Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 290: Vây Cao cứu Ngụy, tránh chỗ mạnh đánh chỗ yếu

Cập nhật lúc: 2025-11-05 00:54:13
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khóe miệng cô Ngụy Từ Ngọc nhếch lên một nụ . Nếu cô mà đồng ý, thì coi như vứt bỏ nửa đời của .

 

nếu từ chối, chừng Cao Kim Sóng sẽ ghi hận, ảnh hưởng đến tình cảm vợ chồng.

 

Cô suy nghĩ một lúc, đặt bát đũa xuống, chồng.

 

“Kim Sóng, em suy nghĩ kỹ chuyện . Em thấy .”

 

Nụ mặt Cao Kim Sóng nhạt dần. Một lúc lâu , mới : “Em tưởng thế ? Chẳng là hết cách . Bằng chẳng lẽ ai thèm lo?”

 

“Ai cũng lúc già, chúng cũng . Không ba , ba em tuổi cũng còn nhỏ.”, Cao Kim Sóng , ý tứ phần ám chỉ.

 

Lòng cô Ngụy lạnh , nhưng mặt càng thêm dịu dàng: “Kim Sóng, hiểu lầm ý em .”

 

“Không em hầu hạ , mà em là vì , vì cái nhà của chúng .”

 

Cao Kim Sóng ngẩng đầu vợ, chờ cô giải thích.

 

Từ nhỏ đến lớn, ba thương cả, cưng chú út. Anh chỉ thể tự nỗ lực. Vì , luôn thích thể hiện bản , chứng minh tiền đồ nhất, hiếu thảo nhất trong ba em, cha công nhận.

 

Cô Ngụy Từ Ngọc nhẹ nhàng giải thích: “Em hiếu thảo nhất. Em chỉ lo áp lực quá.”

 

“Anh cả với chú út miệng là mỗi năm đưa một trăm, nhưng tiền đó lấy là chuyện khác. Anh xem, nhà chị cả, thằng con thứ hai sắp xem mắt, sinh con. Nhà chú út cũng còn hai đứa nhỏ. Lỡ như một câu ' ', chúng lẽ nào đến cửa đòi? Hay là đuổi ngoài?”

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

“Hiện tại nhà cả ba suất lương công nhân, nhà chú út cũng là hai vợ chồng . Nếu em nghỉ việc, cả nhà chỉ trông một . Thằng Chương còn học, nghiệp còn công việc, cưới vợ, nhà cửa... là những khoản chi lớn. Em tính qua ...”

 

“Em thì cũng , nhưng em sợ áp lực quá chịu nổi. Đó là còn tính chi tiêu sinh hoạt, t.h.u.ố.c men của .”

 

“Nhà chị cả hai đứa con trai, nhà chú út một đứa con trai, ai cũng đang lo tích cóp cho con. Anh là từng trải, cha giúp đỡ thì gian nan thế nào.

 

Sau thằng Chương theo kịp các em họ, e là còn vất vả hơn. Nếu , ba vốn coi trọng nó, sợ càng chê nó tiền đồ.”

 

Gân xanh trán Cao Kim Sóng nổi lên. Cha coi trọng Chương, rõ ràng là xem nhẹ , đứa con trai kẹp ở giữa, nên thằng Chương là cháu nội cũng xem nhẹ theo.

 

Cô Ngụy liếc sắc mặt chồng, tiếp: “Làm con cái thì hiếu thảo, già vẫn sắp xếp chu . Trước đây, con của chị cả với chú út đều là một tay chăm. Bây giờ họ kẻ phủi tay.”

 

“Ba thì thương nhà cả, sợ sẽ vướng bận. Mẹ thì thương nhà chú út, sợ mệt hai vợ chồng nó.”

 

“Ai cũng là m.á.u mủ ruột rà. Anh đúng, ai cũng già. em là , em còn nghĩ cho thằng Chương. Cho nên em suy nghĩ nhiều. Nếu đón về, em giơ hai tay đồng ý. Sau , nghỉ việc ở nhà hầu . Anh là con trai ruột của , chắc chắn sẽ tận tâm tận lực.”

 

Vẻ mặt Cao Kim Sóng cứng đờ, kinh ngạc ngẩng đầu: “Anh nghỉ việc?”

 

Cô Ngụy gật đầu: “ , nghỉ việc. Chi tiêu trong nhà lúc nãy em cũng tính với . Chúng chuẩn tinh thần là nhà sẽ lo bộ sinh hoạt, t.h.u.ố.c men cho .

 

Lương của còn thấp hơn của em 3 đồng, hơn nữa em còn các loại thưởng, ngày nghỉ cũng nhiều. Lúc nghỉ em thể phụ , hoặc là tìm việc thêm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-290-vay-cao-cuu-nguy-tranh-cho-manh-danh-cho-yeu.html.]

