Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 285: Sự tồn tại của con gái là tội ác

Cập nhật lúc: 2025-11-05 00:54:08
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Tàn tật?”

 

Nghe Nhậm Tam , Tô Bình ngây ngốc hỏi: “Là do nhà chúng nó ?”

 

Nhậm Tam thở dài: “Chứ còn nữa? Họ luôn cách.”

 

“Thôn em hẻo lánh, lạc hậu, giống như bên ngoài. Con trai mới là gốc rễ của gia đình, mạng con gái đáng tiền, là 'đồ con gái lỗ vốn'. Còn con trai là trụ cột, là hy vọng của cả nhà. Quan niệm đó ăn sâu từ lâu, khắc tận xương tủy của .”

 

“Em chỉ cảm thấy, nếu em là con trai, thế gian sẽ bớt ác ý với em hơn. Nếu em là con trai, em sẽ ích cho gia đình nhiều hơn. Nếu em là con trai, tỷ lệ em sống sót lớn lên sẽ cao hơn nhiều...”

 

Nhậm Tam Tô Bình: “Anh ơi, em thật sự ý . Anh, thím và chị An An đều là . Mọi như , em càng dám . Em sợ nghĩ em là đứa trẻ hư, em sợ phát hiện đuổi em . Em .”

 

Tô Bình trầm mặc.

 

Một lúc lâu , mới ậm ừ : “ mà, mày cũng thể lừa bọn tao. Nhà trọng nam khinh nữ . Con gái thì càng bảo vệ chứ.”

 

Nhậm Tam ngẩn : “ những gì em thấy, những gì em , tất cả đều là 'con gái là tội', 'sự tồn tại của con gái là gánh nặng'.”

 

“Cán bộ Kế hoạch hóa Gia đình đến xét nhà, là của đứa con gái. Em trai phạt tiền, là của đứa con gái. Bố mất việc, là của đứa con gái. Hầm khoai lang họ kéo , là của đứa con gái. Đất đai trong nhà thu, cũng là của đứa con gái. Nhà dỡ thành cái hố, vẫn là của đứa con gái. Con lợn trong nhà bắt , càng là của đứa con gái. Thậm chí m.a.n.g t.h.a.i trốn chui trốn lủi thể về nhà, cũng là của đứa con gái. Tất cả, tất cả tội , đều là do đứa con gái...”

 

“Chỉ vì nó tồn tại, nên gia đình mới trải qua tất cả những chuyện đó, mới hết đến khác bức ép. Người trong thôn , nếu chúng nó c.h.ế.t , tất cả những chuyện sẽ xảy . Sự tồn tại của một đứa con gái, chính là tội ác nguyên thủy.”

 

“Cho nên, ba chúng nó, lúc cán bộ Kế hoạch hóa Gia đình đến cửa, đ.á.n.h con một cách tàn nhẫn, đ.á.n.h đến thoi thóp, đ.á.n.h đến ngất . đứa con gái đó gì sai ? Chỉ là lớn giận mà chỗ xả, họ đ.á.n.h cho cán bộ Kế hoạch hóa Gia đình xem.”

 

Nhậm Tam nhỏ giọng : “Bà nội em cũng bảo, bây giờ một cặp vợ chồng chỉ sinh một con, ai cũng con trai.”

 

“Em còn , đứa bé đóng đinh sống trán và tứ chi, chỉ vì nhà đó đẻ liền hai đứa con gái. Họ cho rằng sẽ dọa mấy linh hồn con gái cho đầu thai nữa, để đón con trai.”

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

“Mọi đều nghĩ như . Con gái sinh tội, là chào đón, là gánh nặng, là liên lụy, là cho trưởng bối coi thường, là nỗi sỉ nhục.”

 

Tô Bình những lời mà sốc đến há hốc miệng.

 

“Tại ... tại họ như ?”

 

Nhậm Tam lắc đầu: “Em . Em cũng con trai. Nếu em là con trai, bà nội chắc chắn sẽ trơ mắt bác hai và thím hai đ.á.n.h mắng em. Họ chắc chắn sẽ dám cướp nhà của em, cũng dám g.i.ế.c Tiểu Hoa.”

 

“Họ g.i.ế.c Tiểu Hoa?”

 

“Tiểu Hoa là ai?”, Tô Bình căng thẳng hỏi.

 

Mắt Nhậm Tam thoáng nét hoài niệm, giọng chút gợn sóng: “Nó là bạn nhất của em, là con ch.ó ba mua cho em. Bọn em cùng chơi, cùng ăn, cùng ngủ, cùng lớn lên. Lúc thím hai đ.á.n.h em, Tiểu Hoa bảo vệ em. Nó bác hai và thím hai dùng dây thừng tròng cổ, rạch cổ.”

 

“Nó chạy mất. Cổ nó máu, nhỏ giọt suốt cả đường . Bác hai đuổi kịp, gọi cũng về. Tiểu Hoa lời ai, nó chỉ lời em...”

