Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 284: Nhậm Tam chính là Nhậm San

Cập nhật lúc: 2025-11-05 00:54:07
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Anh lấy quần từ sân thượng xuống, đưa cho Nhậm Tam: “Đây, còn ẩm, mặc một lúc là khô ngay.”

 

“Em , nhớ lót giấy đấy.”

 

Nhậm Tam ngoan ngoãn gật đầu, nhà vệ sinh.

 

Chuẩn xong xuôi, bé giặt chiếc quần bẩn mới lên lầu ngủ.

 

Trước khi ngủ, vẫn còn lo lắng: “Anh Tô Bình, em thật sự chứ?”

 

Tô Bình ngập ngừng: “Anh cũng nữa. Chị An An thì chắc em cũng . Bà Tần đây là chuyện riêng tư của con gái, lung tung, sẽ chê .”

 

hiểu em cũng như . Hay là, mai hỏi với chị An An thử xem.”

 

Tim Nhậm Tam thắt : “Anh Tô Bình, thể... đừng cho khác ?”

 

“Tại ?”

 

“Không đây là chuyện riêng tư ? Em khác .”

 

Tô Bình buồn ngủ ríu cả mắt, đáp trong lúc nửa tỉnh nửa mơ: “Ờ.”

 

Ngày hôm , càng nghĩ càng thấy đúng. Anh lén hỏi bà Lục rửa bát, con trai "đến tháng" .

 

Bà Lục Tô Bình ngốc, liền bật .

 

“Đồ ngốc, chỉ phụ nữ mới , đàn ông .”

 

“Cậu đừng ngoài hỏi câu đấy, cho thối mũi.”

 

Tô Bình ngẩn . Vậy là Tam thật sự bệnh ?

 

mà bà Lục ơi, cháu thấy bạn nam 'đến tháng', m.ô.n.g bạn chảy máu. Vậy bạn bệnh ?”

 

Bà Lục mất kiên nhẫn: “Cậu đúng là đồ ngốc, thật hổ. Đàn ông con trai ai cứ hỏi mấy chuyện . Đã bảo là đàn ông , hoặc là nhầm, hoặc vốn dĩ nó là con gái.”

 

Tô Bình sững sờ. Giữa trưa, lúc nghỉ hai tiếng, lập tức đạp xe về nhà, chạy đến tủ của Nhậm Tam lục lọi, nhanh tìm thấy một cuốn sổ nhỏ.

 

Mở sổ tìm: Nhậm Mục Tiêu, Nhậm Trung Hoa, Triệu Tới Đệ... Không .

 

“Sao ?”

 

“Là Nhậm Trung Hoa ? mười ba tuổi ? Sao ở đây ghi chín tuổi?”

 

Tô Bình lật sổ hộ khẩu với vẻ mặt khó hiểu. lúc , thấy bên trong còn kẹp một cuốn sổ hộ khẩu khác.

 

Nhậm San, nữ, sinh ngày 21 tháng 11 năm 1972...

 

Cuốn sổ hộ khẩu rơi khỏi tay Tô Bình.

 

Ngay lập tức, cúi xuống nhặt lên, dụi dụi mắt, mở to .

 

“Tiểu Tam là Nhậm San. Đồ lừa đảo! Nó là con gái!”

 

Mặt Tô Bình đỏ bừng lên vì tức giận.

 

“Đồ lừa đảo! Mình đối xử với nó như , mà nó dám lừa , còn lừa cả chị An An với !”

 

Tô Bình đạp xe thẳng đến cửa hàng Bình An.

 

Tô An thấy Tô Bình đến thì ngạc nhiên: “Anh, đến đây?”

 

“An An, Nhậm Tam ?”

 

Nhậm Tam tiếng Tô Bình, lập tức từ nhà vệ sinh lao .

 

“Anh?”, trong mắt cô bé thoáng tia cảnh giác và sợ hãi.

 

“Mày... cái đồ...” lừa đảo.

 

Lời còn , khựng . Nhậm Tam vốn nhát gan, suy nghĩ, lỡ oan cho nó, chắc nó sẽ buồn lắm.

 

“Mày đây, chuyện hỏi.”, Tô Bình kéo Nhậm Tam ngoài.

 

Nhậm Tam trong lòng thấp thỏm, đầu nặn một nụ với Tô An: “Chị, em ngoài một lát.”

 

Tô An vẻ mặt giận dữ của trai, nhíu mày.

 

Cãi ? Mà trông vẻ tức giận thật.

 

Ra đến lề đường, Tô Bình buông tay Nhậm Tam , mím môi chằm chằm mặt cô bé.

 

Nhậm Tam chột lùi một bước: “Anh Tô Bình, ?”

 

Tô Bình đanh mặt: “Mày lừa bọn tao đúng ?”