 

Anh cũng , hiệu trưởng coi trọng em. Sang năm em cơ hội xét duyệt giáo viên cao cấp, lúc đó lương còn tăng nữa. Công việc của quanh năm vất vả, nghỉ về nhà hưởng phúc. Hơn nữa, vốn học y, về chăm sóc bệnh cũng đúng chuyên môn.”

 

Thấy chồng mặt lộ vẻ thể tin nổi, cô Ngụy nghiêm túc : “Sao ? Em ngoài kiếm tiền nuôi gia đình, để ở nhà hưởng phúc, con hiếu thảo, ?

 

Không luôn hiếu thuận với ? Anh yên tâm, em sẽ ghét bỏ kiếm tiền. Vợ chồng là một, em tình nguyện nuôi . Huống hồ, hai con ruột, ruột rà tình thâm, em tin cũng con trai ruột của ở bên giường chăm sóc.”

 

Cao Kim Sóng bực bội móc điếu t.h.u.ố.c : “Anh đường đường là đàn ông, ở nhà bưng bô đổ rác, tiện ?”

 

Cô Ngụy khó hiểu: “Sao tiện? Đó là sinh , nuôi nấng mà?

 

Ông bà nuôi lớn từng dễ dàng ? Sao thể nghĩ như ? Anh đúng là bất hiếu!!

 

Chúng con, lúc chẳng là lúc báo đáp ân dưỡng d.ụ.c của cha ?”

 

“Bưng bô đổ rác thì chứ? Lúc còn nhỏ, ai là dọn phân dọn nước tiểu cho ? Bây giờ là lúc báo đáp, đừng em thất vọng.”

 

“Kim Sóng, chúng đều con, chúng cũng sẽ già . Thằng Chương nó còn đang đấy. Anh nhất định gương cho con!”

 

Cô Ngụy gắp cho chồng hai đũa thức ăn: “Mau ăn . Ăn xong sang nhà cả với chú út chuyện. Mai lên xưởng xin nghỉ việc luôn, chọn ngày đón về.”

 

“Em lực ủng hộ tròn chữ hiếu. Anh yên tâm, em nhất định sẽ tìm thêm việc, sớm về khuya cố gắng kiếm tiền. Anh cứ ở nhà chăm , hiền con hiếu, tấm gương cho cả khu phố.”

 

Thấy vợ nghiêm túc, Cao Kim Sóng cuống lên: “Khoan , Từ Ngọc, chuyện ... chúng bàn . Đây là chuyện lớn. Em tưởng bưng bô đổ rác, hầu hạ già là dễ ?

 

Hơn nữa, mà nghỉ việc, tìm việc khó lắm. Anh cũng từng tuổi , đến một đồng lương hưu cũng .”

 

Cao Kim Sóng vội vàng : “Với , chuyện nhận thì dễ, dứt thì khó. Ăn uống, tiêu tiểu, tắm rửa đều giường, một hai ngày. Ai là bao lâu?”

 

Trong mắt cô Ngụy lóe lên tia mỉa mai. Lúc bảo nghỉ việc thì mặt đầy vẻ đại nghĩa. Giờ chuyện rơi đầu thì đầu tiên nhảy dựng lên.

 

“Vậy xem thế nào? Nhà cả với chú út đều khó khăn. Dù cũng lo chứ?”

 

Cao Kim Sóng xoa mặt: “Chỉ nhà họ khó khăn ? Nhà ai mà khó? Chúng đến con còn dám sinh thêm, chúng khó khăn ?”

 

“Việc bàn cho kỹ. Ba em, dựa mà bắt một hầu hạ? Họ vài câu ngon ngọt, là định phủi tay ?

 

Vậy để hai nhà họ tự mà hầu. Họ đưa 8 đồng, mỗi tháng nguyện ý đưa 10 đồng. Anh còn thể giấy cam đoan trả tiền hàng tháng. Nói lời thì ai mà .”

 

Cô Ngụy khóe miệng nhếch lên một nụ thỏa mãn: “Em chỉ sợ ảnh hưởng tình cảm em. Không coi trọng tình cảm nhất ? Ngày thường vẫn , đều là một nhà, cần tính toán rạch ròi...”

 

Mặt Cao Kim Sóng đanh : “Anh coi họ là em ruột, chứ họ coi em ruột ! Ba chỉ là con. Dựa mà bắt nghỉ việc?

 

Một là luân phiên, mỗi nhà một tháng. Hai là cả ba nhà cùng góp tiền thuê chăm. Chứ chuyện ném hết cho một . Lý lẽ gì kỳ ?”

 

 

Loading...