 

“Bác hai bóp cổ, tát em, bắt em gọi Tiểu Hoa về. Em chịu. Họ liền dùng kìm sắt nung nóng dí em. Em đau quá chịu nổi, em liền gọi Tiểu Hoa. Em , Tiểu Hoa, mày mau về , bác hai sắp đ.á.n.h c.h.ế.t tao .”

 

“Tiểu Hoa thấy em gọi, nó liền về. Nó đầy m.á.u về. Nó c.ắ.n tay bác hai, cứu em. Sau đó, nó đ.á.n.h gãy lưng, nữa.”

 

“Bà thím hai nấu thịt Tiểu Hoa, còn bắt em ăn. Bà em ăn tức là trong lòng còn hận, em là đồ bạch nhãn lang, con súc sinh trong lòng em còn quan trọng hơn cả . Bà bắt em theo Tiểu Hoa luôn.”

 

“Em sợ. Họ đ.á.n.h em đau lắm. Em ăn thịt Tiểu Hoa. Ăn xong em nôn lâu, nôn cả máu. Là em hại c.h.ế.t nó. Nó chạy thoát , là em gọi nó về.”

 

Nhậm Tam mặt biểu cảm, nhưng giọng run rẩy.

 

Tô Bình thở dài: “Bác hai với thím hai của mày ác quá.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-285-su-ton-tai-cua-con-gai-la-toi-ac.html.]

mày vẫn là đồ lừa đảo. Mày lừa bọn tao.”

 

“Nếu với chị An An mà tức giận, thì tao cũng tức giận!”

 

Nhậm Tam vội : “Anh, em cầu xin chị An An và thím. Em nhận . Em sẽ thú nhận với họ. Anh đừng giận nữa.”

 

“Em thú nhận với chị An An ngay đây.”, Nhậm Tam đột ngột dậy, chạy về phía cửa hàng.

 

“Này, ... Mày chờ !”

 

Tô Bình thấy gọi , vội vàng chạy theo .

 

“Chị An An ~”

 

Tô An đang tiếp một đàn ông trung niên đeo kính: “Đồng chí Trịnh, tổng cộng còn 417 bộ.”

 

“Nếu ông thể lấy hết, để cho ông 32 đồng một bộ. Ông cũng đấy, chỉ riêng cái áo thủy thủ, ở Bách hóa Tổng hợp hơn hai mươi đồng, quần còn đắt hơn.”

 

Đồng chí Trịnh : “Đồng chí Tô, cũng lấy về đầu cơ trục lợi kiếm lời. Điều kiện gia đình của các học sinh cũng đồng đều. Giá vẫn áp lực.”

 

“Hàng thì thật, lấy hết. về giá cả, thể bớt thêm chút nữa ?”

 

Tô An lắc đầu: “Nếu ngài thấy đắt, ngài thể chỉ lấy áo, lấy quần. Em ngài trong ngành giáo dục, nên giá em ép xuống thấp nhất . Mà thật, hàng của em lo ế.”

 

Hai qua vài câu, cuối cùng chốt giá 30 đồng một bộ.

 

Tô An hóa đơn, đưa cho đối phương, bảo ông về xin kinh phí: “Hàng em chỉ giữ cho ngài ba ngày thôi.”

 

Đối phương cầm tờ giấy, gật đầu: “Được, sẽ cố gắng nhanh nhất. Dù , trong vòng 3 ngày sẽ báo . Chắc là vấn đề gì .”

 

Tiễn khách xong, Tô An mới vui vẻ Nhậm Tam: “Em thấy , chị bảo bộ đồ thủy thủ lo ế mà. Đồng chí Trịnh lúc nãy là của Cục Giáo dục, mua về đồng phục.”

 

“À đúng , hai thế? Giận ?”, Tô An sang Nhậm Tam và Tô Bình.

 

Tô Bình vẻ mặt căng thẳng Nhậm Tam. Tuy đang giận, nhưng trong lòng vẫn chút lo lắng cho cô bé.

 

Nhậm Tam “bịch” một tiếng, quỳ thẳng xuống.

 

Tô An sốc: “Em ?”

 

Nhậm Tam vẻ mặt kiên quyết: “Chị An An, em xin chị, xin Bình, xin thím.”

 

“Em lừa dối . Em cố ý, xin chị tha thứ cho em.”

 

Tô An vội kéo Nhậm Tam dậy: “Có chuyện gì thì , chuyện lớn đến chứ? Em dậy mau.”

 

Nhậm Tam vẫn quỳ động. Tiếp xúc lâu như , cô bé cũng hiểu, Tô An là ngoài lạnh trong nóng. Cô bé thừa nhận cũng một phần cố ý giả vờ đáng thương.

 

“Chị An An, chị để em hết .”

 

Sắc mặt Tô An cũng nghiêm : “Em ?”

 

đầu Tô Bình. Tô Bình lập tức né tránh ánh mắt, dám gì, căng thẳng dám thẳng Tô An.

 

Nhậm Tam Tô An, thấp thỏm : “Chị An An, em con trai. Em là con gái.”

 

 

Loading...