Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 281: Trời sinh tính bạc bẽo
Cập nhật lúc: 2025-11-05 00:54:04
Lượt xem: 27
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô An mới dọn sạp, Tào Kim Hoa tìm đến. Trông tươi tỉnh hẳn lên, như thể tìm hy vọng cuộc sống.
“Đồng chí Tô, mức giá hôm qua cô , đồng ý. Cô xem khi nào chúng thủ tục?”, Tào Kim Hoa với giọng vội vã.
Anh đang lo xử lý Hà Mãn Hà thế nào, may mà cô tự nghĩ thông suốt. Phải nắm bắt thời gian, giải quyết chuyện cho nhanh. Lỡ cô mà đổi ý, còn lôi thôi đến mức nào.
Anh bây giờ cũng là một lãnh đạo nhỏ trong đơn vị. Anh và Hà Mãn Hà trong mắt vốn là cặp vợ chồng kiểu mẫu. Chuyện họ mất con năm ngoái, gần như ai trong đơn vị cũng .
Người nhà tính toán là bảo bán nhà, tìm quan hệ chuyển công tác sang thành phố bên cạnh. chuyện , thấy vẫn là Hà Mãn Hà tự nguyện phối hợp thì nhất. Nếu , ầm ĩ lên, ai cũng mất mặt.
Tô An mặt biểu cảm Tào Kim Hoa: “Chị A Hà đồng ý ?”
Tào Kim Hoa mặt đỏ bừng, cũng hiểu là Tô An hết chuyện nhà .
Anh hổ gật đầu: “Cô đồng ý . Cảm ơn cô hôm qua khuyên cô . Thật như cũng cho . cũng hết cách . Ba lớn tuổi, thể để họ tiếc nuối cả đời.”
Tô An im lặng: “C.h.ế.t một còn hơn c.h.ế.t cả nhà, hiểu.” (Nguyên văn: C.h.ế.t đạo hữu, c.h.ế.t bần đạo - ý là thà hy sinh khác còn hơn hy sinh )
“Ai cũng ích kỷ cả. Trên đời , lựa chọn như nhiều, cũng ủng hộ .
Anh trời sinh tính bạc bẽo, định sẵn là chỗ dựa lúc tuổi già cho chị A Hà.
Nếu hai cứ tiếp tục, nhất định sẽ cảm thấy vì vợ mà hy sinh quá lớn, cảm thấy cô nợ cả đời. Nếu thật sự như , cuộc sống nửa đời của cô còn tệ hơn cả ly hôn.”
“Nếu thật sự thấy với phụ nữ đó, lương tâm còn c.ắ.n rứt, thì hy vọng lúc xử lý tài sản chung, hãy giữ một chút thiện tâm, một chút lương tri. Để cho cô một phần đảm bảo cho tuổi già, để cô đến mức mất con, nhà chồng dồn đường cùng, vứt bỏ với kết cục thê lương.”
Nghe Tô An thẳng thừng, đầy mỉa mai, Tào Kim Hoa cũng tức giận. Anh lúng túng : “Cảm ơn nhắc nhở.”
Tô An thở dài: “Anh Tào, đừng trách khó . cũng là phụ nữ. Hôm qua bộ dạng mất hết sức sống của chị A Hà, cũng thấy đau lòng.”
Sắc mặt Tào Kim Hoa dịu : “Không . Dù cũng là với cô .”
“Cô xem bên cô khi nào tiện?”
“Buổi chiều . Sau hai giờ chiều, sẽ qua chỗ thủ tục.”, Tô An trả lời.
Tào Kim Hoa gật đầu: “Được. ở nhà chờ cô. Đến lúc đó cô cứ qua thẳng nhà tìm .”
Tào Kim Hoa , Tô An và Nhậm Tam dọn sạp, bắt đầu đón khách.
Hôm qua quần áo bán chạy, hôm nay nhiều khách tin tìm đến. Tô An lường , nên hàng hóa cô lấy về hôm nay chủ yếu là quần áo.
Quả nhiên, một buổi sáng và trưa tranh giành, đến chiều, quần áo bán hết. Chỉ còn cổ áo giả và vớ, khách cũng thưa dần. Nhậm Tam một thể trông coi .
Tô An mua đồ ăn, ăn trưa qua loa với Nhậm Tam, dặn trông sạp, còn thì về phía căn nhà hai tầng của Tào Kim Hoa.
Tào Kim Hoa và Hà Mãn Hà đều ở nhà. Không khí lắm. Thấy Tô An đến, Tào Kim Hoa bất giác thở phào nhẹ nhõm.
“Đồng chí Tô.”
