Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 289: Chúng ta nỗ lực để ưu tú, không phải để ở nhà bưng bô đổ rác
Cập nhật lúc: 2025-11-05 00:54:12
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Cô cảm thấy, sự đảm bảo đó, đời ai thể cho cô?”
Cô Ngụy đối diện Tô An, nhíu chặt mày, hai tay đan . Rõ ràng, những lời của Tô An tác động mạnh đến cô.
Kiếp , Tô An hầu hạ Tiêu Kế Lương một thời gian dài, cô là hiểu rõ nhất cái khổ . Trong lòng cô cũng coi cô Ngụy như , thấy cô vẻ d.a.o động, Tô An vội "thêm dầu lửa".
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
“Cô Ngụy ơi, con một bạn, cảnh cũng giống hệt cô. Là một con dâu hiếu thảo, chị cũng đưa lựa chọn giống như cô.
Chị và chồng vốn nghiệp cùng trường, bằng cấp như , lương lậu ngang . Chỉ vì lớn trong nhà bệnh, để chồng yên tâm công tác, chị dứt khoát bán suất việc của , về nhà hầu hạ bố chồng. Cô kết cục của chị là gì ?”
Cô Ngụy ngẩng đầu Tô An, ánh mắt chút thấp thỏm.
Tô An nhẫn tâm tiếp: “Hầu hạ già còn khó hơn chăm trẻ con. Dù là tắm rửa lật trở , một vô cùng vất vả. Mạnh tay thì già kêu đau, nhẹ tay thì nổi, còn mệt hơn cả .
Nếu mà gặp già tính khí , còn suốt ngày mắng chửi, chì chiết, cũng bực bội đến phát điên. Người già mà mệnh hệ gì, cả nhà đều sang chỉ trích cô. Ngay cả họ hàng, bạn bè cũng xì xào, lời tiếng đều là cô ăn của , ở nhà gì, mỗi chăm ông già cũng xong.”
“Tất cả dường như quên mất, đây chị cũng công việc, cũng trình độ văn hóa và mức lương ngang bằng với chồng.”
Cô Ngụy nhỏ giọng hỏi: “Người bạn cô ... thế nào?”
Tô An đáp: “Chị ở nhà, cả ngày bưng bô đổ rác, tối cũng dám ngủ say, chỉ xao nhãng chồng mà còn lơ là con cái. Về , tình cảm vợ chồng ngày càng xa cách. Chồng thăng chức, con cái nghiệp, chị cũng lo cho ông bà xong xuôi, tưởng rằng cuối cùng cũng hết khổ, thì nhận đơn ly hôn của chồng.”
“Chồng chị , giữa hai sớm còn tiếng chung. Con cái cũng về phía bố. Chị cô độc một , thể cũng suy sụp bao năm vất vả, thu nhập, chỉ thể sống một trong căn phòng trọ ẩm thấp, tối tăm.”
Cô Ngụy Từ Ngọc hô hấp trở nên dồn dập: “Sao... như ?”
“Đó là ruột của chồng cơ mà. Vợ vì mà chặt đứt đường lui của . Anh những cảm kích, thể chuyện vong ân bội nghĩa như ?”
Tô An dậy: “Cô ơi, chuyện như nhiều lắm. Cả cuộc đời của phụ nữ chúng , nên sống như .
Chúng lúc còn nhỏ, uống ít vài ngụm sữa, lo lắng mấy tiếng đồng hồ. Lúc tập , ngã trầy da một chút, ba xót xa mấy ngày. Lúc học ốm, và bà ngoại thức trắng đêm chăm sóc.
Sau đến tuổi nổi loạn, cãi với ba , lóc bỏ , ba thức cả đêm hối hận vì mắng chúng . Để chúng đủ dinh dưỡng, để thể lo đủ tiền học phí cho chúng , ba mấy năm trời dám sắm một bộ quần áo mới. Khó khăn lắm mới học hành thành tài, mỗi ba nhắc đến chúng với hàng xóm đều là vẻ mặt tự hào.”
“Cô ơi, cô vất vả đèn sách bao nhiêu năm, từ tiểu học lên cấp hai, cấp ba đại học. Cô thức bao nhiêu đêm, gãy bao nhiêu bút chì?
Thi , cô nấc lên, ba cũng lo lắng theo. Bị ốm sốt cũng dám lơ là việc học. Không chỉ bản chúng , mà cả cũng cùng chúng chịu bao nhiêu vất vả.