 

“Cái... cái gì ạ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-284-nham-tam-chinh-la-nham-san.html.]

“Mày là con gái!”

 

“Anh bậy!”

 

“Mày chính là con gái! Tao xem sổ hộ khẩu của mày !”

 

“Đó là lúc hộ khẩu ghi nhầm thôi!”

 

“Mày chính là con gái! Nếu mày là con trai, mày chứng minh cho tao xem!”

 

“Chứng minh thế nào?”

 

“Mày lôi 'chim' của mày đây tao xem!”

 

...

 

Không khí như ngưng đọng .

 

Mặt Nhậm Tam lạnh như băng. Tô Bình thì tức điên lên.

 

Thấy cô bé im lặng như , Tô Bình còn gì hiểu nữa. Anh thật sự lừa. Nhậm Tam từ đầu đến cuối chính là một kẻ lừa đảo. Vậy mà còn coi nó như em trai ruột.

 

“Hu hu hu, mày lừa tao! Mày lừa tao ngay từ đầu. Tao đối xử với mày như thế, mày lừa tao, còn lừa cả với chị An An. Mày còn ngủ chung với tao. Mày là đồ lừa đảo!”

 

“Mày là con gái, đồ hổ! Mày còn giả con trai ngủ chung chăn với tao, đồ hổ!”

 

Nhậm Tam sững sờ.

 

Nhìn "ngọn núi" mặt đang phẫn nộ, vụng về đưa tay áo lên lau nước mắt, Nhậm Tam luống cuống.

 

“Anh... Anh Tô Bình... ... đừng . Anh cái gì?”

 

“Em... em thể giải thích. Anh em giải thích .”

 

Nỗi ấm ức trong lòng Tô Bình ai hiểu . Cả đời bạn nào. Nhậm Tam thể bạn duy nhất thể dốc hết tâm sự, là đồ giả.

 

Anh thông minh, nhiều coi thường, chê . Vì , thật lòng đối đãi với Nhậm Tam.

 

Bây giờ, em chí cốt của "bay màu", đó là một đứa con gái lừa đảo, coi như thằng ngốc mà dỗ dành.

 

Nhậm Tam dỗ Tô Bình, cũng bật theo, thút thít nức nở.

 

Tô Bình thấy Nhậm Tam , ngậm nước mắt, khó hiểu chằm chằm cô bé.

 

“Mày là đồ lừa đảo, mày còn ?”

 

Nhậm Tam cũng sốt ruột, sợ đuổi , thấy áy náy.

 

“Hu hu hu, em là em thể giải thích mà. Sao cho em một cơ hội?”

 

“Em cố ý! Hu hu hu, lúc đầu hỏi em là con trai con gái !”

 

Tô Bình tức đến n.g.ự.c phập phồng. Giờ thành của ?

 

“Nhậm Tam, mày đừng bắt nạt quá đáng!”

 

Tô Bình chống nạnh, trừng mắt Nhậm Tam, như một con gà trống béo đang tức giận: “Mày giải thích ! Mày giải thích ngay ! Tao xem mày thể giải thích cho 'chim' nó mọc ?”

 

“Được ?”, Tô Bình treo nước mắt, giận dữ quát.

 

“Không !”, Nhậm Tam cũng treo nước mắt, đanh mặt trả lời lớn.

 

“Được ?”, Tô Bình càng phẫn nộ hơn.

 

“Không !”, Nhậm Tam cũng hét lớn.

 

Một lớn một nhỏ, một cao một thấp, nước mắt lưng tròng .

 

Tô Bình thì phẫn nộ. Nhậm Tam thì căng thẳng, bối rối.

 

Một lúc lâu , cuối cùng Tô Bình cũng nhịn , hừ một tiếng, mặt .

 

Bình tĩnh , cả hai bệt xuống bậc thềm đá. Tô Bình căng mặt thèm chuyện, Nhậm Tam cúi đầu, lí nhí giải thích.

 

“Lúc đầu nhận nhầm em là con trai, em giải thích. Em sợ em em là con gái, sẽ đuổi em . Về em càng dám , em sợ.”

 

“Có gì mà dám ? Con gái thì chứ?”, Tô Bình bực bội.

 

Nhậm Tam lắc đầu: “Con gái mệnh đáng tiền.”

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

“Ai ?”

 

“Em tận mắt thấy.”

 

“Mấy năm nay, ở bãi lau sậy đầu thôn em, gần như năm nào cũng xác trẻ sơ sinh từ thượng nguồn trôi về. Tất cả đều là con gái.”

 

“Ở thôn em, mấy đứa con gái nhỏ, nhiều đứa tàn tật. Không què thì câm, hoặc là điếc. Chỉ cần chúng nó tàn tật, ba chúng nó sẽ phép sinh đứa thứ hai, mà nộp tiền phạt sinh thêm.”

 

 

Loading...