Tô An gật đầu, sang hỏi Hà Mãn Hà: “Chị A Hà, chị cũng đồng ý bán nhà ?”
Tào Kim Hoa căng thẳng vợ.
Hà Mãn Hà cảm nhận ánh mắt thấp thỏm của chồng, khóe miệng nhếch lên một nụ khổ. Đến lúc , còn trông mong cái gì nữa?
“ đồng ý. Chúng thỏa thuận xong. Một nửa tiền bán nhà, Kim Hoa sẽ coi như tiền bồi thường ly hôn cho . sẽ cùng hai thủ tục. Chờ nhận tiền, chúng sẽ Cục Dân chính.”
Tô An gật đầu. Có thể chia một nửa, Tào Kim Hoa cũng coi như còn chút lương tâm.
“Vậy chúng thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-281-troi-sinh-tinh-bac-beo.html.]
“Chờ , còn một việc.”, Hà Mãn Hà .
Tô An đầu .
Tào Kim Hoa tim thót lên: “A Hà, chúng xong hết mà.”
Hà Mãn Hà lắc đầu: “Không chuyện đó. Là chuyện giữa và đồng chí Tô.”
“Đồng chí Tô, Kim Hoa chuyển công tác sang thành phố bên cạnh, sống cùng cha chồng và cô em chồng. Anh thể bất cứ lúc nào. vẫn ở thành phố A, nhà đẻ cũng còn ai, chỉ một cô em gái lấy chồng, nhưng em gia đình riêng, cũng ở gần đây. chỗ nào để .”
Hà Mãn Hà Tô An, tiếp:
“Có lẽ sẽ ở đây một thời gian. Ngày mai sẽ tìm nhà. Trước khi tìm nhà mới, thể tạm thời thuê căn nhà ? chỉ cần căn phòng nhỏ nhất lầu là . Tìm nhà là dọn ngay. Tiền thuê bao nhiêu, trả.”
Tô An gật đầu: “Được, vấn đề gì.”
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Tào Kim Hoa thầm thở phào, vội giục đến phòng quản lý nhà đất.
Thủ tục xong, Tô An đếm tiền ngay tại phòng quản lý. Trong đó, 6.000 đồng đưa thẳng tay Hà Mãn Hà.
Tào Kim Hoa mấy cọc tiền dày cộm vợ nhét túi, mấp máy môi, nhưng cuối cùng vẫn gì.
Ra khỏi phòng quản lý, Tào Kim Hoa đưa chìa khóa nhà cho Tô An.
Hai vợ chồng họ còn tranh thủ ly hôn.
...
Khoảnh khắc nhận giấy ly hôn, Tào Kim Hoa cảm thấy cả nhẹ bẫng.
Dù đạo đức, nhưng mới hơn ba mươi, thể cứ thế con cái, chôn vùi cả đời với Hà Mãn Hà .
Hà Mãn Hà cũng 35, còn trẻ trung xinh như xưa. Vì cú sốc mất con, cả cô gầy gò, tiều tụy, trông còn già hơn cả .
Anh giấu cha , để 6.000 đồng cho cô, coi như tận tình tận nghĩa. 6.000 đồng gần bằng mười năm lương của cô. Chỉ cần cô sống tằn tiện, cả đời cần lo lắng.
“A Hà, em bảo trọng!”
Hà Mãn Hà mỉm với chồng cũ, vết chân chim nơi khóe mắt hiện lên rõ rệt.
“Vâng, cũng chúc như ý nguyện. Sau , chúng còn quan hệ gì nữa, mỗi tự lo cho .”
“Thay em gửi lời hỏi thăm đến hai bác.”
Tào Kim Hoa lòng ngổn ngang: “Ừ. Về nhà thôi. Tối nay xuống bếp. Không em thích ăn cá rán nhất ? Anh rán cá cho em ăn.”
Cả hai đều bình thản, như những bạn lâu năm.
Buổi tối, họ cùng ăn bữa cơm chia tay. Hà Mãn Hà còn giúp Tào Kim Hoa thu dọn đồ đạc, cẩn thận dặn dò đủ thứ, như thể chồng sắp công tác dài ngày.
Lòng Tào Kim Hoa nặng trĩu.
Không thể phủ nhận, Hà Mãn Hà là một vợ , một con dâu .
Trước đây, cũng nhắc đến bệnh viện lớn ở thủ đô, hình như loại phẫu thuật nối ống dẫn trứng thắt.
Hà Mãn Hà lớn tuổi, hơn nữa tốn bao nhiêu tiền bạc, thời gian, thành công cũng chắc.
Anh cũng từng tuổi. Giống như lời bà thím hai , thể trì hoãn nữa.