc tay Kỷ Thanh Thanh: “Mẹ ơi, ' nỡ con cá, bắt con cá lớn'. Của hồi môn của con tươm tất, con cũng mặt mũi, nhà họ Lục cũng coi trọng con hơn. Mẹ chồng con là thích quản chuyện vặt. Chờ con gả , con còn thiếu tiền hiếu kính ?”
Tô Lỗi ôm chân giường, mặt biểu cảm Kỷ Thanh Thanh và Tô Kiều.
...
Trước đây, nhà Tô Kiến Quân ở khu tập thể nhà máy đồ hộp. Bị đuổi việc xong, cả nhà cũng đuổi trong ê chề.
Bây giờ Tô Kiều tìm mối ngon, hai vợ chồng cố tình dắt con gái về khu tập thể một chuyến.
Họ về để phát kẹo cưới và đưa thiệp mời. Quan trọng hơn, là để "dương oai".
Nhờ sự cố tình khoe khoang của cả nhà, chỉ Tô An và nhà họ Quản tin, mà ngay cả nhà Tô Kiến Quốc ( trai Tô Kiến Quân) và nhà đẻ của Kỷ Thanh Thanh cũng Tô Kiều sắp trèo lên cành cao.
Đến ngày mùng 6, họ hàng thích, kéo già dắt trẻ đến ăn cỗ.
Vương Tiểu Thúy và Nhậm San góp vui: “Ăn một bữa cỗ của nó, mất cả ngày bán hàng của . Mẹ .”
“Em cũng .”
Tô An ép: “Hai thì thôi, con . Chờ con xem kịch vui về kể cho.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-306-nghenh-ngang-di-pha-dam.html.]
Cô trang điểm đơn giản, xách cái túi nhỏ thẳng.
Tại cửa tiệm cơm Vận May Tới, Lục Kim An mặc quần tây đen, áo sơ mi trắng, n.g.ự.c cài một bông hoa. Tô Kiều mặc một chiếc váy đỏ thẫm, trông vô cùng rạng rỡ.
Không chỉ cô , mà Kỷ Thanh Thanh và Tô Kiến Quân phía cũng mặt mày hớn hở, phơi phới.
Trong tiệm, Tả Thượng Đảng và Lục Nhã Tri đang tươi tiếp đón các đối tác ăn.
Đám cưới rình rang, khách khứa đông. Đến nỗi Tô An thẳng nhà ăn mà ai để ý.
Nhìn một vòng, Tô An nhanh chóng phát hiện bàn của nhà họ Kỷ (nhà đẻ Kỷ Thanh Thanh) ở phía .
Để góp vui cho đám cưới, Tô An nghênh ngang tới.
“Ô, đây là con gái lớn nhà Kiến Quân ? Không đoạn tuyệt quan hệ với cha ? Sao còn mặt dày mò đến đây?”
Bà chị dâu cả nhà họ Kỷ thấy chồng cứ chằm chằm Tô An, tò mò . Vừa thấy, bà liền lên tiếng mỉa mai. Lúc cô em chồng (Kỷ Thanh Thanh) về vay tiền, kể lể Tô An và Tô Bình là loại vong ân bội nghĩa, bạch nhãn lang.
Bà chị dâu hai hừ lạnh, vội vàng phối hợp: “Đến ăn chực chứ gì. Cần gì mặt mũi.”
“Chắc là thấy con Kiều nhà tìm chỗ , nên bám theo đây mà.”
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
“Ai . Tốn công con Thanh Thanh nhà dốc lòng dốc sức nuôi bao nhiêu năm. là con nuôi thì . Hèn gì thằng Kiến Quân nó ly hôn. Cứ xem hai đứa nhóc m.á.u lạnh vô tình , là mụ đàn bà nhà quê là loại gì.”
Tô An cũng tức giận, cô thản nhiên trợn mắt: “Đây là chỗ các ? Dù cũng là chị gái của Tô Kiều, nó bây giờ vẫn mang họ đấy. là cô dâu đích mời đến. Các là cái thá gì?
Mà cũng mặt mũi bàn ? Mau xéo qua bàn nào trong góc mà , ăn chực một bữa biến nhanh , đừng ở đây mất mặt.”
Kỷ Long ( trai Kỷ Thanh Thanh) quanh, thấy nhiều đang , mặt đen sầm : “Tao là ruột của Tô Kiều! Cậu là lớn nhất, tao giữa?”
Tô An hừ lạnh: “Hôm nay là Tô Kiều cưới, ông tưởng là Kỷ Thanh Thanh cưới ba ? Còn đòi .”
“Trong lòng cô dâu, ông bì với nhà họ Quản? Người (nhà họ Quản) bắt tay với ông chủ lớn, theo ông chủ ăn phát tài, mời nhà . Còn các thì ?”
“Đến ông bố dượng Tô Kiến Quân còn đang hô mưa gọi gió, đường nịnh nọt. Thằng em Tô Lỗi cũng hầu như thiếu gia. Đến nhà họ Quản còn thơm lây. Nếu Tô Kiều mà coi các gì, để các chỏng chơ ở đây?”
Nhà họ Kỷ Tô An , mắt đảo quanh, quả nhiên, thấy hai em nhà họ Quản đang Tô Kiều và Lục Kim An dắt .
Hoàng Khoa Phượng (vợ cả họ Quản) cửa vẫy tay với Lục Nhã Tri: “Bà chị, bà chị ơi! Chúc mừng, chúc mừng! Sau là một nhà , qua nhiều hơn đấy ạ.”
Lục Nhã Tri trang điểm lộng lẫy, ưu nhã tiến lên nắm tay Hoàng Khoa Phượng, mặt mày rạng rỡ.
Bà chị dâu hai nhà họ Kỷ mặt đầy bực bội: “Vừa nãy lúc cửa, định chào bà chị một tiếng, con Thanh Thanh nó còn bảo tự tìm chỗ mà . Người nhà đẻ thì nâng đỡ, nâng đỡ cái bọn họ Quản.”
Bà chị dâu cả cũng tức giận: “Xem cái cách hai vợ chồng nhà đó thiết với bà thông gia kìa. Chắc là sớm thành khách quý nhà .
Lúc nó ly hôn, là nhà cưu mang nó. Lần mượn tiền, đến giờ còn trả. Hèn gì dạo hai em nhà họ Quản cứ khoe khoang khắp nhà máy là chúng nó sắp phát tài.”