Chúng cuối cùng cũng tạo dựng một con đường cho riêng , để ở nhà bưng bô đổ rác cho một bà lão cùng huyết thống với .”
“Con là mặc kệ già, chăm sóc là chắc chắn chăm . chúng thể hủy hoại tương lai của chính . Phía cô còn cả, chồng cô, chú út, đến lượt cô nghỉ việc về hầu hạ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-289-chung-ta-no-luc-de-uu-tu-khong-phai-de-o-nha-bung-bo-do-rac.html.]
“Phần hiếu đạo cần , chúng . Mỗi nhà một tháng luân phiên, chúng cũng chấp nhận. Ba nhà cùng góp tiền thuê chăm sóc, con cũng đồng ý. cô tuyệt đối thể từ bỏ công việc của . Cô là một giáo viên , cô nên tỏa sáng bục giảng thuộc về .”
“Hù ~”
Vẻ phiền muộn mặt cô Ngụy Từ Ngọc tan , cả bình tĩnh trở .
Cô Tô An với ánh mắt dịu dàng: “ là trong cuộc thì mê, ngoài cuộc thì tỉnh. Cô thật là hồ đồ.”
“An An, cảm ơn con thức tỉnh cô.”
Cô Ngụy Tô An, ánh mắt thoáng tia xót xa. Một đứa trẻ ở tuổi mà sống thông thấu như , chắc hẳn chịu quá nhiều khổ cực.
Tô An cũng thở phào nhẹ nhõm: “Cô ơi, cô nghĩ thông là . Một như cô, xứng đáng một gia đình ấm áp và một tuổi già hạnh phúc. Cô đừng cố 'thánh mẫu'. Đôi khi quá lương thiện, sẽ coi là ngu ngốc, yếu đuối. Hai bà chị dâu dám đối xử với cô như , chính là thấy cô dễ bắt nạt. Cô tin, cô thử bảo họ nghỉ việc về hầu bà cụ xem, xem họ !”
“Cô tính tình lương thiện, con khuyên cô điều gì khác. khi quyết định, cô hãy nghĩ đến cha ruột của , nghĩ đến con cái của . Dù , quan điểm của con là, ai dám cản đường con, con '' kẻ đó!”
Tiễn Tô An về, cô Ngụy sô pha suy nghĩ nhiều.
Cô và chồng là Cao Kim Sóng quen giới thiệu. Kết hôn cũng mười bảy năm, mấy năm nay trôi qua bình bình đạm đạm, thể là quá , nhưng cũng từng to tiếng với .
Hai vợ chồng ngày hôm nay, nhà chồng giúp gì nhiều. Ngay cả lúc cô ở cữ cũng là ruột cô chăm. Ngày thường bận rộn, con cái cũng là nhà ngoại trông giúp. Thậm chí công việc của chồng cũng là nhờ quan hệ của nhà ngoại.
Chức danh bác sĩ của Cao Kim Sóng cũng là bác sĩ bệnh viện, mà là bác sĩ ở trạm y tế của nhà máy.
Buổi tối, chồng tan về nhà. Trên bàn cơm, cô Ngụy Từ Ngọc nhắc đến chuyện ban chiều.
“Hôm nay chị cả với thím út qua.”
Cao Kim Sóng ăn cơm "ừ" một tiếng, hiệu đang .
Cô Ngụy : “Mẹ ở bệnh viện cũng lâu , bác sĩ bảo vài ngày nữa là viện . Chuyện về nhà sắp xếp thế nào, nhanh chóng bàn bạc thôi.”
Cao Kim Sóng dừng đũa, hỏi: “Chị cả với chú út ?”
“Vẫn thôi. Chị cả trông cháu, nhà chú út cũng bận .”
Cao Kim Sóng ngước mắt sắc mặt vợ: “Trước đây cả với chú út cũng tìm . Hai nhà họ đúng là linh động bằng nhà . Thằng Chương (con trai) bây giờ ở nội trú, phòng nó phần lớn thời gian đều để .”
“Ý của cả với chú út là, mỗi năm mỗi nhà đưa em một trăm, hai nhà là 200. Em ở nhà cần , thật cũng thiệt. Hơn nữa, dịp bồi dưỡng tình cảm với , để , vẫn là cô con dâu thứ hai hiếu thảo nhất.”, Cao Kim Sóng vợ.